ZenZen - Phản chiếu trời xanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au lấy bối cảnh hiện đại, học đường. Ở Au này, Zenitsu và Zenji là bạn cùng lớp, khác lớp, không có máu mủ gì hết, cùng gương mặt thôi. Zenji có ký ức thời Sát quỷ đội, Zenitsu và mọi người không có. Fic yêu đương nhão nhoẹt thôi, viết cho đã cơn ghiền.

Couple: ZenZen.

Số chương: oneshot.

Note: Zenji là tên tui đặt cho Zenitsu ở trong, đại diện cái kéo. Vì là Au hiện đại nên cần một cái tên để gọi đàng hoàng, có lẽ sau này sẽ giữ cái tên đó luôn. Có thể sẽ có bạn không quen couple này nên cứ lướt qua hết nhé. Cám ơn mọi người nhiều 💕

________

1. Zenitsu nhận được lời tỏ tình của Zenji khi cả hai đang ở lại trực nhật.

Chẳng có một lời báo trước, hay dự cảm nhá hàng gì hết. Zenitsu nhận được một lời tỏ tình từ người có khuôn mặt y chang mình. Thật là một ngày đáng sợ khi biết nghe.

Zenitsu và Zenji không có chung máu mủ, nhưng cả hai có gương mặt giống nhau, khác ở chỗ Zenitsu tóc vàng và Zenji tóc đen mà thôi. Nghe nói trên toàn bộ địa cầu mấy tỷ người này, sẽ có 3 người có gương mặt giống hệt nhau, Zenitsu đã từng nghe như thế nhưng không nghĩ mình sẽ gặp được.

Theo manga thì hiển nhiên 2 người có cùng gương mặt sẽ dần dần cảm mến nhau. Nhưng đây là đời thực, cả 2 còn là con trai cao tám thước nữa. Zenitsu chống tay nghiêm túc nghĩ, cậu quá bất cẩn rồi, thời nay trai hay gái cũng nên đề phòng. À không, Zenji là con gái thì quá tuyệt vời rồi.

Nhưng cậu ta là con trai, hàng thiệt trăm phần trăm.

2. Zenji biết Zenitsu là mình kiếp trước, nhưng vẫn thích.

Có thể nói đó là lựa chọn của bản thân cậu. Từ lúc sinh ra cậu đã cảm thấy thế giới này kỳ lạ, những tòa nhà cao lớn, những phương tiện giao thông kỳ quặc, những cung đường nhựa xa lạ thiếu bóng cây. Cho đến khi nhìn thấy gương mặt của mình dưới mái tóc vàng hoe, cậu mới nhớ ra, không phải thế giới kỳ lạ, cậu mới phải.

Từ nhỏ tới lớn không hề gặp những tình cảnh khó khăn nhưng trong lòng cậu lại đen thấu, cậu nhìn rõ mồn một ý định của những người ve vãn mình, nhìn rõ những trò lừa gạt qua mắt thiên hạ. Cậu sẽ vu vơ cảm thấy ngột ngạt, dường như trong bụng chứa cả bồn máu, đau đớn vô cùng. Đôi khi, giữa muôn vàn lựa chọn, cậu sẽ chọn phương án tàn bạo nhất, không vì cái gì chỉ là muốn vung tay đánh người mà thôi. Nhưng cậu sống rất tốt mà? Cho đến khi nhìn thấy người kia, cậu biết, đó là nỗi đau mà kiếp trước "cậu" đã chịu.

Nhìn thấy một Zenitsu nhão nhoẹt, ban đầu Zenji ghét ra mặt. Từ gương mặt non choẹt hở tí là khóc lóc, đến mái tóc vàng như tơ sờ mềm mại, đến vóc người gầy tong teo ăn mấy cũng không mập. Y như kiếp trước, làm cậu khinh bỉ một trận.

Nhưng Zenji vẫn thích Zenitsu, thích cậu ta, giống như kiếp trước đã làm.

3. Hèn gì đôi lúc Zenitsu cảm giác như có ai đó nhìn mình chằm chằm.

Đã qua ba ngày từ lúc trực nhật đến nay, Zenitsu cũng đã nhận ra những chi tiết mà đó giờ cậu không để ý.

Chỗ ngồi trong lớp của Zenitsu chéo với Zenji, cậu ngồi ở bàn thứ 3 dãy thứ 2 từ cửa đi vào, cậu ta ngồi ở bàn áp chót, dãy trong cùng gần cửa sổ. Có một hôm cậu lén đến bàn học của cậu ta, vô thức thôi, cậu thề. Hóa ra từ chỗ này vừa vặn nhìn đến chỗ ngồi của cậu, tuy không nhìn rõ mặt nhưng đảm bảo có thể nhìn rõ cậu đang làm gì.

Thế là giữa tiết học, khi cậu cảm thấy lơ mơ bừng tỉnh giữa tiếng giảng bài của giáo viên, sẽ có cảm giác ai đó nhìn mình. Zenitsu dựng sách lên, giả vờ nằm xuống bàn học, len lén quay đầu nhìn về phía sau. Vừa vặn chạm phải đôi mắt đang chăm chú nhìn cậu, đôi mắt đen láy, sâu thăm thẳm.

Zenji quay đầu đi, bỏ lại Zenitsu tự mình cảm thấy thẹn.

Giờ ăn trưa, Zenitsu chạy đến lớp của Aoi hỏi mượn một cái gương trang điểm nhỏ, giải thích qua loa đối đáp với ánh mắt nghi ngờ của cô. Sau khi bắt đầu tiết học, cậu có một màn hình quay lén nhỏ. Xuyên qua hàng người, vừa vặn chiếu được dáng ngồi chống cằm của người nào đó.

Zenistu bắt đầu có thói quen nhìn gương giữa giờ học.

4. Vì Zenitsu chẳng có điểm nào tốt hết Zenji mới thích.

Nếu Zenitsu có nhiều điểm tốt cũng không còn là Zenitsu nữa rồi, nếu tốt thế thì đã chẳng có cửa để Zenji thích. Đời nào cậu ta lại thích một người có cùng gương mặt với mình, còn trái ngược tính cách hoàn toàn chứ?

Nhưng Zenji thích rồi, Zenitsu cũng phải thích.

Zenji biết Zenitsu thích ăn gì, ghét ăn gì, thích cái gì, ghét cái gì, biết làm sao để cậu ta thích mình. Cậu không muốn làm thôi, nếu cậu ta đã thích rồi thi phải thích chính cậu, không phải là cậu với một "mặt nạ" khác.

Một Zenji hay có suy nghĩ bạo lực, một Zenji nói một đằng nghĩ một nẻo, một Zenji sẵn sàng cắt bất cứ người nào. Một Zenji có thói hư tật xấu, một Zenji ngoại trừ bản thân và Zenitsu ra sẽ không suy nghĩ cho người nào nữa, một Zenji ghét tiếp xúc với người khác. Một Zenji có lãnh thổ của mình, và sẽ giết bất cứ ai tiến vào.

Cậu muốn Zenitsu thích một Zenji như vậy.

Nên cậu dung túng cho Zenitsu, thoải mái ngắm cậu qua gương đi, vì cậu cũng sẽ ngắm cậu ta không ngừng.

5. Zenitsu phát hiện, dường như bản thân không xuống tay được.

Zenitsu đúng Zenji sẽ nói đúng, Zenitsu sai Zenji sẽ nói đúng.

Cậu gần như không làm gì cả, cũng sẽ có một người đứng bên cạnh mỗi khi cậu cần giúp đỡ. Chẳng biết từ khi nào, trong câu chuyện mà cậu than vãn với bạn bè sẽ có thêm hai chữ Zenji, và trong số những người bạn nghe cậu than vãn đã có thêm một gương mặt nữa. Là gương mặt của cậu mà cũng không phải cậu.

Trong bất cứ trường hợp nào khi cậu hỏi, Zenji cũng sẽ hùa theo ý cậu. Ban đầu còn không sao, đến đoạn giữa lại làm cậu bực mình thêm, nhưng đến giờ cậu lại không nói được. Vì chỉ cần là câu hỏi có cậu tham gia, cậu ta đều sẽ đứng ở bên phe của cậu.

Khi người khác hỏi một chủ đề nào đó muốn rủ rê cậu ta, Zenji sẽ hỏi cậu, sau đó lại chêm một câu: "Tôi cũng vậy."

Khi người khác hỏi một chủ đề mà cậu không ở đó, Zenji sẽ hỏi lại cậu sẽ đi không. Câu trả lời luôn luôn là: "Cậu ta đi, tôi đi."

Khi bị bắt buộc đưa ra lựa chọn, Zenji sẽ luôn chọn cậu, dù cậu không nằm trong toàn bộ những lựa chọn đó.

Lúc đó, mọi người sẽ òa lên, tiếng tặc lưỡi cùng tiếng huýt sáo trêu ghẹo làm Zenitsu muốn vặn đầu Zenji xuống cho đỡ nhục. Luôn luôn như vậy, nhưng rồi cậu lại không thể ra tay, vì Zenji sẽ luôn cười nheo mắt - cái nụ cười mà cho vàng cũng không nhận lại được.

Zenji cười cực kỳ hiếm hoi, nên thôi. Để cậu ta cười thêm một lát.

6. Zenji có thể được Zenitsu nuông chiều nhưng cũng có thể nuông chiều Zenitsu.

Đã có một lần, có người chen vào giữa Zenitsu và cậu. Chẳng nói chẳng rằng Zenji đã tẩn người đó một trận, là nam cũng vậy, là nữ cũng vậy, đều thế.

Dĩ nhiên chuyện này sẽ tới tai Zenitsu nhưng cậu không quan trọng, đã nói, cậu muốn Zenitsu thích một Zenji chân thật mà. Nhưng rồi phản ứng của cậu ta lại khác hoàn toàn với dự tính của cậu, cậu ta cười nói, đánh hay lắm. Tuy sau đó cậu ta lại u oán sợ bị ám toán do cùng cái gương mặt này, nhưng mà, câu nói đó cậu đã nghe rồi.

Sau chuyện đó chẳng mấy ai dám đùa giỡn với "hệ tư tưởng Zenitsu" của cậu cả, những người đi kể lại cho Zenitsu nghe cũng bàng hoàng nhận được câu trả lời tươi roi rói của cậu ta. Mọi người đồn nhau, Zenitsu quá dễ dãi với anh em không cùng máu mủ này rồi. Nếu có một ngày cậu ta bị đánh vì có cùng gương mặt với cậu, bọn họ cũng sẽ không cản đâu.

Zenji cũng không cần bọn họ cản, cậu có thể bảo vệ cậu ta. Một mình cậu là đủ rồi.

Có thể nhận và cho đi sự nuông chiều, chỉ có thể là Zenji và Zenitsu.

7. Zenitsu quên mất cách từ chối trước một Zenji tốt đẹp rồi.

Là do cậu bị mù hay do thế giới quan thay đổi, lại cảm thấy Zenji càng nhìn càng đẹp trai? Không, là do cái mặt của cậu quá đẹp nên mới vậy, ai bảo cậu ta có cái mặt của cậu chứ?

Ngồi dựa vào cái lưng cứng còng gầy nhòm của cậu ta, Zenitsu tự hỏi đã bao nhiêu ngày trôi qua từ lúc Zenji tỏ tình rồi? Một tuần, hai tuần, hình như cũng non nửa tháng thì phải? Cậu ta không chờ một tia hồi âm, cậu cũng quên béng mất.

Zenji gõ lên trên vai cậu, yêu cầu mượn hai cái đùi, cứ thế, trên chân cậu lại có thêm một thứ phiền phức. Zenitsu vẫn còn đang nghĩ, mình có nên cho cậu ta chút dấu hiệu nào rằng mình sẽ cho cậu ta một câu trả lời thỏa đáng, hay nên im lặng đến lúc thừa nhận, à không, từ chối chứ?

Khi Aoi ngập ngừng đi đến, cố gắng làm cho gương mặt của mình quá không khó xử để đặt câu hỏi, Zenitsu còn đang nhổ tóc ngứa cho Zenji.

"Nè, hai người đang hẹn hò hả?"

Zenitsu sửng sờ nhìn cô, Zenji thì hé mắt ra, dùng đôi mắt đen sâu của mình nhìn cô. Trên mặt Zenitsu viết: "Hả, gì, Địa cầu gọi tui sao?", trên mặt Zenji viết: "Ừ."

8. Một khoảng thời gian trôi qua từ lúc lời tỏ tình giữa giờ trực nhật được nói ra, Zenji không nhận được lời từ chối nào, Zenitsu cũng không thốt nổi.

Zenitsu nhận được một nụ hôn từ Zenji là một ngày nắng nóng, trong lớp học chỉ có hai người, trên bàn là quyển sách Hình học kẹp một cái gương nhỏ. Phản chiếu qua gương là nụ cười thoải mái nhất từ đó tới nay của cậu, tựa như mặt trời trong đêm đen, thoáng chốc rửa trôi hết mọi u ám.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net