[4]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu tính khoảng thời gian mà nó đến bản doanh này thì hẳn là cũng được một tuần rồi. Các đao kiếm cũng phần nào hiểu được chút tính cách khác lạ của nó.

Tỉ như họ đã quen với việc Shiori thường xuyên ra ngoài chẳng hạn. Lúc đó bản doanh lại loạn thêm lần nữa, may mà Hasebe tìm ra nó tại dãy núi lần trước. Lúc đó, họ đã tự dặn bản thân phải để ý kĩ cái nữ nhân duy nhất tại nơi này.

Sau suốt một tuần thì họ cũng đã quen với việc Shiori thường xuyên ra ngoài. Ít nhất thì họ cũng đã bớt lo lắng khi thấy nó còn biết đường mà về bản doanh.

Nó thì chỉ đơn giản là muốn ra ngoài tìm chỗ thoáng mát, yên tĩnh rồi ngồi đó ngắm mây ngắm cảnh mà thôi. Nó ngồi đến nỗi hoàng hôn bắt đầu xuất hiện thì mới về.

Toudan hai hôm đầu thì loạn cả lên để tìm nó, vị Saniwa kia còn suýt chút nữa đã quyết định gắn định vị lên người Shiori đấy. Nhưng nghĩ lại thì đó cũng là quyền riêng tư của người ta, Saniwa cũng không thể làm thế được.

Thực sự mà nói thì họ cũng chẳng thể bảo nó trốn việc được. Saniwa giao cho nó công việc làm tại phòng khám với Yagen. Yagen bảo nó chỉ cần chế thuốc theo hướng dẫn là được, các đội đi viễn trinh về đều sẽ sử dụng.

Thế mà sáng nào nó cũng dậy trước toàn bộ mọi người, lặng lẽ chế thuốc, làm chút đồ ăn sáng cho bản thân rồi biến mất cả ngày. Ấn tượng đầu, Kocho Shiori là một con người kì lạ.

Ngoài ra, nhìn cái khuôn mặt vô cảm của nó mà một số đao kiếm cũng phải thấy hết nói nổi. Nhưng mà nhìn nhiều thì cũng sẽ thành quen thôi nhỉ?

. . . . . . Đúng không?

Xin chào mọi người, từ bây giờ thì đây sẽ là sân chơi của Tsurumaru Kuninaga tôi nhé! Hứa sẽ đem lại thật nhiều bất ngờ cho mọi độc giả!

Còn mục tiêu ngày hôm nay sẽ không phải là mấy bé tantou nữa đâu. Ichigo sẽ lại chém tôi nữa mất!

Mục tiêu ngày hôm nay tuy hơi khó tiếp cận một chút nhưng mà với khả năng của tôi thì có lẽ sẽ ổn thôi. Mục tiêu không ai khác chính là Kocho Shiori - san nha.

Chính là nữ nhân thứ hai của bản doanh, tại sao lại là thứ hai à? Bởi vì chủ nhân của chúng tôi cũng là một nữ nhân đó nha.

Quay lại mục tiêu chính ngày hôm nay nhé. Theo như mọi người biết thì Kocho - san thường ra ngoài vào sáng sớm và về bản doanh lúc hoàng hôn đúng chứ? Vậy nên tôi sẽ lợi dụng điều này để tạo bất ngờ cho cô ấy!

À ừ thì, đó là suy tính của Tsurumaru dành cho Shiori ngày hôm nay. Shiori với bản tính vốn có chắc cũng sẽ không cáu đến mức muốn đâm chết vị đao kiếm kia đâu nhỉ? . . . Hẳn là không đi.

Sáng hôm đó, Tsurumaru đã cố gắng dậy thật sớm thật sớm. Phải sớm hơn cả Shiori thì mới chịu. Sau đó anh chàng đặc biệt bày một loại cơ quan dọa ma ngay trước cửa phòng nó.

Dù gì cũng là sáng sớm, giờ này thì cũng chỉ có mình Tsurumaru với Shiori đang ở bên trong phòng vẫn chưa ra thôi mà. Nhờ ngày đêm kiên trì quan sát, Tsurumaru đã phát hiện thói quen dậy lúc 4 giờ sáng của nó.

Còn lúc nó rời bản doanh là khoảng 5 giờ sáng, khi đó thì các đao kiếm cũng đang chuẩn bị dậy rồi, như Hasabe chẳng hạn. Vậy nên để đảm bảo bất ngờ của mình thành công, Tsurumaru đã dậy lúc 3h30 sáng để bố trí.

Còn Shiori á hả? Nó đã dậy ngay khi cảm nhận được có người đến gần rồi. Quay ra cửa thì nhìn thấy cái bóng của Tsurumaru được ánh trăng hắt rọi lên cánh cửa.

Nhìn thấy anh chàng hì hục bày trò dọa ma nó mà Shiori không khỏi thở dài. Đành mặc kệ mà đứng dậy sửa soạn quần áo rồi mở cửa mà ra ngoài.

Tsurumaru thì hí hửng mà chuẩn bị. Đến lúc cánh cửa mở ra, Tsurumaru thấy Shiori đứng nhìn mình chằm chằm với ánh mắt như kiểu " Làm gì đấy? Sao không ngủ? ".

Tsurumaru cứ tưởng Shiori sẽ giận, đã ngồi ngoan ngoãn ngay cạnh cửa để chuẩn bị nghe nó mắng. Dù sao người bày trò cũng là cậu, giờ bị phát hiện thì phải chịu phạt thôi chứ nhỉ? Nếu là các đao kiếm khác thì cậu sẽ chạy, đương nhiên rồi.

Nhưng hiện tại người kia là nữ nhân, cậu thì không muốn người ta sẽ giận rồi xảy ra hiểu lầm nghiêm trọng đâu. Dù sao thì mấy bộ phim cùng mấy quyển truyện chủ nhân đem đến cũng có nói mà.

Chọc giận nữ nhân khác gì chuốc họa vào thân đâu nhỉ? Cậu cũng không không có mấy gan dạ mà chọc giận chủ nhân đâu, nhưng mà lâu lâu chọc ngài một chút cũng không sao mà :))).

Ngay khi nhìn thấy Shiori ngoảnh người mà quay đi, Tsurumaru liền ngơ ngác ra mà đứng nhìn hình bóng nó đi mất sau hành lang. Tsurumaru nhanh chóng dọn đống đồ của mình rồi liền lập tức chạy theo sau nó.

" Giận rồi à? "

- " C-Cái đó . . Tôi xin lỗi! Tôi chỉ là muốn thấy những bộ mặt và dáng vẻ khác của cô thôi. Biết là có lẽ cách làm này có thể làm cô sợ "

- " . . . . . Ngồi xuống đi "

Thay vì đáp lại Tsurumaru, Shiori chỉ đơn giản là yêu cầu anh chàng ngồi xuống. Tsurumaru ban đầu còn ngơ ngác không hiểu gì thì cũng nhanh chóng nhận ra bản thân đang ở phòng bếp. Hẳn là đã vô thức đi đến đây cùng với nó.

Anh chàng nhanh chóng ngồi xuống, nhìn bóng lưng nó đang đứng nấu ăn tại cái nơi mà thường thấy nhất phải là bóng hình của Shokudaiki và Kasen. Giờ nhìn thấy một nữ nhân lại thay thế cho vị trí thường thấy của hai người họ khiến Tsurumaru có chút lạ lẫm.

Cạch --

Shiori đặt một đĩa thức ăn xuống trước mặt Tsurumaru. Nhìn chiếc đĩa mà trên đó chỉ có vài lát bánh mì, đương nhiên cũng được phết bơ và một chút đồ ăn kèm như mứt hay gì đó mà anh không biết.

- " Anh vẫn chưa ăn sáng đúng không? Dậy sớm chủ yếu là để đến trước cửa phòng tôi để bày trò chứ gì? " _ Như bị thọc đúng tim đen, Tsurumaru liền cười cười rồi gật gật đầu thừa nhận.

- " Nếu cô biết rồi thì cho tôi xin lỗi nhé! Với cả, nếu cô đang tức giận, vậy cô có định lên kế hoạch trả thù không? " _ Tsurumaru nhìn nó với một ánh mắt tò mò.

- " . . . . Kế hoạch trả thù? " _ Shiori nghiêng đầu không hiểu Tsurumaru đang muốn đề cập đến chuyện gì.

- " Thì tôi có đọc được trong một quyển tiểu thuyết mà chủ nhân mang về đó. Trong đó có nói rằng mỗi khi nữ nhân các cô bị chọc giận hoặc làm điều gì đó không vừa ý thì liền lên kế hoạch trả thù lại kẻ đó. Không đúng sao? "

- " . . . "

- " . . . "

- " Anh đọc tiểu thuyết hơi nhiều rồi "

- " . . . Không phải sao? "

- " Đương nhiên là không. Chỉ là từng trường hợp và đối với từng người thì nó sẽ khác nhau. Hơn nữa, trong mắt anh thì nữ nhân chúng tôi là người nham hiểm như thế à? "

- " T-Tất nhiên là không rồi! " _ Tsurumaru ngoảnh mặt đi, miệng lầm bẩm _ " Tôi chỉ là tò mò đôi chút thôi "

Sau bữa sáng, Tsurumaru và Shiori lại tiếp tục đến phòng thí nghiệm của Yagen. Để tránh việc ánh chàng cuỗm mất vài lọ thuốc đặc chế của Yagen, Shiori vừa chế thuốc, vừa phải quan sát anh chàng.

Nó để ý đến mức Tsurumaru chỉ có thể hậm hực ngồi yên một chỗ. Lúc này, đồng hồ trong phòng thí nghiệm cũng vào đúng 5 giờ sáng. Shiori cũng vừa lúc chế xong thuốc, lập tức cất gọn đồ lại.

- " Ngủ ngon " _ Shiori đắp cho Tsurumaru một cái chăn lên người rồi rời khỏi phòng. Còn Tsurumaru vốn dĩ đã ngủ quên trong lúc nó chế thuốc, hẳn là do chán quá.

6 giờ sáng, Yagen vẫn mặc trên người chiếc áo blouse trắng quen thuộc mà bước vào phòng thí nghiệm, Ichigo thì theo sau cậu em trai mình. Ánh mắt của cả hai liền dừng trên thân thể có mái tóc màu trắng và bộ đồ đồng màu quen thuộc.

- " Tsurumaru Kuninaga!!! "

Tiếng của Ichigo sáng hôm đó vang vọng khắp cả bản doanh. Tsurumaru bị Hasebe phạt dọn chuồng ngựa ngày hôm đó. Thôi thì chúc anh chàng có buổi dọn dẹp vui vẻ vậy!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC