[Đoản] Genya x Reader

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Viết để tưởng nhớ Genya - cậu tân binh hết lòng yêu thương anh trai.

Viết mà nước mắt cứ rơi :'<

P/S: 20/10 chúc các bạn gái xinh đẹp, học giỏi và sớm có người yêu. Hãy cố quên đi nỗi buồn và lạc quan lên nha.

-----------------------

Bạn là Kiếm sĩ trong đoàn Diệt Quỷ. Một cô gái hay lo lắng và rất yêu quý mọi người. Và hơn hết, bạn rất thân với Shinazugawa Genya.

***

- Không!!!

Bạn níu lấy chân áo của Genya, gào thét thảm thiết.

- Không! Cậu không được đi! Không được đi đâu hếttttt!!!


- [T/b]-chan...

Genya và anh trai cậu - Sanemi bất lực nhìn con điên đang bị lôi xềnh xệch dưới đất.

- Thôi nào, nhiệm vụ bất đắc dĩ mà. - Sanemi đỡ bạn ngồi dậy. - Thả em ấy ra đi.

Bạn vẫn ngoan cố giữ chân áo Genya, nói lớn.

- Nó nguy hiểm lắm! Nhỡ bị sao rồi ai chịu? Tớ chịu đấy!!! Cậu không được đi đâu hết!!!

- ...

.

Genya nhìn không nói gì, anh xoa đầu bạn.

- [T/b]-chan rất ngoan, thả tớ ra đi, tớ sẽ về mà.

- Hả..? - Bạn ngước lên với một đôi mắt đẫm nước. - Thật ư..?

Anh cười, một nụ cười tỏa nắng.

- Tớ với ca ca còn chưa được nếm ohagi cậu làm đâu đấy.


...Ohagi nè Gen-chan, [T/b] tự làm nó đấy!...

...Xin lỗi nhé [T/b]-chan, nhiệm vụ xong tớ sẽ ăn sau vậy...

...Vậy hả..? Tớ đợi cậu nhé..?...

...Ừm...


Và mỗi lần Genya hoàn thành xong nhiệm vụ, ohagi đã nguội mất rồi...

.

- ...Cậu...hứa nhé..? - Bạn ngừng níu chân áo Genya, mặt ửng hồng.

- Hửm..?

- Xong nhiệm vụ...chúng ta...mọi người sẽ cùng nhau ăn ohagi...

- Ừ! Tớ hứa! - Genya rạng rỡ nói, ngoéo tay bạn. - Mọi người sẽ cùng nhau ăn ohagi do [T/b]-chan làm!

Bạn cười hạnh phúc.

- Hứa rồi đấy. Không ăn là tớ nghỉ chơi với Gen-chan luôn! 

***

.

.

.

- ...

Tuyết rơi, rơi thật nhiều, thật nhiều...

Bạn đứng đấy, đôi mắt vô hồn nhìn tấm bia đá trước mặt.

Đôi môi khô khốc, bạn ngăn cho nước mắt mình trào ra...

***

"Nè Genya, anh đâu rồi?"

"Về với em nhanh đi chứ..."

"Anh đang ở đâu vậy?"

"Em nhớ anh lắm..."

"..."

.

"Ohagi đã nguội mất rồi..."



5:08 p.m

20/10/2019

--------------------------

Khóc thật rồi...

Lòng đau như cắt...

Có lẽ 20/10 này em không vui được rồi...



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net