II

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạo Thạc bị bắt cóc năm 4 tuổi và bị bắt đi ăn xin cho tới bây giờ.

-Ngài bỏ em ra được không? Em khó thở quá.

Nam Tuấn vội buông cậu ra,mặt đỏ như gấc

-Ấy chết tôi xin lỗi em! Tôi vô ý quá. À mà em đừng xưng ngài với tôi,cứ gọi là anh Tuấn được rồi. Nãy giờ quên nói tên của tôi cho em, tôi là Kim Nam Tuấn,25 tuổi.

Hạo Thạc oa lên một tiếng và nói:

-Sao anh Tuấn nhìn giống mấy anh hoàng tử trong chuyện cổ tích thế ạ? Còn ở trong một ngôi nhà lớn như lâu đài nữa chứ.

Cậu vừa nói vừa giang tay to ra nhìn Nam Tuấn. Hạo Thạc tuy đã 16 tuổi rồi nhưng cứ như trẻ tiểu học. Cậu ngây thơ hồn nhiên và vô tư. Đặc biệt cậu còn rất mê cổ tích,thích những chàng bạch mã hoàng tử (=]]]] Thạc ơi Thạc à)

Hạo Thạc thỏ thẻ kéo nhẹ tay áo sơ mi của Nam Tuấn:
-Anh Tuấn có gì cho Thạc ăn hông? Thạc ba ngày rồi chưa ăn gì cả..

Anh thở nhẹ một tiếng rồi nhéo cằm của Hạo Thạc:
-Hèn chi em bị ngất là phải! Chờ xíu nha tôi xuống bếp nấu cháo rồi pha nước cam cho em.

Nói xong anh đứng dậy nhẹ nhàng để cậu nhìn theo bóng lưng to cao của anh.

Hai mươi phút sau thì anh cũng nấu xong và đem lên cho Hạo Thạc. Trên tay anh là tô cháo thịt bằm cà rốt với một ly nước cam mát lạnh.

-Em ăn từ từ thôi kẻo nóng đấy!

Anh vừa nói vừa xoa đầu chú sóc nhỏ đang ăn đáo ăn để tô cháo. Thoáng chốc tô cháo đã hết sạch. Nam Tuấn đưa ly nước cam cho cậu hút phát cái là hết.

Hạo Thạc lắc lắc nhẹ cái đầu,cười nhìn anh,cái nụ cười còn tươi hơn cả mặt trời,nói:

-Tuấn thấy Thạc ăn có giỏi hong nè? Mà hiếm khi Thạc mới được ăn như vầy lắm,Thạc rất vui! Thạc cảm ơn anh Tuấn nhiều!

Anh cầm tay cậu lên,mâm mê những ngón tay thon dài của cậu:

-Từ giờ hằng ngày em sẽ được ăn ngon,sẽ được ngủ trong chăn ấm đệm êm,sẽ không phải lang thang ngoài đường,không còn bị hành hạ đánh đập nữa! Em ở đây với tôi nhé?

-Nhưng mà em phải đi làm mới có sống chứ không thể nào ăn ở không được! Vậy là không có đúng đâu Tuấn!

Anh cười một cái rồi nhép cái má phúng phính kia:
-Ngốc ạ,bé tí mà đã lý luận rồi. Vậy em làm giúp việc cho anh nha? Coi như cả hai đều huề?





190719

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net