Summary

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta theo sư phụ học nghệ từ nhỏ, lớn lên thì cùng sư phụ đi hành đạo cứu người.

Sư phụ ta tinh thông đủ loại bùa phép, lại thêm gương mặt tuấn mỹ vô song, ngoại trừ khả năng có thể nấu được những món "tinh hoa ẩm thực" của y ra thì sư phụ gần như hoàn hảo tuyệt đối.

Sư phụ cái gì cũng tốt, ngay cả nhan sắc cũng trường tồn mãi theo thời gian. Cho dù là y của mười năm trước, hay là của mười năm sau, kỳ thực đều trông như một.

Dạo trước ta chẳng để ý đến việc này mấy, cũng chẳng lấy làm kỳ quái. Mãi cho đến khi ta vô tình trông thấy tám đuôi hồ ly của sư phụ lấp ló sau áo bào, ta mới choàng tỉnh như kẻ say rượu.

Trên đời làm gì có ai lại trẻ mãi không già như vậy chứ? Rõ chỉ có là hồ ly tinh mới làm được thế!

Nhưng công nhận mọi thứ của sư phụ đều hoàn hảo cả, ngay cả đuôi hồ ly của y sờ cũng vừa mượt vừa mềm.

Sờ thật là thích.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net