Request 11: Akaza

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       • Trả request cho bạn đây ~

       • Cảm ơn nhé

---------------------------------------------

       Kí ức kiếp trước luôn xuất hiện mờ ảo như áng mây trong đầu bạn từ lúc nhỏ , thế mà đến bây giờ , bạn có thể nhớ lại rõ ràng toàn bộ những kí ức ấy. Kiếp trước của bạn là một cô gái tên Koyuki , là vị hôn thê của... Thượng Huyền Tam ???

        Ở kiếp này , quá khứ của bạn vô cùng thê lương, người cha mà bạn yêu thương nhất bị quỷ sát hại, từ đó tạo nên một cô gái nhỏ hận quỷ đến thấu xương. Sau khi cô vượt qua cuộc khảo sát cuối cùng, vừa vào Sát Quỷ Hội liền được chọn làm kế tử của Viêm trụ.

          Một lần nọ , bạn cùng Viêm trụ đi làm nhiệm vụ , trận chiến diễn ra trên một chuyến tàu hỏa. Ngay vào thời khắc đấy , bạn đã thấy người mà bản thân ở kiếp trước yêu đến chết đi sống lại. 

         Từ đó , vào mỗi lúc đêm xuống , bạn liền lén lút đi theo hắn ta. 

         Akaza bày tỏ rằng hắn cảm thấy rất phiền phức, mỗi đêm liền có một người con gái mang trang phục Sát Quỷ Hội cứ lẽo đẽo theo dõi hắn. Tình trạng này cũng xảy ra mấy đêm liền rồi. Nhưng hắn từ lúc biến thành quỷ đến bây giờ vẫn chưa từng đánh hay giết người con gái nào cả , nên mạng sống  của thứ sinh vật nhỏ luôn đi theo hắn được an toàn.

        Bạn đang đứng sau gốc cây theo dõi ai kia , nhưng bỗng nhiên , sau lưng bạn ập đến luồng khí lạnh , lập tức quay lại , Quỷ !!!

         Không xong rồi , nó lao đến nhanh quá , không kịp rút kiếm ra. Không xong thật rồi !!!

        Một lúc sau không cảm thấy đau , bạn ngạc nhiên mở mắt ra nhìn. Akaza đang đứng trước mặt mặt bạn , tầm mắt bạn được chắn bởi tấm lưng lớn của hắn. Đầu của con quỷ kia bị hắn đạp dưới chân đến méo mó rồi. 

         Hắn quay lại nhìn sinh vật nhỏ sau lưng sợ đến đơ cả người , khóe môi bất giác cong lên. Nhìn cô gái này thật sự rất quen , quen đến nỗi khiến tim hắn có một cảm giác đau nhói khó tả.

          Bạn cảm thấy thời khắc này thật mất mặt , đã theo dõi người ta lại bị phát hiện. Không biết chôn mặt đi đâu a .Ấy không đúng , không phải nên lo cho tính mạng của bản thân sao. Phản ứng chầm chậm ngẩng đầu dậy. Thấy hắn đang nở nụ cười vô cùng .... đáng sợ. Liền dùng hết sức bình sinh của bản thân mà liều mạng chạy mất.

       Tối hôm sau , tính cũ vẫn không thay đổi , bạn liền hất chăn ra , chạy đi theo dõi ai kia. 

        Hắn đang đứng dưới trăng , cảm giác như đang chờ ai đó. Khí tức xung quanh hắn cứ vảng vất một chút u buồn khiến bạn đau lòng. Không nhịn nỗi nữa , bạn chuẩn bị bước về phía hắn , bỗng đạp vỡ cành cây liền phát ra tiếng động , hắn quay lại nhìn bạn.

         Ấp a ấp úng không biết nói gì , hắn càng tiến , bạn càng lùi , đến mức lưng đã áp vào cây cổ thụ phía sau lưng rồi.

          Gần.... gần quá !!!

         " Ngươi theo dõi ta làm gì ? "

         " T... tại vì tò mò thôi " - Nói xong thật muốn tát bản thân mình mà , ai lại đi lấy sự tò mò đặt lên phía trước mạng sống của mình chứ. Một tiếng cười trầm thấp phát ra , bạn ngẩng đầu lên liền thấy khuôn mặt đang cười của hắn , đứng hình mất năm giây bạn mới phản ứng lại , mặt đỏ ửng cả lên. 

       Cô gái này thật thú vị 

       Nhìn cô gái nhỏ chạy thoát đến nỗi vấp té kia , ý cười trên khóe môi hắn càng thêm đậm.

         Từ đó , sinh vật nhỏ đấy vẫn cứ lẽo đẽo theo hắn , nhưng có một số câu bạn nói ra khiến hắn không hiểu lắm.  Sinh vật nhỏ ấy luôn hỏi hắn có thấy khuôn mặt này quen không , có nhớ ra kí ức gì không. Hắn không chắc lắm , hắn thành quỷ đã lâu , kí ức cũng đã phai mờ gần hết rồi , nhưng hắn vẫn cảm thấy mình có quên một phần kí ức rất quan trọng nào đấy nhưng vẫn khiến hắn nhớ mãi không ra.

      Không biết từ khi nào , trong tầm mắt hắn xuất hiện một hình bóng bé nhỏ , sinh vật nhỏ lúc nào cũng mặc đồng phục Sát Quỷ Hội , bây giờ lại mặc kimono hoa đứng trước mặt hắn ,tóc được búi gọn lên rồi trang trí bằng một chiếc kẹp tóc hoa tuyết lấp lánh, trông thật đẹp... lại còn rất quen thuộc.

        " Anh còn nhớ , chúng ta đã nói về chuyện đi xem pháo hoa lúc cả hai còn nhỏ không ? "

        ....

        " Đó chỉ là một cuộc trò chuyện nhỏ giữa em và anh nhưng em rất hạnh phục về điều đó "

        ....

         " Mặc dù chúng ta không thể xem pháo hoa vào năm ấy , chúng ta có thể đi vào năm sau hoặc năm sau nữa , anh đã nói vậy mà. "

         ....

          " Chỉ là em chưa từng tưởng tượng đến một tương lai , dù là năm sau hay năm sau nữa. "

          ....

           " Mẹ em cũng nghĩ như vậy...bà ấy không hề muốn thấy em mất.... vì vậy , bà ấy đã tự sát. Em biết ở đâu đó trong trái tim cha , ông ấy đã có ý định từ bỏ , vì bệnh tình của em mỗi lúc một nặng hơn "

          ....

           " Nhưng anh đã cho em thấy em vẫn còn cả một tương lai ở phía trước , Hakuji-san "

          ....

           " Và như số phận đã an bài , anh đã nói chúng ta có thể cùng đi vào những năm tới , điều đó làm em rất hạnh phúc "

          ....

            " Anh tuyệt vời lắm đấy Hakuji-san "

           ....

             " Anh sẽ đồng ý làm chồng em chứ "

           ....

            Những nói êm dịu của ai đó hiện lên trong kí ức của hắn, không sót bất cứ một chữ nào , cũng có một người con gái đã từng đứng dưới bầu trời đầy pháo hoa rực rỡ như bây giờ , là khởi nguồn những hạnh phúc ấm áp trong đời hắn.

        Quay sang nhìn cô gái nhỏ đang đứng bên cạnh hắn , đôi mắt xanh biển khắc chữ Tam mở to kinh ngạc.

         " K... Koyuki ? "

            Bạn đang vui vẻ xem pháo hoa, nghe thấy tên mình liền quay ngoắt đầu lại nhìn hắn , ánh mắt tràn đầy sự ngạc nhiên cùng mừng rỡ. 

        " Anh nhớ ra cái gì rồi đúng không ? Anh nhớ ra cái gì rồi ? "

          Hắn nhìn xuống , cô gái nhỏ vui vẻ nắm lấy tay hắn , ánh mắt mang một bông hoa nhỏ ấy lấp lánh dưới pháo hoa. Hắn đưa tay lên xoa đầu bạn , mỉm cười 

         " Không nhớ ra gì cả"

          Vẻ mặt lúc này ũ rũ như con mèo nhỏ khiến hắn có chút buồn cười. Mong là ta sẽ nhớ ra em sớm hơn.

        ------------------------------------

          Trận chiến cuối cùng cũng đã đến , bản thân bạn không thể phản bội lại Sát Quỷ Hội, nhưng lại đi yêu một con quỷ. Tình thế trước mắt , Thủy trụ và Tanjirou đều đã rơi vào thế bị động , thương tích đầy mình.

         " Đi thôi "

         " Đi thôi nào "

          " Hãy dừng lại đi mà , cùng nhau đi đến nơi khác nhé. "

            Ta không thể đi , ta cần phải giết lũ người đó.

             Hắn khó hiểu nhìn cô gái nhỏ mặc sống mặc chết bám lẫy tay hắn bảo hắng dừng lại.

             " Tại sao vậy ? "

               Ta phải trở nên mạnh hơn nữa , ta sẽ giết hết tất cả những kẻ nào dám chắn đường ta.

           " Nhưng tại sao... anh lại muốn mạnh lên chứ ? "

            Bởi vì nếu ta không mạnh lên , ta sẽ không thể mang nó trở lại

            Liều thuốc cho cha

          Nếu không mạnh lên , ta sẽ   không thể chạy thoát khỏi tên mà ta đã trộm ví 

            Không thể hạ được những người đến trả thù

            Sẽ bị bọn học lôi đi tra khảo , đánh đập.

         Nếu không mạnh lên , ta... sẽ không bảo vệ được em , không thể bảo vệ những thứ quan trọng nhát của mình.

          Kí ức lần lượt hiện về , từ những khảnh khắc hạnh phục đến những lúc đau khổ nhất trước khi biến thành quỷ đều hiện lên một cách chọn vẹn .

           Khuôn mặt vẫn chưa tái tạo lại hết của hắn cảm nhận được một bàn tay nhỏ , trước mắt hắn vẫn xuất hiện khuôn mặt xinh đẹp trong lòng hắn. Nhưng lần này hắn thấy những giọt nước mắt long lanh rơi xuống liên tục làm lòng hắn đau nhói.

         "  Anh làm như vậy là đủ rồi, mọi thứ đã ổn , đã ổn cả rồi. "

          Hắn cảm thấy khóe mắt cay cay , hắn... thật sự muốn được trở lại làm người , được ở bên em , cùng em ngắm pháo hoa mỗi lúc lễ hội. Ôm lấy người con gái phía trước , sự hối hận mà bản thân đã trôn sâu tận đáy lòng bất giác trỗi dậy. 

           " Anh xin lỗi !!! Anh xin lỗi !!! Anh xin lỗi vì đã không bảo vệ được em !!! Anh xin lỗi vì trong lúc em cần nhất , anh lại không ở đó !!! Anh đã không thể giữ được lời hứa của mình !!! Hãy tha thứ cho anh !!! Làm ơn hãy tha thứ cho anh!!! - Hắn ôm chặt bạn , lời xin lỗi tuôn ra liên tục , nước mắt cũng đã thấm ướt áo bạn.

          Bạn mỉm cười , dịu dàng xoa đầu hắn 

          " Em rất vui vì cuối cùng anh cũng đã nhớ lại tất cả mọi người , em rất vui vì đã trở lại là Hakuji của ngày xưa. Mừng anh đã trở lại , chồng của em "

          Sau đó , cả hai cùng biến mất , những giọt nước mắt vẫn còn vươn trong không khí , có lẽ có không còn mang nỗi buồn nữa , mà thay vào đó đã trở thành sự hạnh phúc rồi. 

----------------------------------------------

• Mong bạn sẽ thích

• Xin lỗi nếu nó không được như mong muốn của bạn

• Cảm ơn lần 2 ~


               

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net