chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chẳng bao lâu, Obanai khỏi bệnh. Cậu đến chỗ Chúa công để báo về tình trạng của mình cho Chúa công biết, để có thể nhận lại nhiệm vụ như mọi người. Vừa đến trước mặt Chúa công, cậu quỳ xuống tỏ vẻ cung kính:
- Chào ngài, tôi đã đến!
- Con có vẻ đã bình phục rồi nhỉ, Obanai!
- Vâng! Vậy từ mai, tôi có thể nhận lại nhiệm vụ chưa ạ?
- Được rồi! Mà ta nghe đâu, Giyuu nó đã chăm sóc con suốt lúc con bị bệnh phải không? Ta nghĩ con nên đến Thuỷ phủ để cảm ơn thằng bé đi!
- Rõ!- Obanai cúi đầu, cậu rời khỏi chỗ của Chúa công và đến chỗ Thủy phủ. Cậu bước vào, thấy Obanai đến, Giyuu tỏ vẻ ngạc nhiên:
- Hiếm khi thấy cậu đến đây! Cần gặp tôi có gì không?
- Ờ.... tôi đến để cảm ơn anh đã chăm sóc tôi lúc tôi đang bệnh.
- Không có gì!
- Vậy.... Tomioka.... có cần đền đáp gì không?
- Đền đáp sao? - Giyuu tiến lại gần Obanai, anh nhấc cằm cậu lên và nói:
- Ta cần cậu!
Obanai nghe xong, mặt cậu đỏ ửng. Cậu bối rối hoàn toàn không biết phải nói gì, Tomioka thấy thế liền tiếp lời:
-  Chỉ cần Obanai đền đáp thân mình thôi. Ta không cần gì nhiều!
Nói rồi, anh hôn lên môi Obanai một cái, cảm thấy chưa thoả mãn. Anh lột bỏ cái băng che miệng cậu ra, để lộ vết sẹo dài rộng toạc đến mang tai. Anh nhấc cằm Obanai lên và khóa môi cậu, anh càng lúc càng lấn sâu vào miệng cậu, cái lưỡi của anh đảo qua đảo lại trong miệng Obanai như đang khám phá khoang miệng của Obanai
- Ưm~~~ khó...th...ở- Obanai khẽ kêu lên. Giyuu đành rút lưỡi ra và một đường chỉ bạc xuất hiện nối từ hai đầu lưỡi của Giyuu và Obanai. Obanai thở hỗn hển vì bị Giyuu làm cho ngạt thở khi nãy, không đợi Obanai kịp làm gì thêm. Giyuu đè Obanai xuống, anh lột haori của Obanai ra và dùng nó để lót lưng cho cậu. Anh mạnh bạo giật phăng áo của Obanai ra, và cúi người xuống hôn dọc yết hầu của Obanai. Chưa đủ thoả mãn, anh rúc đầu vào hõm cổ của Obanai và hichey một phát lên hõm cổ cậu, Obanai giật mình kêu:

- Ha~~~ đau...- Cậu cố dùng lực đẩy Giyuu ra, nhưng hai tay của cậu đã bị Giyuu nắm chặt và đè xuống. Anh nhìn thở nóng vào tai Obanai:
- Cấm chống cự, cậu đã bảo là sẽ đền đáp cho ta mà! Nam nhi nói thì phải giữ lời chứ!
Anh ngồi dậy và lột cái quần vướng víu của Obanai ra, anh thọc một ngón tay giữa vào lỗ nhị của Obanai:
- Ư~~~- Obanai rít lên, hai hàm răng cậu cắn chặt. Giyuu tiếp tục cho ngón thứ hai vào và chọc ngoáy trong đó, rồi tiếp tục với ngón tay thứ ba vào trong và loát ngoáy trong cậu. Obanai tiếp tục nghiến răng chịu đựng:
- Ư~~~~~
Giyuu thì thầm vào tai Obanai:
- Vẫn cố chấp như thế sao, rắn nhỏ! Nhìn là thấy chịu hết nổi rồi kìa, thả lỏng ra đi! Đâu ai bắt cậu phải nghiến răng ken két như vậy đâu.
Giyuu rút tay ra khỏi lỗ nhị của Obanai, anh bắt đầu cởi bỏ quần áo và ném đống quần áo vướng víu đó đi. Anh nằm xuống người Obanai và bắt đầu mút cái đầu ti  trái đỏ hồng của Obanai, tay anh bóp ngực phải của Obanai. Obanai rên rỉ:
-Ha~~~ ha~~ ha
Giyuu cắn mạnh vào nhũ hoa trái của Obanai, làm cậu ướt sũng hết chỗ đó. Obanai run rẩy cho tay xuống chỗ đó để chặn dòng dâm thủy cứ tuôn trào ra, Giyuu đưa tay vuốt nhẹ chỗ đó của cậu:
- Muốn lắm rồi sao?
Anh nhấc cậu lên, rồi đặt cậu ngồi lên trên mình. Anh nói với giọng như ra lệnh:
- Mau nhún đi!
Obanai bắt đầu di chuyển lên xuống, Giyuu hai tay ôm lấy hông của Obanai.
- Ah~~~~ ah~~ah~~~ah~~~ah.....- Obanai nhún liên tục trên người Giyuu. Giyuu cảm thấy chưa thoả mãn, anh vỗ mông cậu và nói với vẻ ra lệnh:
- Nhún nhanh lên!
Obanai nhún nhanh hơn, Giyuu bắt đầu cảm thấy thỏa mãn từ từ. Anh bắn vào trong cậu, anh rên khe khẽ:
- Hah~~~ha~~~ đừng nhún....nữa....đổi tư thế nhé!
Obanai dừng lại, thở hỗn hển như thi chạy. Giyuu nhấc cậu lên và đặt cậu xuống sàn, Obanai đưa tay vuốt lên vuốt xuống dương vật của Giyuu, rồi cậu cúi đầu xuống và mút nó. Giyuu có hơi bất ngờ bởi sự chủ động này của Obanai, anh lên tiếng:
- Cậu cũng bạo không kém nhỉ, rắn nhỏ! Đừng bỏ sót giọt nào nhé!
Tay anh đặt lên tóc cậu, anh vuốt tóc Obanai, mặt anh thể hiện cảm giác thoả mãn. Anh bắn vào miệng Obanai, Obanai nuốt hết thứ đó của anh, anh khẽ kêu:
- Đừng.... mút nữa!
Obanai dừng lại, cậu nhả dương vật của Giyuu ra, mặt cậu dính toàn chất nhớp nháp màu trắng của Giyuu, làm Giyuu khó kiềm lại. Anh lật người Obanai lại, hai tay cậu chống xuống đất, mông quay lại hướng Giyuu theo kiểu tư thế doggy. Giyuu một tay vịn hông Obanai, tay còn lại của anh cầm lấy tóc cậu. Anh nhấp vào cậu liên tục, vừa nhấp anh vừa vỗ mông cậu:
- Ah~~~ah~~~~ah~~~ha~~~- Obanai rên rỉ, nước mắt bắt đầu ứa ra từ khóe mắt cậu, tay cậu siết chặt cái haori dưới lưng, Giyuu thì vẫn tiếp tục"đâm sau lưng cậu".
- Shhhhh~~~~ ah~~~ah... Nhẹ thôi! Đau....ah~~~~
Obanai van xin Giyuu nhẹ nhàng lại, nhưng có vẻ cậu càng van xin anh nhẹ thì anh lại càng" đâm mạnh". Anh vỗ mông cậu mạnh hơn, và tốc độ đâm cũng mạnh hơn. Anh giật mạnh tóc Obanai lên và thúc một phát thật sâu vào cậu:
- Gyahhhhh~~~~- Obanai thét lên, nước mắt anh ứa ra nhiều hơn, lưỡi cậu thè ra và cậu thở hỗn hển. Giyuu rút ra khỏi người cậu, vừa được rút ra, Obanai đã nằm phục xuống. Cậu khóc nức nở, Giyuu cúi người xuống và hỏi:
- Sao cậu lại khóc?
- Tại....đau!
- Cậu sợ đau sao? Cậu có phải là trụ cột không vậy? Đi săn quỷ bị hành đến trầy da tróc vảy mà không kêu đau, còn đằng này  lại kêu đau! Ngộ ha!
- Anh thử đi rồi biết đau hay không?
- Có vẻ cậu không giỏi chịu đau. Vậy...ta sẽ giúp cậu...làm quen với đau đớn nha Iguro san!
Giyuu thở nóng vào tai Obanai, làm cậu run rẩy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net