Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thế cậu sẽ học chung trường đại học với bọn tớ à Kuro-chin?"

Murasakibara trên tay cầm một cái Hamburger,tay kia cầm một ly nước coca nghiêng nghiêng đầu hỏi.Kuroko cảm thấy hành động đấy có chút đáng yêu.

"Tớ chính là chọn đại một trường đại học, không nghĩ tới sẽ chung với các cậu."

Kuroko cũng rất ngạc nhiên,cậu cứ nghĩ các cậu ấy sẽ không học chung cùng một trường đại học.Đó chính là những gì cậu nghĩ trước khi gặp bọn họ ở đây.

Phải chăng cuộc gặp mặt này quá trùng hợp?

Lắc lắc đầu,Kuroko cậu nghĩ đã suy nghĩ quá nhiều.

Hay do cậu xem Conan nhiều năm nên sinh ra tính suy luận?

Ay da,cậu đang nghĩ cái gì thế này.

"Thế là các cậu sẽ cùng chơi bóng rổ cùng nhau sao?"

Momoi đầy hứng khởi nhìn bọn họ.Không riêng gì cô, những người kia cũng mong có thể cùng Kuroko chơi bóng rổ một lần nữa.

"Tất nhiên."

Kise nở nụ cười tươi,đây chính là thứ hắn mong chờ,hắn sẽ trở thành quang mới của cậu,đạp đổ tên Aho da đen đằng kia.Muahahaah.

Nhưng tất nhiên những lời đấy hắn phải giữ trong lòng.

Tuy không thể nói ra, nhưng hắn sẽ dùng hành động để chứng minh.Hắn cũng có thể trở thành quang của cậu.

"Thế học cao trung bên kia,cậu có chơi bóng rổ không?"

Midorima im lặng nãy giờ cũng lên tiếng,Kuroko giật mình.Đây là câu đầu tiên mà Midorima nói với cậu từ khi bọn họ gặp nhau.Cũng chẳng phải lời chào, lời hỏi thăm.Tuy khá cục súc, nhưng cậu hiểu tính cậu ấy.Ngại ngùng khi nói ra mấy lời thân mật.Trái ngược hẳn với Kise.

"Tớ bên Mĩ cũng tham gia câu lạc bộ bóng rổ,mọi người bên đấy rất vui."

"Tớ rất mong chờ được chơi chung với cậu đấy Tetsuya."

Akashi không nói gì nhiều,nhẹ nhàng quan sát Kuroko.Ánh mặt không hề có một tí dao động.

"Tớ cũng vậy."

Kuroko cười nhẹ,bản thân cậu cũng thật sự rất mong,thật là vui nhỉ?

*

Hôm nay là ngày khai giảng của đại học Tokyo.Sân trường sớm đã chật kín người.Các câu lạc bộ cũng ra sức tuyển thêm thành viên.Khác với cấp 3,các câu lạc bộ ở đại học đa dạng hơn nhiều,đủ loại tùy theo ngành nghề họ chọn tương lai.Rất phù hợp học hỏi và thực tập.

Kuroko đứng ngay giữa sân trường,có chút rối bời.Dòng người đi qua tấp nập,đôi khi còn có vài người vô ý mà va vào cậu,lại còn không một tiếng xin lỗi.

Là do họ không thấy cậu nên cậu cũng không để tâm lắm.

Hiện tại tình trạng của Kuroko có thể đánh giá qua hai từ

Lạc đường.

Phải,chính là lạc đường.

Mặc dù đêm qua cậu cũng đã nghiên cứu sương sương bản đồ của trường.Nhưng khi thực hành lại không phân biệt được đâu là đâu.

Akashi đã hẹn mọi người tập trung ở câu lạc bộ bóng rổ và bây giờ cách thời gian hẹn chỉ vỏn vẹn 5 phút.

"Tetsu,cậu làm gì đứng ở đây?"

"Aomine-kun"

Nghe giọng nói của Aomine,Kuroko bất giác thở phào.Cuối cùng đã có thể gặp người giúp cậu thoát khỏi cái tình cảnh này.

"Tớ chỉ là...lạc đường."

"Phụt...hahahahhhaah"

Aomine nghe được câu nói của Kuroko thì cười to,cậu ấy làm sao lại có thể lạc đường trong cái ngôi trường này chứ.

"Cậu chính là cười cái gì? -,-"

Kuroko đỏ mặt nói, biểu cảm khuôn mặt có phần sinh động.

Nhìn khuôn mặt đỏ bừng kia,hắn có chút rung động.Người gì mà dễ thương thế? Tớ ăn cậu ngay đây luôn nhé ?

"Hahaha được rồi, không so đo với cậu, cùng tớ đi đến câu lạc bộ bóng rổ."

"Cậu vẫn cười đấy thôi"

Lúc này cậu phồng má lên, biểu cảm dận hờn nhìn vào mắt Aomine.

Nè,cậu đừng tưởng hắn hiền mà ăn hiếp, nhìn thấy biểu cảm kia hắn chỉ muốn nuốt cậu xuống bụng, không cho ai thấy.

Làm ơn đừng tra tấn hắn như thế,mặc dù hắn rất thích.

"Biết rồi, biết rồi tớ sai.Đi nào"

*

Cậu lạc bộ bóng rổ trường Tokyo là đội bóng có thể gọi là tương đối mạnh.Họ có lần được vào chung kết trận tranh vô địch quốc gia, nhưng thần chiến thắng lại không nghiêng về phía họ.

Nhưng bên trong hình như có chút ồn ào.Khi Kuroko đến thì cảm thấy hình như đang cãi nhau và 3 người kia đang ở đó.

"Các cậu là ai mà hiên ngang đòi lấy đi chức đội trưởng của tôi?"

"Các cậu nghĩ là thế hệ kì tích thì muốn gì được đó à?"

Người đang nói kia là Fujiyama Kenya.Là đội trưởng của câu lạc bộ này được 2 năm.Học sinh năm 3 ngành kinh tế.Một người có năng lực không tồi.

"Thế tại sao chúng ta không đấu trận 5  x 5 nhỉ?Ai thắng sẽ được chức đội trưởng."

Akashi vẫn không cảm xúc nói,cách nói cũng đã thể hiện được sự tự tin như thế nào.

"Được thôi."

"Đội trưởng..."

"Không sao chúng ta sẽ thắng,làm sao có thể thua mấy đứa năm nhất chứ"

Theo Kuroko thấy thì đội trưởng bên kia cũng khá tự tin.Nhưng nói hơi nhiều.

"Kurokocchi ở đây đợi bọn tớ,bọn tớ nhất định sẽ đem chiến thắng về."

Kuroko mỉm cười gật đầu,lặng lẽ đi đến hàng ghế khán giả.Cảm giác cậu cho rằng họ nắm chắc phần thắng.

Tin tức thế hệ kì tích thách đấu với câu lạc bộ để tranh chức đội trưởng đã lan rộng khắp trường.

Dàn khán giả đã đông hơn ban đầu,đa số là những bạn fan girl của Kise.

Nhìn họ cùng nhau đứng trên sân như thế này,Kuroko có chút hoài niệm.Đã lâu rồi cậu không được nhìn thấy họ.Thật mong chờ xem trận đấu này như thế nào.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net