Và rồi tôi thấy anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hình ko liên quan:))
=======================================
Trong một không gian to lớn, màu xanh biển bao trùm cả không gian đó. Là "bầu trời"- nó dành cho người đã khuất, tuy nhiên người thường cũng có thể đến đây, nếu họ vẫn còn vướng bận với người trên đây.
-Jungkook?- Cậu ngạc nhiên hỏi
-Yoongi....- Anh ôn nhu đáp lại
-Tại sao---- Cậu định hỏi gì đó nhưng anh lại đưa tay lên chặn môi cậu
-Suỵt- Anh xoa đầu cậu- Em ko nên lên đây, hãy về đi, và.....quên anh đi- Anh đau buồn nói
-Tôi.....ko thể- Cậu ngập ngừng nói, khóe mắt đã cay cay
-Đừng như vậy nữa, Yoongi. Nghe lời anh, quên anh đi, nếu em còn như vậy, em sẽ vĩnh viễn bị nhốt trong cái lồng gọi là quá khứ
-Ko.... Tôi.....ko muốn....... Chỉ cần được gặp lại anh, bất kể cái gì tôi cũng chịu đánh đổi
-Đừng!! -Anh hét lên - Yoongi, em phải quên anh đi. Nếu em ko thể, anh đành phải bắt em quên đi- Giọng anh càng ngày càng xuống thấp
-Tôi ko muốn!! Tôi ko muốn đâu, tôi ko muốn quên anh. Nếu quên anh rồi, tôi còn ai để nhớ khi cô đơn chứ- Nước mắt cậu lăn dài trên đôi má trắng bệch ko chút sức sống, cậu đã quá mệt mỏi với hiện tại rồi
-Ngoan, anh luôn bên em, bảo vệ em, khuyên nhủ em, chăm sóc em.... Nên là....đừng lo và đừng nghĩ rằng em sẽ cô đơn một lần nữa- Anh nói với giọng đau buồn xen lẫn hi vọng. Và....anh từ từ tan biến, những mảnh tan vơi đi theo gió, từng chút một....
-Ko!!!- Cậu hét lên
Nhưng đã quá muộn, anh đã rời xa cậu rồi. Cậu khuỵu gối xuống, bộ dạng mệt mỏi, ko còn sức chống cự, miệng khẽ nói tên anh "Jungkook ah.."
Cậu tỉnh dậy trên giường bệnh, xung quanh là các dây truyền chằng chịt đè lên nhau. Nước da cậu trắng bệnh, thậm chí thấy cả gân, môi cậu tái nhợt thiếu sức sống, mái tóc để lâu ko cắt nay đã dài hơn mắt, che phủ đôi mắt màu xám khói mang nét buồn bã kia.
-Mình vừa thấy anh ấy sao?
Cậu nói "anh ấy" nhưng ko nhớ rõ là ai. Nhưng đó là một người rất quan trọng, nhất là đối với cậu. Bỗng nước mắt từ khóe mắt cậu lăn xuống tự lúc nào mà cậu còn ko biết.
-Vậy là....tôi đã được thấy anh- Cậu cười nhạt, cười cho cuộc đời bất hạnh của mình
---------_________________-------------
(●'・ω・)ノ hey, i'm comeback

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net