Request 63 : Ubuyashiki Kiriya

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

• Trả request cho bạn đây ~
• Cảm ơn nhé ~
----------------------------------------------
Trận chiến cuối cùng đã kết thúc , Sát Quỷ Đoàn cũng đã nhìn thấy được buổi bình minh bình yên nhất sau quãng thời gian chiến đấu dài đằng đẵng.
T/b ngồi trước hiên nhấp nhẹ tách trà thơm ngọt mà Aoi đã cho , nghỉ ngơi sau một ngày vất vả phụ giúp ở Trang viên Hồ Điệp , dù sau trận chiến , Sát Quỷ Hội vẫn trong thời gian tìm kiếm và tiêu diệt nốt tàn dư cuối cùng của lũ quỷ , vì thế nên vẫn sẽ có người mang vết thương tới nhờ bạn hoặc Kiyo , Naho và Sumi , ba cô bạn đồng trang lứa với T/b giúp.
Đang ngồi nghĩ ngợi bâng quơ , làn gió nhẹ đột nhiên lướt qua khiến bạn giật mình , trong không khí còn mang theo mùi hương tử đằng dịu nhẹ.
" T/b-chan lại ngẩng ngơ suy nghĩ gì đấy ?"
" A!!!"
Ôi chao , cốc trà đổ mất rồi.
" A ! Tớ xin lỗi ! Cậu không bị bỏng chứ ?! "
" Cậu làm tớ giật mình đấy , Kiriya...À không , Ubuyashiki-sama " - T/b mỉm cười nhìn cậu , Kiriya đã phải trưởng thành chỉ sau một đêm , khuôn mặt nhỏ nhắn giờ đây đã mang nhiều nét nghiêm nghị.
" Tớ xin lỗi. Nhưng T/b-chan này , hay là cậu cứ gọi tớ là Kiriya như cũ đi... Ubuyashiki-sama nghe... xa lạ lắm "
T/b bé nhỏ phút chốc ngạc nhiên , đồng tử to tròn phản chiếu hình ảnh cậu thiếu niên mang chút vẻ bối rối.
" Hả , xa lạ gì chứ ? Đó là sự tôn kính của tớ dành cho cậu đấy " - Bạn híp mắt cười.
Bỗng nhiên Kiriya đứng phắt dậy , mím môi một chút rồi dứt khoát nắm lấy tay T/b
" Cậu không cần tôn kinh tớ ! Vì dù sao đi nữa T/b cũng sẽ gả cho tớ thôi ! Đừng đối xử với tớ xa lạ như thế... "
Dừng lại một chút , gò má cậu thiếu niên bừng lên một màu hồng nhạt , cuối cùng lại xấu hổ mà chạy đi mất , để lại một T/b vẫn ngây ngốc ngồi đấy.
------------------------
Khoảng một tháng sau , gia tộc của T/b và nhà Ubuyashiki thiết lập quan hệ, buổi gặp mặt hôm đó sẽ quyết định về hôn sự của hai đứa trẻ .
Hồi hộp , xấu hổ , những cảm xúc ấy rối như tơ vò quấn chặt trong lòng bạn , tay nhỏ đã nắm chặt với nhau đến mức đỏ ửng. Nhưng cuối cùng, khi sự xấu hổ chiến thắng tất cả, T/b bé nhỏ đã trốn đi mất. Trước sự lo lắng của mọi người, Kiriya chỉ mỉm cười và bảo rằng cậu sẽ đi tìm T/b.
————————————-
Gục đầu vào đầu gối ,bạn vẫn cảm nhận được cái nóng trên gương mặt mình. Thở dài, có phải bạn đã gây rắc rối cho mọi người rồi không?
  " T/b-chan ? "
Bạn ngẩng đầu , phản chiếu trong ánh mắt là nụ cười dịu dàng như buổi chiều tà.
  " Sao cậu lại trốn đến đây rồi ?  "
Cậu đến gần và ngồi xuống bên cạnh bạn. Đáp lại câu hỏi ấy vẫn chỉ là một khoảng không im lặng.
  " Cậu... cảm thấy khó chịu khi phải gả cho tớ ư ? "
" Không... không có !!!  "
" Vậy tại sao cậu lại trốn đi mất thế ?  "
Mảng hồng từ gò má lan đến vành tai , T/b vùi đầu càng sâu.
" T... tớ.... chỉ... cảm thấy.... x...xấu hổ thôi  "
Tiếng nói bé xíu vang lên trong bầu không khí tĩnh lặng, Kiriya bật cười.
  " Cậu ! Cậu cười gì chứ ?!  "
" Được rồi  "
Cậu ấy bỗng nắm lấy tay bạn , hôn nhẹ xuống. Giọng nói êm dịu quen thuộc vang lên.
  " T/b , nếu nàng không cảm thấy khó chịu với ta , Ubuyashiki Kiriya này sẽ hứa cho nàng một cuộc sống hạnh phúc , nàng đồng ý gả cho ta nhé ?  "
Tiếng nói như tiếng nhạc du dương, len lỏi qua từng cánh tử đằng , cuối cùng đáp xuống ba chứ :  " Ta đồng ý  ".
————————————-
Một lúc sau , mọi người nhìn thấy ngài Kiriya đang nắm tay T/b với vành tai đỏ ửng về .
Có lẽ... hôn sự này đã thành công rồi.
—————————————

• Mong bạn sẽ thích
• Thật xin lỗi nếu nó không được như mong muốn của bạn.
• Và cảm ơn lần 2 nhé ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net