#22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sớm mai vừa ló dạng sau mấy tòa nhà cao cao kia, tôi đã thức dậy cùng anh chuẩn bị mọi thứ. Lần comeback này sẽ thật đặc biệt vì bài hát của cả hai chúng tôi sẽ được phát hành. Còn khoảng hơn 15 ngày nữa, chúng tôi sẽ chính thức trở lại và sẽ mở đầu tour đầu tiên trong năm nay. Thật có quá nhiều thứ đặc biệt sẽ xảy đến, có lẽ sẽ rất lâu nữa để tôi thực hiện được điều tôi mong muốn. 

-NamJoon, xong cả chưa thế. Mau đi thôi.

Anh quàng khăn cổ thật ấm áp, được bồi thêm cái áo dày cộm cùng mấy chiếc túi sửi nhỏ trong túi áo. Trông thật đáng yêu. Tôi yêu chiều véo nhẹ hai chiếc má phúng phính mềm mại, trêu ghẹo đến khi chúng ửng đỏ lên trông thật là yêu. 

-Đi thôi nào mấy đứa.

Anh Sejin đứng trước cửa, cười hiền nhìn vẻ mặt ngơ ngác của JungKook và Taehyung. Chúng tôi lần lượt ra xe để đến công ty. Ai chà, lại sắp đến khoảng thời gian mà chúng tôi phải chạy đua rồi. Cuộc đua đã thực sự bắt đầu.

Suốt cả buổi sáng cho đến tận giữa trưa, chúng tôi đã cùng nhau luyện tập vũ đạo. Lần này lại khó hơn những lần trước rất nhiều vì Spring day cần một sự mềm dẻo nhất định trong khi Not Today lại vô cùng bùng nổ. Hoseok cũng trở nên khó tính hơn một chút cùng với đôi mắt có thể nắm bắt được từng chuyển động của chúng tôi. Nhưng dù sao chúng tôi cũng đã quen với việc này nên cũng chẳng còn là điều gì quá khó khăn. 

Chúng tôi đã ăn một bữa thật ngon cho buổi trưa. Và ban chiều chúng tôi sẽ tiến hành thay đổi diện mạo cũng như thực hiện các buổi chụp hình cho concept lần này. Thật sự sẽ rất tuyệt, mong các bạn sẽ chờ đợi "ngày xuân" của tất cả chúng ta đến nhưng "not today" nha.

Tôi đã có cho mình một mái tóc màu tím trông như một quả nho vậy, còn Yoongi hyung lại là màu xanh đen. Mấy lọn tóc xinh xinh càng khiến anh trông giống như một chú mèo con đáng yêu. Và sẽ thật tuyệt nếu họ có thể đưa cho anh một chú gấu xinh hay mấy viên kẹo thì anh liền sẽ biến thành một đứa trẻ đáng yêu với bầu má to tròn lại mềm mại vô cùng.

Suốt mấy ngày liền cật lực chuẩn bị cho đợt comeback thì chúng tôi đều đã thấm mệt. Còn khoảng 4 hôm nữa thôi và chúng tôi bắt đầu luyện tập cho đợt tour sắp đến. Sẽ mất cả một năm đấy. Tôi cũng chẳng thể chờ đợi thêm nữa, các fan hâm mộ đã chờ đợi chúng tôi rất nhiều và đây hứa hẹn sẽ là một năm bùng nổ cho mà xem.

Chúng tôi đã rất chăm chỉ cho đến ngày cuối cùng. Tối  hôm đó, chúng tôi đã đi ăn một bữa thật hoành tráng, chúng tôi cũng đã đến chùa để cầu may. Tiệc này thật khác vì chúng tôi sẽ chẳng dùng rượu đâu, sẽ say bí tỉ mất. Cũng chẳng ai 

-Trở lại thật thành công nào. 

Tất cả đều nâng cốc vì những gì chúng tôi đã chăm chỉ chuẩn bị trong suốt khoảng thời gian qua. Nó đều là máu, mồ hôi và nước mắt của tất cả mọi người. Ngày mai, mùa xuân sẽ đến.

Thật ra tôi kể thật nhanh vì thực sự tôi chẳng có lấy một chút khoảng khắc nào để có thể cảm nhận được một cách trọn vẹn, chỉ có thể chầm chậm hồi tưởng lại. Những ngày ấy, hôm nào cũng có tiếng cười, cũng có mồ hôi rơi và những hơi thở gấp gáp. Chúng tôi đã và đang dần định hình chính mình và đưa những gì tinh túy nhất đến với mọi người. Để được đánh giá là một nhóm nhạc đang phát triển một cách mạnh mẽ thì chúng tôi đã phải bước đi trên những nấc thang cao, dày và lởm chởm gai góc. Chúng tôi tồn tại được vì chúng tôi có cả 7 người.

Nói một chút đến những gì tôi nghĩ thế thôi, quay lại đoạn chuyện tình của tôi thì có lẽ vẫn êm đềm như thế. Hai người chúng tôi đôi lúc mới có khoảng khắc thân mật. Muốn nắm tay nhau thôi thì đó cũng là một vấn đề lớn khi xung quanh chúng tôi toàn là máy ảnh, đều là những đôi mắt hằng ngày nhìn chúng tôi, chờ đợi những sơ hở không đáng có để khiến chúng tôi phải gục ngã. Sẽ thật khó để có thể duy trì sự mặn nồng khi đã dấn thân vào giới giải trí. Nhưng đối với chúng tôi thì sẽ chẳng có gì quá đáng sợ vì chúng tôi giao tiếp bằng ánh mắt, bằng con tim và cả tâm hồn.

"Em thật muốn hôn anh, Yoongi à. Cũng thật muốn chạm vào anh, muốn đánh dấu anh."

Tôi vò đầu bứt tóc một hồi để tránh đi những suy nghĩ không được đúng đắn lắm đang cứ hiện lên trong đầu. Eo ôi, em là một đứa trẻ hư đó anh à. Nhưng thật sự là em rất muốn chạm vào anh. Thật sự rất muốn đấy anh à. Có lẽ anh sẽ tiếp nhận em sớm thôi.

Sau này thì anh có hỏi tôi về mấy vấn đề tế nhị ấy với đôi gò má ửng hồng như trời chơm, tôi cũng đã có chút thật thà...cũng có chút ngại ngùng nhưng suy cho cùng thì cũng nhờ nước đi đấy đã tạo nên cho tôi một tấm bạt nhảy để có thể vươn xa hơn.

Chúng tôi đã trải qua những ngày chạy theo những lịch trình, những sân khấu quảng bá và cả hai đêm concert đầu tiên ở Seoul trong chuỗi WINGS TOUR này. Chúng tôi đã được nghỉ ngơi vài ngày. Chính xác là hai ngày. Và đó có lẽ là hai ngày đáng nhớ nhất trong chuỗi hành trình chinh phục đến miền đất hứa nơi tận cùng của trái tim anh. Thật dài dòng như thật khó cho tôi để có thể diễn tả hết những dòng suy nghĩ này.

Trưa muộn của ngày đầu tiên, chúng tôi tỉnh dậy sau giấc ngủ dài để bù đắp cho những ngày trước đó. Trưa nắng có chút gắt gao hơn nhưng mùi hương hoa anh đào đã nồng đậm hơn rồi. Sắc xuân đã thực sự đến bên Seoul, dịu dàng như một nụ hôn nhẹ lên má.

Hôm nay chúng tôi sẽ đi mua một số thứ cho studio mới. Thế nên với tình yêu với những món đồ ấy đã khiến anh vui vẻ mà ăn hết buổi trưa trước ánh mắt sững sờ của tụi nhỏ và ánh mắt tràn đầy tình yêu thương của SeokJin hyung. Yoongi của tôi thật ngoan. Hì hì nói thế thôi chứ lúc nào anh cũng là đứa trẻ ngoan của SeokJin hyung. Ngoan hơn chúng tôi nên anh cưng chiều Yoongi lắm, thật ra thì cũng có chút ghen tị vì tôi thích cách anh gọi anh SeokJin là "hyung". Nghe nó cứ đáng yêu thế nào ấy. GeumJae hyung, Lee Hyun hyung và SeokJin hyung, em thật sự rất là ghen tị đó.

Và hôm nay tôi cũng sẽ đi lấy cặp nhẫn của mình. Bởi vì do lịch trình quá dày đặc cũng như những người thợ cũng cần thêm chút thời gian thì chúng tôi đã dời thêm một quãng thời gian. Tôi không thể chờ đến lúc có thể nhìn thấy nó lấp lánh trên ngón tay anh. Sẽ thật đẹp và thật đáng nhớ.

Chúng tôi trở ra ngoài khi màu nắng đã chẳng còn trở nên gắt gỏng, hương vị xuân đã đậm nồng hơn trong từng hơi thở. Trên cành đã chớm điểm xuyến một vài nụ hoa hồng hào no đủ hệt gò má anh, thật muốn đến mà cắn một cái cho hả dạ. Xinh yêu đến thế thì cũng đã là của tôi rồi, những người khác mau tránh ra đi nhé.

Đúng vậy. Anh là của tôi. Tôi cũng là của anh. Hai chúng tôi là của nhau, là đã quá đủ rồi. Sẽ không có chỗ cho bất kì ai khác muốn chen chân vào. Có thể nghĩ mình là ai mà dám khiến một trong hai chúng tôi rời khỏi vùng biển tình nồng đậm vị rượu vang và hoa hồng này chứ. 

-----------------------

200223

#minsurun






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net