Đoản 67: Vấn đề của em gái.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Shinobu, em làm sao thế?

Giyuu nhìn sang người con gái đứng cạnh anh, ngày tập hợp hôm nay thật kì lạ, không, chỉ cần Shinobu Kochou không bình thường là cả cái sát quỷ đoàn này đã kì lạ rồi. Kỉ lục nha, hơn mười lăm phút chạm mặt mà chưa mở miệng xỉa sói anh. Giờ có hai nguyên nhân chính anh có thể suy ra, thứ nhất là cô bướm kia uống lộn thuốc, và hai là anh đang mơ.

- Không có gì nghiêm trọng đâu Đ.. Giyuu!

Để miêu tả tình trạng của Shinobu hiện tại rất dễ, hai từ thảm hại là đủ. Tóc tai bù xù, chiếc kẹp tím lệch hẳn sang một bên, mặt mũi nhợt nhạt, chưa kể đến con gấu trúc trên mặt. Trang phục cũng không được gọn gàng, giống như làm qua loa cho có rồi đến vậy. Đương nhiên các trụ cột khác cũng chú ý đến điều đó, nhưng cô chỉ lặng lẽ lắc đầu cười trừ.

Chính xác thì, ngày hôm trước, Kochou Shinobu cô đã phát hiện một chuyện, một chuyện quan trọng khiến cô mất ngủ trầm trọng.

Shinobu là người chăm sóc và đảm bảo sức khỏe cho từng thành viên ở Điệp trang viên, đương nhiên bao gồm cả em gái (nuôi) của cô, Kanao. Mọi thứ liên quan đến con bé, đều đến tay kiểm soát của cô, dù cho cô-em-gái-bé-nhỏ đó đã gần 20 tuổi. Đây cũng chính là một trong những vấn đề chính khiến cô từ chối về nhà chồng thời gian đầu, cốt là để đảm bảo mọi chuyện vẫn ổn.

Mọi chuyện cực kì bình thường đến khi cô đem đống băng vải, thứ mà phụ nữ vẫn dùng khi trăng tròn đến để vào trong tủ phòng Kanao. Và khi Shinobu kiểm lại số lượng, cô nhận thấy số băng tháng trước vẫn chưa hề được động tới, điều mà từ trước đến giờ chưa từng xảy ra. Shinobu vẫn đảm bảo sức khỏe của Kanao không hề có vấn đề nên chỉ trấn an bản thân rằng do con bé vận động nhiều nên chu kì đến muộn hơn mọi khi.

Nhưng mọi chuyện không dừng ở đó, Kanao bắt đầu ăn nhiều hơn, khi mà một cô gái bình thường trông thể ăn thêm chén thứ hai đột nhiên ăn nhiều hơn cả ba người cộng lại. Shinobu đã tự nhủ không nên lo lắng quá độ nhưng việc đột nhiên thay đổi khẩu phần ăn chóng mặt như vậy là điều không thể. 

- Shinobu, cậu sao vậy? 

Shinobu giật mình nhìn sang hướng cô gái tóc xanh, luyến trụ Kanjouri Mitsuri đang tỏ ra lo lắng cho cô, Shinobu nhìn cô ấy rồi hỏi:

- Mitsuri này, nếu một người phụ nữ đột nhiên ăn nhiều hơn trước rất nhiều thì thế nào?

Mitsuri, cô nàng trầm ngâm một lúc rồi vui vẻ đáp:

- Thế thì chắc là do đồ ăn ngon quá đó! 

- À.. à _ Shinobu gật gù hưởng ứng, chắc chắn là cô lo xa rồi. Nhưng Luyến trụ lại nói thêm một câu nữa:

- Hoặc có thể cô ấy đang mang thai, hồi tớ mang thai thằng nhóc nhà tớ cũng vậy, tớ ăn nhiều gấp mấy lần luôn! Sao? Chẳng lẽ cậu có thai rồi sao? Tomioka biết chuyện này chưa?

- Không, không, tớ không có! _Shinobu vội vàng lắc đầu dẹp tan vọng tưởng được bế tiểu Giyuu hoặc tiểu Shinobu trên tay. Vẻ mặt háo hức của Mitsuri bay đi mất, cô nàng còn chưa liên tưởng đã mà.

 Hôm nay thật sự rất dài với Shinobu, cô trở về Điệp trang lúc xế chiều, lúc đó Kanao đang ngồi trước hiên, bên cạnh là một núi bánh ngọt, chắc là Aoi mới làm cho cô bé. Shinobu tâm trạng rối như tơ vò, lỡ như là thật thì sao? Nhưng từ khi nào? Thằng ch* nào dám qua mặt cô mà nẫng tay trên thản nhiên như vậy? Vô vàn câu hỏi quay cô như chong chóng, cô sẽ hỏi thẳng Kanao, dù sao thì Kanao cũng chưa từng nói dối cô. Chỉ cần biết tên thằng đó, cô chắc chắn sẽ cho hắn chết bằng cách thê thảm nhất.

Một cuộc kiểm tra sức khỏe đã diễn ra gần nửa tiếng, để cho chắc chắn Shinobu đã rất cẩn thận nhưng kết quả thì chỉ có một. Kanao đúng là đã có thai, chính xác là gần một tháng. Shinobu sốc tột độ, mất một lúc mới khiến cô bình tĩnh trở lại với việc điều tra.

- Kanao, trả lời chị, tháng trước em có ở chung với ai không, con trai ấy!

Kanao dừng ăn, ngồi đối diện chị gái ngẫm nghĩ một lúc, rồi lắc đầu:

- Hình như không ạ!

- Hình như? Sao lại hình như? _ Shinobu để ý đến câu trả lời nửa vời của Kanao lập tức chất vấn.

Kanao mất một lúc để trả lời câu hỏi của cô, không giống nói dối, có vẻ như là không nhớ thì đúng hơn.

- Em không chắc lắm, cái lần chị đi nghỉ với anh Giyuu ấy, ở đây có một buổi tiệc rượu nhỏ, không có các trụ cột. Và có lẽ em đã uống vài chén, em không nghĩ tửu lượng của em lại thấp vậy, cậu ấy đã đưa em về phòng và... em không nhớ nữa!

Shinobu sau khi nghe câu trả lời lập tức chắc chắn rằng "cậu ấy" ở đây chính là thủ phạm. Cách gọi như vậy có lẽ là người quen.

- Cậu ấy là ai? Em nhớ không?

Kanao lại suy nghĩ rồi mới đáp:

- Cậu ấy có mái tóc đỏ, có lẽ là Tanjiro! Mà.. chị hỏi làm gì ạ!

- Không có gì đâu? Chị hỏi cho biết ấy mà! À, chị có mang ít bánh về, em ăn luôn đi nha, chị chạy qua nhà Giyuu bàn tí chuyện!

- Vâng, chào chị!

Kanao không biết rằng, hôm đó, số thuốc độc và dược liệu của Điệp phủ mất đi hơn một nửa. Đêm hôm vang lên tiếng la hét, mà cái người la hét ở đây các bạn biết là ai rồi đấy!

.

.

___________________________________

Đang bí...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net