Chúng ta luôn luôn bên nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Jungkook, lại đây đi. Cùng em đi đi!
-Yoongi? Yoongi? Là em sao?- Anh mơ hồ hỏi.
Cậu con trai mang tên Min Yoongi vẫn ko nói lời nào, quay lưng lại với anh
-Đừng đi!- Anh ôm chặt cậu- Đừng đi đâu cả! Anh sợ mất em!
-Anh nói gì vậy? Chẳng phải.....em đã "đi" rồi sao?- Cậu ngạc nhiên hỏi
Anh mở to mắt, như ko tin vào tai và mắt mình. Chợt anh nhớ ra "À, đúng rồi nhỉ! Em ấy đã mất 2 năm rồi". Anh nở nụ cười đắng
-Anh biết, biết rất rõ. Nhưng hãy để anh ôm em như này 1 lát thôi, nhé?
Cậu im lặng
Ko nói lời nào
Đôi mắt cậu đổ lệ
Khuôn miệng cherry nhỏ hé mở nói với anh
-Rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi! Tin em đi! Em đã nói dối anh lần nào chưa?
-Ừm, anh tin em!- "Em đã nói dối anh 1 lần đấy thôi. Lúc em nói 'Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau anh nhé' là anh đã thấy lạ rồi mà, vậy mà em...."
-Em ko nói dối anh mà- Cậu đọc được nội tâm anh đang nghĩ gì- Em luôn ở bên anh, ở đây này- Cậu vừa nói vừa chỉ vào tim anh- Em luôn ở đây mà, đúng ko?
-Ừ, em nói đúng rồi đấy- Gương mặt anh hiện lên nét hạnh phúc, anh khóc, khóc vì lời nói cậu dành cho anh
-Ngoan. Vậy thì tỉnh dậy đi. Đừng ở đây quá lâu. Anh sẽ mãi mãi bị nhốt đấy- Cậu ân cần dặn anh
-Được- Anh cười, nụ cười đã bị "vứt bỏ" suốt 2 năm ròng
Cậu cười hiền và từ từ tan biến........
-Yoongi.......- Anh tỉnh dậy, miệng vẫn gọi tên cậu
-Cảm ơn em. Anh và em, chúng ta luôn luôn bên nhau
--------___________-------------___________--------

Jin- san đâu rồi:<<<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net