[9]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chẳng biết từ bao giờ, Tsurumaru đột nhiên dính lấy Shiori nhiều hơn. Đây là nhận xét của những người xung quanh về bộ đôi này.

Mỗi khi không có nhiệm vụ, Tsurumaru lại chạy theo Shiori đến phòng thí nghiệm. Nếu không thì cũng có thể tìm thấy anh chàng đang ngồi ở hiên nhà cạnh Shiori đang uống trà.

Shiori ban đầu cũng thấy lạ lùng nhưng rồi cũng đành mặc kệ. Có người bám theo đằng sau pha trò cho mình cười thì đương nhiên là vui rồi.

Rầm --

Cánh cửa phòng thí nghiệm nơi Shiori đang mân mê mấy lọ thuốc đột nhiên bị một lực mạnh hất sang. Midare thở dốc một chút, nhìn lên thiếu nữ đang đứng bên bàn thí nghiệm rồi lập tức chạy lại.

- " Shiori - san, đại tướng gọi chị! "

- " . . . Em dẫn đường đi! "

Shiori để lại lọ thí nghiệm ngay ngắn trên bàn rồi lập tức chạy theo Midare. Tsurumaru vốn đang ngồi bên trong nhìn nó làm thuốc đến sắp ngủ gật thì bị tiếng cửa của Midare đánh thức.

Chưa kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra thì đã thấy Shiori chạy vụt đi rồi. Tsurumaru cũng vì thế mà liền chạy theo cô nàng.

- " Shiori! Chuyện gì thế? " _ Tsurumaru chạy theo phía sau, hoàn toàn không để ý đến Midare đang dẫn đường phía trước.

- " Không biết được, Midare nói Saniwa - san có chuyện muốn gặp tôi "

- " Một số đao kiếm đột nhiên bị thương nặng sau chuyến đi, đại tướng nói muốn chị đến giúp đỡ "

- " Thương nặng? Đội nào thế? "

- " Hình như là đội 1 "

- " Cái gì?! "

Lúc đến nơi, Shiori liền có thể nhìn thấy 6 thành viên của đội một đang thương tích đầy mình nằm trên giường bệnh. Những vết thương nặng một cách kì lạ khiến cho vị Saniwa kia phải vắt kiệt sức lực của chính bản thân mình.

Shiori vào việc, lập tức chuẩn bị những dụng cụ chữa thương cần thiết cho cơ thể con người của họ. Sát trùng, băng bó, lau vết thương, Shiori làm một cách thuần thục.

Còn về bản thể có chút nứt vỡ của 4 trong tổng số 6 đao kiếm bọn họ thì được vị Saniwa kia đem đi để tiến hành chữa trị. Họ là những người bị thương nặng nhất, dường như chỉ cần một đòn nữa thôi thì sẽ vỡ vụn thành trăm mảnh.

Nó ấn nhẹ vào vết thương trên bụng của Kashuu, toàn bộ liền lập tức dính máu. Tay nó đột nhiên run nhẹ lên một cái, động tác có chút khựng lại rồi liền tiếp tục.

Mà hành động nhỏ này của Shiori lại khiến Tsurumaru để ý đến. Nhưng cho đến tận sau này, Tsurumaru mới biết lý do vì sao.

- " S-Shiori - nee, bọn họ sẽ ổn chứ? "

- " . . . Chị không dám chắc chắn. Chị chỉ có thể giúp sức trong việc băng bó lại phần cơ thể con người. Còn phần đáng lo ngại nhất chỉ có thể trông cậy vào chủ nhân của mấy đứa thôi "

Dựa vào vết thương trên cơ thể họ, Shiori đoán rằng đám thoái sử quân lần này hẳn là có chuẩn bị rất kĩ lưỡng. Tuy không biết kĩ lưỡng đến đâu, nhưng có thể đem đội 1 - đội được coi là mạnh nhất bản doanh đánh đến mức này thì thực sự là đáng lo ngại.

" Chiến lực tăng? . . . Không, mình nghi là bọn chúng có được sự trợ giúp từ ai đó. Đúng, khả năng này cao hơn . . . . . Thôi nào thôi nào, trực giác ơi, mày giúp tao một tí đi "

- " Shi- "

" Vết thương mà họ có không giống như vết chém. Một số vết giống như là bị cào hơn "

- " -ori "

" Động vật? Bọn họ lý nào mà lại thua mấy con động vật nhỏ bé đấy "

- " Shiori! "

- " Ah! " _ Shiori lập tức bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ.

Hai bên bả vai của nó bị nắm chặt, cả khuôn mặt của Tsurumaru hiện lên trước mặt của nó, hiện rõ vẻ lo lắng. Khuôn mặt của hai người bọn họ trước giờ chưa từng mặt đối mặt sát như thế này.

Chóp mũi của hai người chỉ cách nhau khoảng 20cm mà thôi. Tsurumaru dường như không để ý mấy, Shiori thì lập tức có chút ngượng ngùng mà cúi mặt xuống, lí nhí yêu cầu Tsurumaru thả vai của mình ra.

- " Xin lỗi, tôi làm em đau sao? " _ Tsurumaru lập tức hỏi han rồi nhận được cái lắc đầu của nó _ " Tôi thấy em thất thần nên mới lên tiếng. Vẫn ổn chứ? "

- " Vâng, vẫn ổn ạ "

Chà, xưng hô thay đổi sao? Vốn dĩ việc này đã thay đổi từ ngày hôm đó rồi. Khi Tsurumaru lên tiếng muốn nó gọi bản thân bằng "anh".

Dù sao khoảng cách tuổi tác của cả hai cũng có chút khó nói, nhất là khi một bên là thiếu nữ chưa đến 20 tuổi, bên còn lại lại là một thanh bảo kiếm đã có tuổi đời cả trăm năm. Vậy nên Shiori hoàn toàn không có gì nghi ngờ về cách xưng hô này cả.

- " Anh cứ ra ngoài trước đi "

- " N-Nhưng mà- "

Tsurumaru trực tiếp bị nó đẩy mạnh ra ngoài, cánh cửa cũng lập tức bị Shiori đóng lại. Nó thở phào một tiếng nhẹ nhõm vì cuối cùng cũng đuổi được Tsurumaru đi.

Bước đến chỗ nơi Kashuu đang nằm, nó kiểm tra lại một lần nữa tại vết thương nơi bắp tay của cậu.

" Độc? "

Shiori nhanh chóng xử lý chất độc, rồi băng bó cho vết thương của Kashuu. Chất độc này không hiểu sao làm nó nhớ đến cái chất độc tử đằng mà chị nó thường hay dùng.

Cạch --

- " Thế nào rồi Shiori - san? " _ Vị Saniwa đấy bước vào, ánh mắt hiện lên sự lo lắng mà nhìn chằm chằm vào nó.

- " Bọn họ có thể còn có cơ thể mà ổn định được đến bây giờ cũng là nhờ phần của cô. Đừng nhìn tôi như thể tôi mới là người có công như thế "

- " . . . Thực ra thì về loại độc trên cơ thể Kashuu, tôi cũng không biết liệu linh lực có thể chữa trị được không "

Cũng phải, Saniwa của bản doanh này vốn dĩ không hề giỏi về khoản chữa thương, khả năng cũng chỉ miễn cưỡng ổn định. Về mặt chiến đấu thì cũng chỉ đứng ở phía sau và lên kế hoạch trợ giúp.

Vậy nên Kayo - Saniwa của bản doanh này đã rất lo lắng cho các đao kiếm. Yagen thì hiện tại không thể trợ giúp bởi cậu đang không ở trong bản doanh. Người duy nhất mà Kayo có thể tin tưởng về khả năng trị thương hiện tại chỉ còn có Shiori.

- " Chỉ là chút độc nhỏ thôi, xử lý xong rồi " _ Nó lấy chiếc khăn lau sạch bàn tay của mình rồi tiến ra bàn _ " Đây là chút lưu ý về loại độc này, có lẽ cô sẽ cần đấy "

Nhận lấy tờ giấy được Shiori cẩn thận liệt kê những thứ cần chú ý. Kayo nắm chặt tờ giấy mà cúi gằm mặt xuống.

Cô nàng có chút tự ti về khả năng của mình, thời gian này là thời gian khó khăn đối với cô nàng. Dạo này các đội đi ra chiến trận đều mang cơ thể thương tích đầy mình quay về.

Bọn họ đều nói rằng có một thứ gì đó đã giúp đỡ thoái sử quân trong trận chiến khiến cho họ có chút khó khăn. Mang cơ thể của con người nhưng không phải là con người. Đao kiếm bọn họ không thể giết được chúng.

Kayo không muốn kể chuyện này với Shiori, bởi vì sợ rằng cô nàng sẽ lo lắng cho những đao kiếm ra chiến trường. Hơn nữa, Kayo chính là thấy được mối quan hệ mờ ám giữ Tsurumaru và Shiori nha.

Cô nàng cũng không muốn làm cho đôi "vợ chồng" này phải lo lắng cho nhau đâu. Thế nên Kayo đây đành giữ bí mật, tuy Tsurumaru cũng đã yêu cầu cô nàng trước đấy rồi.

Kayo chỉ mong rằng bọn họ sẽ ngày càng mạnh lên để đối phó được với kẻ địch.

Nhưng mà liệu có thể giấu được một người như Shiori bao lâu cơ chứ? Kayo cũng không rõ nữa, nhưng cô nàng biết là nó đã đoán được điều gì đó rồi.

- " Kayo " _ Đột nhiên nghe Shiori gọi tên của bản thân, Kayo có chút hốt hoảng cùng một chút lo lắng.

Hốt hoảng, lo sợ là vì trong phòng ngoài họ ra thì còn có các đao kiếm đang trong quá trình chữa trị. Mà tên của các Saniwa thì không được phép tiết lộ với đao kiếm.

Lo lắng là bởi Shiori đột nhiên gọi tên của cô nàng với giọng điệu có phần nghiêm trọng. Hơn nữa, bộ mặt nghiêm túc của Shiori cũng làm cho cô lo sợ rằng đã bị phát hiện.

- " Có phải cô đang giấu tôi cái gì không? "

Kayo lập tức khựng lại khi nghe câu hỏi này của Shiori. Có lẽ, đã bị lộ rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net