Chương 45: Trại hè

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, học sinh lớp A được nghe tin sau những gì đã xảy ra, nhà trường đã đề cao cảnh giác trước hành tung của lũ tội phạm kia. Bắt đầu từ việc hủy hẹn với chỗ cắm trại thường niên phút chót.

"Và thông tin về địa điểm mới sẽ được giữ kín cho đến ngày lên đường."

"Sao cơ!?"

Aizawa đứng trên bục thông báo tin mới cho cả lớp, tay xé tờ giấy làm hai, có vẻ là kế hoạch cho buổi cắm trại trước giờ. Nhưng có lẽ vì sự xuất hiện của Liên minh tội phạm nên nhà trường đã quay xe đổi địa điểm nhằm bảo vệ học sinh của mình.

"Nhưng em lỡ nói với ba mẹ rồi..." Sero tiếc nuối nói.

"Phải chấp nhận thôi, nhà trường đâu thể kiểm soát việc có người đem kể với những người khác được."

"Miễn không hủy đợt cắm trại là vui rồi."

Irene lo lắng nhìn Izuku, cũng may là khi đó anh trai cô không làm sao hết. Thử mà có chuyện xảy ra với ổng xem cô có gọi năm trăm anh em đến đánh banh cái Liên minh tội phạm đó không.

"Mày... lúc đó dù có nát bấy cũng phải giết được hắn chứ?" Bakugo cọc tính nói.

"Này, cậu không biết lúc đó Midoriya ở trong tình cảnh nào hở!? Mà chúng ta đâu có được sử dụng kosei ở nơi công cộng đâu?" Hagakure lên tiếng bênh vực.

"Ai quan tâm chứ? Cứ làm gãy vài cái xương rồi tính."

"Kacchan..."

Rồi, với cái suy nghĩ vô lý của ông thần này thì ai dạy đời ổng nổi.

. . .

Và thế là một học kì bận rộn của lớp A đã kết thúc, nhường chỗ cho kì nghỉ hè và trại tập huấn.

"Ể? Có mấy đứa lớp A phải học phụ đạo sao? Tức là vẫn có đứa bị điểm liệt à?" Monoma vuốt tóc rồi cười, "Chà, kì vậy ta? Mình có nhìn nhầm không thế!? Rõ ràng là lớp A ưu tú hơn lớp B mà ủa ủa ủa ủa!?"

Irene xách cái balo của mình đưa cho Izuku vì cậu đòi cầm giúp cô, ngước lên nhìn Monoma.

"Cậu có chuyện gì à?"

Monoma đang khịa thì chạm mắt với đôi mắt xanh như cỏ cây hoa lá của Irene, cậu ta lập tức im bặt. Không khịa gì nữa mà lân la ra chỗ Izuku.

"Cái đó... kia là em gái của cậu sao?"

Izuku: "..."

Lớp A: "..." Có cô em gái đào hoa cũng khổ phết nhỉ Midoriya?

Lớp B: "..." Monoma mà cũng có người trong mộng á?

Todoroki: "..." Tự nhiên tình địch nhiều vậy trời?

 Lớp trưởng của lớp B Kendo không nhân nhượng đánh một cái mạnh vào gáy Monoma khiến cậu ta xỉu ngang, sau đó kéo lê cậu ta về, không quên gật đầu xin lỗi lớp A.

"Monoma đáng sợ thật."

"Tụi mình không để ý vụ hội thao đâu!"

"Cùng nhau cố gắng nhé lớp A!"

Nhưng bù lại thì các bạn nữ bên lớp B lại khá thân thiện, khiến Mineta nước dãi chảy tùm lum và Kirishima phải nhắc cậu ta tém tém lại.

"Phía này là xe buýt của lớp A, mọi người xếp hàng theo số ghế nhé!"

Xếp hàng theo số ghế, mà vì sĩ số lẻ nên sẽ có một người ngồi cạnh Aizawa-sensei. Irene dựa theo số ghế của mình ngồi cạnh Kirishima.

Todoroki có chút buồn vì không được ngồi cạnh Irene, nhưng rồi cũng nhanh chóng khôi phục lại vẻ mặt ban đầu.

"Một tiếng sau ta sẽ cho xe dừng, rồi sau đó..."

Aizawa bỏ lửng câu rồi quay xuống, phát hiện ra đám học trò thì chả đứa nào nghe lời mình nói.

"Cho xin tí nhạc đê! Lựa mấy bài có không khí mùa hè ấy!"

"Cho xin miếng pocky."

"Đừng chọn bài 'Mùa hè Bacca', mở 'Cuối hạ' của Carol ấy!"

"Đã hết hè đâu?"

"Ô hay, ghế để ngồi chứ không phải để đứng!"

"Keo kiệt thế? Cho xin miếng pocky đi mà."

Hỗn loạn thấy sợ luôn.

Thầy còn định lên tiếng nhắc nhở, xong lại nghĩ rằng dù sao lũ học trò chỉ có lúc này để vui đùa, nên thầy lại im lặng.

. . .

"Tới giờ nghỉ rồi..."

Một tiếng sau, xe buýt dừng lại để các học sinh xuống xe. Ấn tượng đầu tiên là nơi khỉ ho cò gáy, xung quanh là núi rừng, tiếng lá cây xào xạc.

"Mà đây là đâu vậy? Không phải bãi đỗ xe à?"

"Ờ ha! Còn lớp B đâu?"

Mọi người đều ngơ ngác nhìn, riêng Mineta thì loay hoay muốn tìm toilet để giải quyết nỗi buồn.

"Ta dừng ở đây là có mục đích cả." Aizawa hai tay cho vào túi quần, lạnh lùng nói.

"Yoo Eraser! Lâu lắm mới thấy anh liên lạc!"

Irene lia mắt xung quanh để tìm kiếm chủ nhân giọng nói.

"Bùng cháy với ánh mắt lấp lánh!!"

"Hỡi chú mèo đáng yêu và ranh mãnh!"

"Wild, Wild Pussycats!"

Irene thầm nghĩ, rồi dừng ở đây có khi lại có bài kiểm tra gì đó lắm nè. Cô quá quen thuộc rồi.

"Giới thiệu với mấy đứa, đội anh hùng chuyên nghiệp sẽ giúp đỡ chúng ta lần này là nhóm "Pussycats"." Aizawa giới thiệu mà không quên ngáp một cái.

Irene lắng nghe hai người bọn họ nói, toàn bộ vùng này đều thuộc sở hữu của Pussycats, cô cảm thán, bọn họ giàu thật. Nhưng điểm dừng chân của bọn họ rất xa, nhìn theo tay cô Mandalay chỉ thì có vẻ cách mấy dãy núi lận.

Không lẽ là có bài kiểm tra gì đó thật sao?

"Giờ là chín giờ ba mươi phút sáng, sớm nhất chắc khoảng mười hai giờ nhỉ?"

Nhìn cô ấy nói bình thản mà trong lòng mọi người dậy sóng. Kirishima hốt hoảng hô hào mọi người chạy quay trở lại chỗ xe buýt của lớp.

"Bé mèo nào không đến đó trước mười hai giờ ba mươi thì khỏi ăn cơm trưa nhé."

Nhưng không kịp nữa rồi. Pixie Bob đã kịp ngồi xuống và điều khiển đất hất văng toàn bộ lớp A xuống bên dưới.

"Xin lỗi mấy đứa, nhưng trại tập huấn của các em đã bắt đầu rồi."

"Tất cả đều là tài sản tư nên cứ thoải mái dùng kosei nha! Mấy nhóc có ba tiếng kể từ giờ để chạy từ đây đến chỗ nghỉ." Mandalay đứng bên trên nói vọng xuống, "Bằng cách vượt qua khu rừng ma thú này!"

"Khu rừng ma thú sao?" Izuku ngồi dậy và nhả đất ra khỏi miệng.

"U.A khoái mấy trò kiểu này thật."

"Có than vãn cũng không được gì, chúng ta mau đi thôi!"

Riêng Mineta vẫn ôm đũng quần chạy đi tìm chỗ để giải quyết nỗi buồn, nhưng khi nhìn thấy một con quái vật thì mặt cậu ta vừa ngạc nhiên vừa thoải mái.

Irene: "..." Vcl cậu tè ra quần đấy à?

Koda có thử sử dụng năng lực của mình nhưng không có tác dụng.

"Chúng làm từ đất nên sẽ không có tác dụng đâu!" Irene lên tiếng cảnh báo khi cùng Todoroki, Midoriya và Bakugo lao lên trước, "Hoa chi hô hấp - Nhất hình: Đào chi vũ - Thánh liên."

Irene chém hai đường chéo nhau, nhưng lại có thể khiến con quái vật bằng đất kia vỡ vụn.

Hiện tại cô đang phân vân giữa hai luồng ý kiến trong đầu mình, cùng bọn họ đi chung hay một mình đi trước.

Người ta nói "Muốn đi nhanh thì đi một mình muốn đi xa thì đi cùng nhau", mà cô còn có anh trai ở đây nữa, không lẽ lại bỏ anh ấy ở đây rồi đi trước một mình sao?

"Quác, quác, có quỷ! Có quỷ!"

"Ngay phía trước! Tiêu diệt hết lũ quỷ! Tiêu diệt hết lũ quỷ!"

Con quạ của Irene, Chii-chan đột ngột xuất hiện và bay vòng vòng trên không trung gào lên khiến cô ngạc nhiên.

Không phải nói đây là tài sản cá nhân sao? Sao lại có quỷ xuất hiện ở đây được?

"Xin lỗi Zucchan, em phải đi trước đây."

"Được."

Izuku cũng hiểu cho công việc của em gái mình nên nhanh chóng đồng ý.

Irene xin lỗi một tiếng rồi phóng vọt đi ngay. Trước khi lũ quỷ động một ngón tay vào các bạn của cô, cô sẽ khiến cho chúng phải khóc ré lên vì hối hận.

. . .

Năm giờ hai mươi chiều.

"Cuối cùng cũng đến rồi sao, meo."

Pixie Bob đứng chống hông nhìn bóng dáng lớp A đã tới nơi. Ai nấy đều tơi tả, mệt lử người. Cũng đúng thôi, trưa không được ăn mà còn phải vận động mạnh nữa, ai mà không mệt được chứ. Bên phải mặt Todoroki có vết băng đọng lại, tay Bakugo thì nhói do phải sử dụng năng lực quá nhiều, Midoriya lảo đảo, động cơ ở chân Iida như bị tắc, Yaoyorozu đau đầu khi phải sử dụng kosei nhiều, nói chung là ai cũng thảm.

"A, xin chào các cậu."

Irene đứng cùng với các giáo viên, lại còn rất vui vẻ mà vẫy tay chào, trên người lành lặn không một chút vết xước.

"Irene-chan!? Sao cậu đi nhanh vậy hả!?"

"À thì, tớ đi vòng vòng giết quỷ, rồi vô tình tìm được lối ra."

Lớp A: "..." Tôi không cam tâm.

"Đùa hoài, ba tiếng sao mà đến nổi..."

"Đói rã cả họng." Kirishima than thở.

"Xin lỗi nhé, ba tiếng đó chỉ đúng với chúng tôi thôi." Mandalay làm hoa hậu thân thiện cười.

"Ý chị là cách biệt về thực lực hả?"

"Ác quá..."

"Meo meo, thực ra tôi còn tưởng mấy đứa còn tốn thời gian hơn thế này nhiều." Pixie Bob che miệng, "Nhanh chóng xử lí "ma thú đất", nói chung là không như tôi nghĩ."

"Khá lắm, đặc biệt phải khen ngợi bốn em kia. Nhờ từng trải nên các em mới quyết đoán như vậy nhỉ?"

Chị ấy hướng ánh mắt về phía bốn người Todoroki, Bakugo, Izuku, và Iida.

"Thật mong đến ba năm sau quá đi! Phải đánh dấu bằng nước bọt mới được!"

"É!"

Và cô ấy thực sự đã phụt nước bọt về phía tụi nó.

"Mandalay, cô ấy là người như vậy sao?"

"Ế chỏng ế chơ thì chả vồ dập." Mandalay thản nhiên đáp.

Izuku có thắc mắc về cậu bé kia, cô Mandalay giới thiệu là cháu trai cô ấy dẫn theo. Cậu ta thân thiện lại gần bắt chuyện, nhưng cậu nhóc không nhân nhượng mà đấm thẳng vào hạ bộ của Izuku khiến cậu ta điếng người.

Irene nín cười tới mức run cả người.

"Thằng nhóc rắn mặt phết." Bakugo nhếch môi khinh khỉnh nói.

"Nó giống cậu đấy." Todoroki chêm vào.

"Hả!? Giống cái gì? Ai cho mày nói chuyện với tao!??" Bakugo ngay lập tức nổi khùng lên.

"Xin lỗi." Nhưng giống thật mà...

Todoroki dễ thương ghê. Irene thầm nghĩ.

. . .

"Mời cả nhà xơi cơm!"

Đến giờ cơm thì mọi người như chết đuối vớ được cọc, ăn lấy ăn để như chết đói. Đấy là mấy ông con trai thôi, chứ mấy thiếu nữ đây vẫn ăn rất từ tốn, dù nhiều nhưng vẫn giữ được hình tượng.

Mặc dù hôm nay không có món mà Irene thích nhưng không thể phủ nhận rằng trù nghệ của nhóm anh hùng này tốt quá trời. Ngon đến mức Irene muốn ăn hoài luôn.

Todoroki vừa ăn vừa khe khẽ nhìn Irene, hai má không tự chủ mà hồng lên.

Izuku vừa ăn vừa quan sát Todoroki nhìn em gái mình, vẻ mặt bất mãn.

Lớp A: "..." Drama vcl

Sau khi ăn tối là đi tắm, bọn họ được tắm suối nước nóng lộ thiên, phân chia hai bên nam nữ khá rõ ràng. Trùng hợp hay Mineta nói to quá mà bên nữ nghe được cậu ta muốn lên nhìn lén. Đang loay hoay không biết làm thế nào thì Kota như một vị cứu tinh xuất hiện.

Và khi em ấy nghe thấy lời cảm ơn đã vô tình nhìn thấy "cảnh nóng" nên đỏ mặt ngã ra sau, may mắn là Midoriya đã kịp thời đỡ được.

Irene dựa người vào thành mặt thỏa mãn, vận động mạnh xong được tắm suối nước nóng cảm giác thật tuyệt.

Còn phía bên này đã loạn cào cào thành một cái chợ.

"Éeeeee---"

"Ai đó ngăn Todoroki-kun lại đi! Cậu ta nổi lửa rồi!"

"Không ngăn được, ngăn không nổi."

"Oái, Midoriya-kun, tắt kosei! Tắt kosei đi!!"

"Không tắt được, tắt không nổi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net