Chương 8: Sư Tử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sư Tử sở hữu căn nhà nhỏ một tầng ở ngoại ô thành phố, cách trung tâm tầm một tiếng lái xe. Nơi này khá hoang sơ, lác đác vài ngôi nhà cách nhau gần trăm bước. Đây vốn là của tài sản của ông già cậu. Bây giờ ổng mất thì truyền lại cho Sư tử.

*

Sư Tử dự định tìm người cho thuê, hằng tháng thu tiền. Nhà Sư Tử thuộc dạng trung lưu, từ nhỏ đã được dạy tiết kiệm được gì thì tiết kiệm. Anh thấy căn nhà này không quá to, tự mình dọn đẹp một ngày là xong, không cần thuê người.

*

Gần nhà anh nhất thì có một căn biệt thự hai tầng đã khá cũ, lớp sơn bên ngoài đã muốn tróc ra gần hết. Sư Tử có lại gần để nhìn. Bên trong khá sạch sẽ, nội thất được kê tươm tất, riêng có cái ghế sô pha cũ màu nâu, trên đệm có một vết khâu rất lớn bằng chỉ đen, hơi mất thẩm mỹ. Bình thường Sư Tử chẳng thấy ai ra vào nơi này, nhưng nhìn căn biệt thự không giống như bị bỏ hoang. Có lẽ là cũng đang kiếm người thuê giống như nhà anh chăng? Thế thì cũng vô ý quá, có nguyên một cái cửa sổ mở tanh bành, lỡ người xấu vào nhà lấy của thì khổ.

*

Chả biết thế nào, Sư Tử vứt vụ cho thuê nhà ra sau não. Cả tháng nay căn nhà này trở thành địa điểm tụ tập nhậu nhẹt của anh và mấy đứa bạn. Cứ tối thứ sáu hoặc cuối tuần là cả bọn lại xuống đây, ra ngoại ô hít thở khí trời.

*

Một lần nọ, anh và một người bạn khác ngồi uống rượu. Trong cơn say, nó gợi ý vào thăm quan căn biệt thự hai tầng bỏ hoang gần đây lấy cảm giác. Sư Tử định nói có thể là nhà có chủ. Nhưng nghĩ lại cả tháng nay rồi chẳng thấy ai tới, chắc là nhà hoang thật.

*

Cửa chính bị khóa, Sư Tử dẫn cả bọn leo cửa sổ vào bên trong. Vừa vào đã nghe được mùi hôi thối. Chắc đúng là nhà bỏ hoang rồi. Tuy nhiên, lớp bụi xung quanh nhà còn khá mỏng, chắc chủ nhân mới bỏ đi gần đây.

Cả hai đứa tản ra đi quanh tầng một. Tự nhiên, Sư Tử nghe có tiếng gào thét thất thanh trong nhà vệ sinh. Đi vào trong thì chẳng thấy ai. Sau đó thì anh phát hiện trên sàn có một vết mẻ rất lạ. Cậy lên thì thấy nguyên một cái cầu thang, tên bạn anh đang đứng ở đấy. Ngầu thật. Nó chơi đi xuống, đóng cửa cho tối vậy đó, rồi lúc lên không mở được. Vậy mà làm Sư Tử hết hồn.

*

Cả bọn đi lên lầu hai. Phòng ngủ nằm ở trên này. Sư Tử bật đèn nhìn quanh không có gì đặc biệt. Tự nhiên, có một tiếng bang thật mạnh làm Sư Tử giật nẩy mình. Hóa ra là tên bạn làm rớt đồ.

Tự nhiên nó đòi đi về. Sư Tử hỏi tại sao lại đâm bang đi về trong khi chính nó là người đòi vào đây. Nó nói nó nhớ ra lúc này có nấu đồ ăn trong nhà Sư Tử, sợ cháy. Anh thấy ở đây củng chẳng có gì nên cũng đồng ý.

Lúc ra ngoài, tên bạn kéo tay Sư Tử, đi thẳng ra xe. Sư Tử định chạy về căn nhà một tầng thì tên bạn lại kêu anh chạy thẳng về thành phố. Anh hỏi tại sao. Nó nói lúc nãy lúc nó cúi xuống nhặt đồ, nó nhìn thấy ở dưới gầm giường có con gì đó, bự lắm. Sư Tử đưa mắt nhìn về phía căn biệt thự, bên trong tối thui chẳng thấy gì. Chắc tên bạn của anh uống say hoa mắt.

Anh trở bạn về thành phố. Sau hôm đó thì tên bạn kia đem chuyện kể lung tung, không ai muốn đến đó chơi nữa.

Sau đó anh nhớ ra, hôm đó mình có bật đèn. Điện còn xài tốt như thế thì chắc không phải nhà bỏ hoang. Nghĩ đến việc mình đột nhập vào nhà có chủ mà anh cảm thấy tội lỗi. Sư Tử kiếm người thuê nhà. sau cũng không trở lại khu vực đó nữa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net