#3: Kaori 🌷

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

fact: quạ truyền tin của Kaori có tên là Subara [trong từ Subarashi (素晴らしい), tạm dịch là điệu đà]. Vì trên cổ Subara được Kaori cho đeo vòng hoa nên cái tên đó sinh ra. 

==========

_Nối tiếp chương trước_

Kaori nheo mắt, hai bờ mi dần mở ra, trước mắt là những làn khói sương mờ ảo, che hết tầm nhìn. Nó đang đứng trên một khoảng vô định, toàn thân không thể nhúc nhích. Trong đầu ngỡ rằng đây là cửa địa ngục ( Kaori đã nghĩ khi mình chết thì sẽ xuống địa ngục, vì mình đã đi chém giết). Rồi từ trong làn sương dày đặc đó, một bóng người bước ra, dung nhan góc cạnh, tinh xảo. Tay cầm một cái gậy, đầu đội mũ dài mặc áo cà sa. Người đàn ông đó bỗng lấy ra từ tay áo một cuốn sổ cũ rích, lật đến hơn phân nửa.

-Tomioka Kaori, 17 tuổi...Chưa tận số nhưng lại chết, cái chết này là do ngươi tự chuốc lấy. 

-Hử ?_Kaori mở to mắt -Anh là ai ?

-Ta là Người Cai Quản Thiên Môn và Địa Môn, gọi là Nameru .Ngươi đang ở ranh giới giữa thiên đường và địa ngục_Nameru giải thích

-Thiên Môn...Địa Môn..Giữa ?_Kaori khó hiểu

-Vì mệnh cô vẫn còn tám năm, nhưng lại chết sớm, nếu thấy hối hận, ta có thể cho ngươi sống lại.

-"Ai vậy?"_Kaori thắc mắc trong đầu 

-Sao, muốn sống thì nói một câu, ngươi là trường hợp ngàn năm có một đấy, nếu không thích sống thì ta sẽ cho ngươi vàng bạc, một cuộc sống đầy đủ sung sướng._Nameru ra điều kiện

-Tôi không hối hận_Kaori dứt khoát -Nếu tôi chết đi, mà người dân có được cuộc sống yên bình về sau thì không có gì phải hối hận cả, tôi cứ nghĩ là bản thân sẽ xuống địa ngục, nhưng lại được gặp ngài ở đây quả là may mắn

-Mấy con người gặp ta trước khác ngươi thật đấy !_Nameru xoa cằm 

-Sao ạ?

-Đa số họ đều muốn sống sung sướng, nằm trên đống vàng bạc ở thiên đường, hiếm lắm mới thấy người hiểu chuyện mà chết sớm như ngươi_Nameru nhún vai 

-..._Kaori vẫn không hiểu đối phương đang lảm nhảm cái gì

-Thôi, nể tình ngươi là đứa gây ấn tượng với ta sâu sắc nhất, ta sẽ cho ngươi sống lại.

-Tôi không muốn sống lại_Kaori lần nữa dứt khoát, hồi nãy chia tay sướt mướt vậy mà bây giờ sống lại thì kỳ cục quá.

Nameru ngạc nhiên, nhưng rồi lại mỉm cười -Ở đó không có anh trai hay những người thân thích của ngươi, ở đó có thứ gọi là kosei, ta chỉ nói đến đây thôi, còn bây giờ---_Nameru búng tay, dưới chân Kaori xuất hiện cái hố, kéo nó tụt xuống.

-AAAAAAAAAAAAAAAA_Kaori hét trong vô vọng, còn Nameru thì cười khúc khích

.

.

.

.

Kaori choàng tỉnh, đập vào mắt là bóng đèn chiếu thẳng vào mắt, nó bật dậy. Xung quanh cảnh vật rất đỗi quen thuộc. Cái tường gỗ màu nâu đậm, sàn được trải chiếu tatami rất sạch sẽ, nội thất cũng rất tinh tế, nơi này hệt như phòng trà ở Điệp Phủ ! Cơ mà nó có cảm giác đây đéo là Điệp Phủ. Ở Điệp Phủ đặc trưng mùi thuốc và thoang thoảng hương hoa tử đằng, ở đây toàn mùi gì đó như kim loại nóng, rất ghê. Kaori theo phản xạ mà đưa tay bịt mũi, đứng dậy nhìn quanh định hình.

-Đây sẽ là nhà của ngươi !_Đang yên ắng thì cái giọng oang oang vang lên. Kaori giật bắn người

-A...Ai..ai đó_Kaori run run chảy như suối, các giác quan cho nó biết trong căn hộ này không có hơi thở hay tiếng động của con người mà tự nhiên có giọng nói không biết từ đâu ra. Tất nhiên là ma chứ còn là ai nữa. 

-Là ta

-TA LÀ AIIIIII_Kaori nổi khùng, nhưng giọt mồ hồ hôi trên thái dương vẫn chưa có dấu hiệu biến mất. Vội vã lấy thanh nichirin phòng thân, có gì còn đập.

-NAMERUUUUUU_Ông thần Nameru réo tên của bản thân

-...._Kaori on mode mặt đụt -"Nameru? Quebn quen. Ai vậy? Mình không có biết"

Không để đằng ấy suy nghĩ, thần Nameru nói tiếp: 

-Vì ngươi đến đây nên ngươi sẽ có một thân phận mới. Tên vẫn là Tomioka Kaori, nhưng 15 tuổi, là học sinh UA được xếp theo dạng tiến cử, ngày kia sẽ là ngày kiểm tra đầu vào các học sinh tiến cử, ngươi phải đến đó và tham gia. Bổ sung thêm, vì đây là thế giới có các dị năng, nên học sinh tiến cử mà không có kosei thì vô lý, nên ta ban cho ngươi một cái, là "Trị Thương", cứ dùng dần._Nameru vừa nói vừa lật những trang tài liệu được soạn.

Kaori rất thích và tâm huyết ở công việc chữa bệnh, cho nên, ông thần này muốn tạo điều kiện để phát triển.

Ấy vậy mà Kaori chỉ hiểu sương sương được 50% =))

Giờ đang là buổi tối, căn nhà này rất trống trải, rất ít nội thất và thực phẩm. Vậy ngươi muốn ăn gì, ta chỉ đỡ một hôm thôi đấy, bắt đầu từ ngày mai phải tự thân vận động.

-Cá hồi hầm củ cải !!!_Kaori hớn hở, đây là món mà cả hai anh em đều thích, thích nhất khi được thầy Urokodaki nấu vào tối mùa đông và những hôm tập luyện mệt mỏi. 

-Có ngayyy_Nameru chán nản kéo dài câu nói, nghe rất chi là uể oải. 

Đồng phục Sát Quỷ Đoàn và haori vẫn còn nguyên vẹn, vui quá. Kaori tháo đôi dép tre và đôi vớ, gấp haori màu xanh lá gọn gàng rồi cất vào tủ.

/////////////

Ngoại hình của Kaori có phần thay đổi so với ở Mangatoon

Không quen vẽ digital và cái kết 2 tiếng chai đít trên ghế:)))

.
.
.
.
.
.
.
.
230222🌻🍀




















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net