[KisaIta] Quyền thống trị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hai người không phải là người yêu, chưa bao giờ là.

Khi Kisame lắng cho căn bệnh có vẻ làm phiền anh thường xuyên hơn thì cũng chỉ vì không muốn Uchiha kéo chân mình chứ không phải do gã lo lắng cho sức khỏe của anh. Khi gã đồng ý dừng chân để Itachi mớm cho chim ăn hoặc ngắm nhìn hoa cỏ thì chỉ vì gã không thể bỏ anh lại được, chứ không phải vì gã thích nụ cười khẽ của Itachi trong một góc giải trí nhỏ nhoi trên thế giới này.

Còn nếu thi thoảng họ quan hệ thì hiển nhiên cũng chỉ vì cả hai đã không gặp nhau vài tháng và cần giải quyết nhu cầu sinh lý của con người.

Itachi thọc vào thức ăn chứ không hề có ý muốn ăn trong khi Kisame đã ăn hết một lúc rồi. Vẻ mặt anh trông buồn bã khi nhớ về quá khứ của mình, Kisame nhào về phía trước để nhóm lên ngọn lửa bập bùng giữa cả hai. "Cậu đang nghĩ gì vậy?" Gã giả vờ bâng quơ hỏi. Itachi, dù chỉ thoáng qua, nhưng anh có vẻ đã thất thần trong giây lát khi ánh mắt hướng về phía Kisame. Trong khoảnh khắc ấy dường như anh trông có chút... bối rối.

"Không có gì..." Một lúc sau, anh trả lời với tấm mắt dời trở lại chân mình. Kisame chăm chú nhìn anh, rồi đứng dậy, bước thẳng qua đống lửa thay vì đi vòng một cách nghênh ngang ươn ngạnh. Anh ngồi phịch xuống bên cạnh Uchiha và Itachi lập tức rũ người tựa hẳn vào gã. Nói thật thì trông anh có chút gì đó hơi đáng thương.

Gã nhìn chằm chằm vào anh trong chốc lát. Tư thế của anh nom thì có vẻ thoải mái, song nhìn kỹ sẽ nhận ra anh giống như không có sức để thẳng lưng hoặc giơ vai lên vậy, nếu gã nhíu mắt nhìn kỹ sẽ phát hiện anh đang cắn môi. "Cậu lại nhớ về người nhà nữa à?" Gã nhíu lông mi, hỏi. Itachi đáp lại bằng cái lắc đầu. "Thế đang lo lắng cho thằng nhõi đó à?" Vẻ mặt anh cứng lại, nhưng anh gật đầu, sự im lặng như thể nhắc nhở gã rằng người ấy không phải là thằng nhõi. "Chúng ta không có thời gian để nghĩ về quá khứ đâu, cậu ta là em trai của em, tôi chắc cậu ta sẽ ổn thôi."

Gã thấy nét lo lắng thoáng qua trên mặt Itachi. Cả hai là một cặp anh em căm thù lẫn nhau, gã có thể nhận thấy cảm giác tội lỗi vương trên vẻ mặt của anh. Anh là tấm gương phản chiếu niềm oan nghiệt và nỗi sợ hãi, như một đứa trẻ lạc đường với những giọt nước mắt lăn dài trên má cùng một bàn tay nhuốm đầy máu, song biểu cảm của anh thì luôn trông rất... lạc lõng và vô hồn, cứ như điều duy nhất anh chờ đợi là sự sống sẽ bị đánh cắp và đón nhận một cái chết tuy không thanh than nhưng cũng chẳng tồi tệ vậy. Suy nghĩ ấy khiến môi gã mím lại, gã bèn giật cánh tay Itachi hòng đựng thẳng người anh dậy một cách thô bạo không cần thiết.

"Có muốn làm gì đó phân tâm không?"

Đôi mắt đỏ rực lướt qua khuôn mặt anh, hàng mi dài rung rinh khi chân mày của chàng trai tóc đen nhíu lại. Tuy giống như đang bối rối, nhưng có vẻ anh đang cân nhắc đề nghị của gã. Đây không phải là lần đầu tiên của hai người.

Anh không đáp lại bằng lời mà chỉ ngả người ra, nằm xuống đất, biến Sharingan thành màu đen, và đó chính là câu trả lời của anh. Gã treo lên chàng trai nhỏ con hơn mình rồi để phần đùi vạm vỡ cạnh phần hông thon thả.

Itachi không tranh giành quyền thống trị với gã.

Gã nghĩ với những gã đàn ông khác thì chắc có thể, còn với gã, ngay cả khi gã cắn cổ Itachi tới mức nếm được cả mùi máu trên đầu lưỡi thì chàng trai Uchiha cũng chỉ thở dốc và bấm mạnh móng tay lên tấm lưng của Kisame đến mức bầm tím mà thôi. Cậu trai để mặc Kisame cởi chiếc áo choàng Akatsuki ra khỏi vai mình, anh trông gầy đến mức Kisame tưởng chàng trai gầy gò bên dưới mình chỉ còn da bọc xương mà thôi.

Họ nhìn nhau một lúc, đôi mắt mã não bắt gặp đôi mắt trắng vô hồn, giống như mọi lần trước, đôi mắt gã sượt qua môi Itachi, bởi vì trong mọi trường hợp cá mập thống trị anh, họ đều chưa từng hôn môi.

"Làm đi." Itachi thúc giục, một phần sức sống đã được thắp lại lần đầu tiên trong mắt anh vào đêm nay. Kisame đặt nụ hôn lên môi anh trước khi gã trơ mắt nhìn nó tan biến một lần nữa. Răng anh nghiến chặt vào môi dưới của Uchiha và gã phải kìm chế để không làm rách da anh, mặc dù với cái cách Itachi đang trằn trọc bên dưới và thở gấp rút trên môi gã thì gã không chắc anh có thích điều ấy hay chăng. Lưỡi của gã đột ngột xâm nhập vào khoang miệng của Itachi, và chàng trai chỉ hé môi như một lời mời gọi, anh thút thít và nhấc hông lên để cọ vào dương vật cứng ngắc của Kisame. Gã nghe thấy tiếng gằn sâu trong cổ họng mình và bật khỏi miệng Itachi rồi đưa răng lên làn da trần trên vai anh. Itachi rất tận hưởng điều ấy.

Phần quần áo còn lại nhanh chóng biến mất, chúng bị vứt ở xó xỉnh nào đó mà "không bắt lửa" rồi bị lãng quên hoàn toàn để cả hai ăn tươi nuốt sống lẫn nhau. Môi gã dính máu từ những vết cắn sâu gã để lại trên da của chàng trai Uchiha, gã nghĩ gã có thể để mặc cho Itachi hút trọn linh hồn của gã mà không vấp phải bất kỳ sự phàn nàn nào (Dù gã nghĩ có lẽ có hàng nghìn nơi khác sẽ phù hợp hơn mục đích hiện tại). Họ tách nhau ra một lúc để thở.

Itachi hít một hơi đứt quãng trong khi Kisame im lặng hít một hơi dài rồi nhìn chằm chằm đối tác của mình như thể đang cố gắng đe dọa anh vì lý do nào đó. Gã nghĩ gã có thể nhìn thấy hiệu quả của việc không ho trên đôi vai run rẩy của Itachi. (Đôi vai run rẩy, rướm máu với những vết cắn sâu không biết có để lại sẹo không.) Gã không hỏi người ấy liệu có ổn hay chăng.

Gã không có thời gian, ngay sau khi gã chớp mở mắt, Itachi lại ở trên gã, môi anh ngấu nghiến Kisame một cách tuyệt vọng trong khi anh lại đè nghiến dương vật của gã và nhận được một tiếng rên nhỏ từ người đàn ông khổng lồ. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, gã dời tay đến hông Itachi cho anh dừng di chuyển, đẩy anh ra, ép ngực anh xuống đất và trèo lên trên. Uchiha không cố gắng để trèo lên người gã lại, vì anh biết rõ vị trí của mình ở đâu, dường như anh đã biết kể từ lần đầu tiên họ quan hệ. Đơn giản anh chỉ nhìn vào mắt Kisame và bằng lòng với điều ấy.

Âm thanh Itachi tạo ra vừa là tiếng rít đau đớn vừa là tiếng rên rỉ sung sướng khi bất thình lình thúc mạnh vào người anh.

Gã nắm một nắm tóc đen và kéo mạnh nhất có thể trong khi không ngừng đâm sầm vào đối tác của mình, và tiếng rên của Uchiha ngày càng trở nên to hơn. Kisame cảm thấy hài lòng khi nhận ra mình có thể thống trị hoàn toàn một người mạnh mẽ nhường này. Chỉ một động tác giật tóc, gã có thể hạ gục shinobi mạnh nhất gã từng gặp (có lẽ vậy) thành một đống hổ lốn quanh dương vật của gã. Chỉ với hành động cắn lên vùng da nhạy cảm trên cổ gã đã có thể khiến người đã tiêu diệt toàn bộ tộc Uchiha chỉ trong một đêm khóc thét gọi tên gã.

Gã tiếp tục đâm dương vật của mình vào chàng trai nhỏ con rồi cảm nhận nhiệt độ lan khắp làn da anh trước những lời thô tục anh thét lên khi đáp lại những cú thúc của Kisame. "Kisame." Ban đầu thì anh tận hưởng, cong tấm lưng lên để bả vai của anh chạm vào bộ ngực trần vạm vỡ của Kisame. Gã vừa ghét vừa yêu cái cách tên mình phát ra từ đôi môi sưng tấy của chàng trai Uchiha. "Anh không hủy hoại tôi." Anh càu nhàu trong chốc lát khi Kisame đẩy chậm lại đặng trêu ghẹo anh, Hoshigaki trừng mắt nhìn anh, ngừng chuyển động hoàn toàn cho đến khi Itachi câm lặng van xin gã tiếp tục, hông anh vặn vẹo khi khẩn cầu. Kisame không thể chịu nổi những lời tục tằng của Itachi nữa khi anh kêu khóc "Mẹ kiếp, mạnh lên nào!" Dường như anh muốn gã đàn ông khổng lồ tổn thương mình vậy. Đây không phải là lần đầu tiên, gã tự hỏi liệu anh có thực sự mong muốn điều ấy hay chăng.

"Im nào." Kisame quát, hạ giọng như đang cảnh báo, và gã chúi xuống để thêm vết cắn lên cần cổ của Itachi khiến chúng rướm máu như những vết thương khác. Chàng trai Uchiha thích thú rít lên, vươn một tay ra sau, đặt lên mông Kisame và bấm móng tay vào làn da nhạy cảm như thể đang khích lệ gã theo một cách nào đó.

Vị máu tanh trên đầu lưỡi kéo gã trở lại hiện thật khi cảm giác ấm áp bắt đầu trào dâng trong thành ruột như ngàn lần trước kia, cả khi có hoặc không lấp đầy chàng trai nằm bên dưới gã.

Itachi đã làm tình quá nhiều với gã đủ để anh biết gã chỉ còn chống đỡ được dăm ba phút nữa, song anh vẫn đung đưa với gã một cách tuyệt vọng để tìm kiếm sự giải thoát cho chính mình. Anh đẩy đưa với Kisame như một tội nhân đang tìm kiếm sự cứu chuộc và Kisame phả ra những hơi thở nóng bỏng vào cổ anh như một lời thú nhận lặng thầm.

Thật tuyệt vì họ cùng nhau phạm tội.

Làn da gã bỏng rát khi đạt được cực khoái, một cơn cực khoái sớm nở tối tàn. Gã bỏ vai Itachi ra để không nghiến rớt phần thịt trên vai anh, sau đó gã nhắm mắt lại, quai hàm nghiến chặt khi nén tiếng rên rỉ trong miệng. Tiếng rên quá to như thể gã chấp nhận sự sung sướng mà gã không xứng đáng nhận được.

Cơ bắp của gã run rẩy khi xốc lại tinh thần và rút ra khỏi người chàng trai trẻ, gã nhận ra Itachi vẫn đang co giật bên dưới người mình. Khi nhìn gần hơn, gã thấy Itachi vẫn đang cương cứng một cách đau đớn, dường như chưa đạt được sự khoái cảm của riêng mình, gã bèn liếm môi và nhếch mép cười. Chàng trai Uchiha hiểu rõ vẻ mặt của gã tượng trưng cho điều gì, anh im lặng dạng chân ra, tay anh di chuyển đến vai Kisame trong khi Hoshigaki trườn xuống bên dưới chàng trai trẻ. Dù gã có thể cắn nuốt toàn bộ những gì thuộc về Uchiha theo ý gã khi gã đang rong đuổi bên trong anh, song gã phải chú ý hàm răng của mình khi bỏ dương vật của Itachi vào miệng gã.

Gã vẫn ghì móng tay lên đùi Itachi, tận hưởng những tiếng rên rỉ thều thào khi sự đau đớn và rạo rực của anh quyện với nhau thành một khúc tạp âm mà Kisame thích thú. Chàng trai tóc đen gã đang mút dương vật chính là nhạc cụ yêu thích của gã, tiếng khóc vui sướng tựa giọng gió của nàng geisha, còn tiếng tỉ tê đau đớn xen lẫn ngọt ngào của anh giống tiếng đàn shamisen du dương. Họ cùng nhau tạo nên một bản nhạc yêu thương - Bản nhạc của hai người đàn ông thấu tỏ cuộc đời, bản nhạc giữa hai người đàn ông đã làm tình rất nhiều lần.

Gã đưa lưỡi dọc theo chiều dài dương vật của Itachi và nếm mùi tinh dịch trong lúc chàng trai Uchiha thốt ra một loạt tiếng chửi thề trái ngược hẳn với giọng nói đàng hoàng, bùi tai của anh. Gã mút một lần nữa và ngó Itachi ngửa đầu ra sau, tay trượt từ vai Kisame ra sau đầu, những ngón tay đan vào mái tóc rối bù của gã.

Để thử nghiệm, gã dùng răng cạ lên vùng da nhạy cảm của Itachi khiến anh bật ra một âm thanh nghẹn ngào, sau đó miệng Kisame vừa nóng vừa chát, còn chàng trai thì hẩy hông vào miệng Hoshigaki một cách tự nhiên. Môi gã vẫn khóa quanh gốc dương vật của Itachi cho đến khi anh ngừng vặn vẹo, cuối cùng gã rút ra khi Itachi nhìn xuống với mái tóc bết đầy mồ hôi và hơi thở nặng nhọc. Ánh mắt bùng cháy ấy thôi thúc Kisame muốn hôn anh một lần nữa bất kể lý do là gì. "Cậu có vị như một quả chanh nhạt nhẽo vậy." Gã chế nhạo, chàng trai Uchiha hất tay gã ra, xoay người mặc quần áo thay vì nằm nghỉ xả hơi. Bởi vì họ không có thời gian cho những việc vô bổ ấy.

Gã di chuyển đồng bộ với Itachi, lửa tình vụt tắt và tất thảy cơn buồn ngủ đều bị trôi đi sạch sẽ.

"Em đang nghĩ gì vậy?" Gã hỏi đặng lấp đầy sự im lặng.

Itachi dừng lại và nghiêng đầu nhìn Kisame, bóng tối hiện lên trong mắt anh, nhưng nó khác với cách anh từ chối nhìn vào mắt gã như ban nãy. So với khi nãy cứ như toàn bộ sự sống bị rút cạn khỏi cơ thể thì giờ đây trông anh rất... rệu rã. Như Kisame vẫn nghĩ. Tuy nhiên, sau một lúc, anh mím môi nở một nụ cười nhếch mệt mỏi và đưa tay chạm vào trán của Kisame khiến gã ngơ ngác. "Tôi sẽ nói với anh sau."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net