Chap 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm ấy Taehyung ghé qua thăm cô. Khoảng thời gian này anh rất bận, người gầy đi một chút nhưng tinh thần lại rất tốt, gương mặt tràn đầy sức sống, nhìn ra được ngay là người đàn ông đang chìm trong hạnh phúc. "Lần trước đi công tác mua được hai gói mực khô, hầm canh ngon lắm, lúc rảnh em nấu ít canh mà ăn. Bột collagen với viên sủi này anh không rõ lắm, Jisoo bảo con gái uống rất tốt, mua cho em một ít".

Taehyung lôi từng thứ mang sang đưa cho em gái, cuối cùng còn một chiếc hộp to: "Chiếc váy này Jisoo chọn cho em đấy".

Lisa có chút bất ngờ:"Chị ấy tặng váy cho em à?".

Chuyện này cảm động quá rồi đấy. Bên trong chiếc hộp là một chiếc váy dạ hội hở vai hiệu Chloe, đường cắt đơn giản mà tinh tế, chất lụa organza màu hồng nhạt dưới ánh đèn mang vẻ đẹp sang trọng mà huyền ảo.

Taehyung cười:"Có thích không?".

"Đẹp quá...". Lisa cẩn thận vuốt ve mép váy,"Nhưng mà em không có dịp mặc rồi".

"Có chứ", Taehyung nói,"Anh, sắp kết hôn với Jisoo".

Người đàn ông dù núi Thái Sơn có sập cũng không đổi sắc mặt như anh, vậy mà khi nói câu ấy giọng lại run rẩy. Dù đây là chuyện đương nhiên phải tới, nhưng khi nghe thấy Lisa vẫn không tránh khỏi cảm giác kinh ngạc "thật thế sao", dường như có thứ gì đó mơ hồ không rõ ràng, lại đột nhiên thành hình chân thực.

Taehyung nói "sắp kết hôn rồi" trông hạnh phúc như thế, dường như có đem cả thế giới tới đổi với anh, anh cũng không chịu. Thế nên Lisa thành tâm thành ý đáp:"Chúc mừng anh".

Taehyung bật cười có chút ngượng ngùng:"Cảm ơn em".

Hai anh em cùng ở nhà ăn bữa cơm gia đình đơn giản, Lisa bắt tay nấu cơm, Taehyung cũng xắn tay áo lên giúp cô rửa rau, Lisa liếc mắt thấy đủ loại dấu vết kỳ lạ trên cánh tay anh trai.

"Anh?".

"Sao thế?".

"Cái này...".

Lisa tròn mắt nhìn cái dấu đều tăm tắp kia,"Cái này là Jisoo cắn đúng không?".

Tình trạng răng miệng tốt thật đấy.

Taehyung rất thẳng thắn:"Ừ". Thái độ như đã thành quen, không thèm để tâm này của anh khiến Lisa nhất thời kinh ngạc:"Chắc Jisoo không thường xuyên làm thế này với anh chứ?".

Taehyung cười đáp:"Thường mà".

Lisa càng kinh ngạc hơn:"Chẳng lẽ... chị ta ở nhà vẫn bạo hành anh thế à?".

Taehyung bật cười:"Làm gì mà nghiêm trọng thế. Cô ấy thích cào cắn người thế đấy, không sao đâu".

"Sao lại không sao được, không sao thì việc gì anh chịu để chị ấy đánh hả?".

Taehyung không để tâm thật:"Sức cô ấy chả được bao, có làm gì được anh đâu nào. Thực ra anh vẫn rất thích cô ấy xấu tính như thế".

"...". Người này bị nuôi thành tên cuồng bị ngược đãi rồi sao?

"Tối qua chơi điện tử, bất đồng quan điểm, cô ấy còn đè anh lên giường, ngồi trên lưng anh đánh cho một trận nữa", trông Taehyung như đang nhớ lại chuyện gì đẹp đẽ lắm vậy, "Tính tình cô ấy thế đấy, rất đáng yêu".

"...". Có cần bị cải tạo tới nỗi biến thái thế không.

Lisa cẩn thận hỏi:"Anh chắc chắn mình vẫn ổn chứ?".

Taehyung cười:"Em đừng lo lắng, cô ấy thích anh mới hành hạ anh như thế".

"...". Đây là cảnh giới cao nhất của việc tự an ủi mình sao?

"Thực ra Jisoo rất bảo vệ anh. Từ trước tới nay cô ấy chưa từng làm chuyện quá đáng, nói ví dụ nhé, dù có cãi nhau to thế nào, cô ấy cũng chỉ lấy gối đánh anh thôi. Có chừng mực thế mà".

"...".

"Mà cũng chỉ có mình cô ấy mới có thể đánh anh thôi. Nếu thật sự có người khác giở trò với anh, cô ấy là người đầu tiên không chịu".

"...".

"Tình cảm chính là những chuyện nhỏ nhặt thế đấy, không thể trông mặt mà bắt hình dong được. Đâu phải cứ nói lời ngọt ngào mới là yêu, cũng không phải cứ bắt nạt chọc ghẹo nhau thì không tính là yêu được".

Lisa không khỏi nghi ngờ:"Bắt nạt chọc ghẹo nhau thì có liên quan gì tới tình yêu chứ". Chẳng lẽ cô bị Jungkook dằn vặt tới cả trăm lần thì có thể nói là Jungkook yêu cô sao?

Taehyung rất kiên nhẫn:"Có những người như thế. Càng yêu thì càng muốn bắt nạt, không thì tình cảm trong lòng của cô ấy không thể nào bộc lộ ra được. Đây cũng là một cách thể hiện tình yêu".

Lisa nhìn anh chăm chú hồi lâu:"...Không phải anh tự tìm niềm vui trong nỗi khổ thật đấy chứ?".

Taehyung cười lớn, xoa đầu cô:"Chờ khi nào em gặp được, em sẽ hiểu thôi".

Cô không cần. Dù có ra sao, bản thân Taehyung vẫn tự cảm thấy hạnh phúc là điều viên mãn tốt đẹp nhất rồi. Chuyện tình yêu như người uống nước, nóng lạnh tự mình biết, Lisa không hiểu thứ logic đánh qua cãi lại giữa hai người ấy, thế nhưng mục tiêu trước mắt là một lễ cưới long trọng hoàn mỹ.

Giờ làm việc, Lisa kích loạn xạ hết cái này tới cái kia trên trang web, tham khảo mấy cách tổ chức đám cưới giúp Taehyung. Nhìn sao thì đám cưới cũng là chuyện tốn kém tiền của, người sắp làm cô dâu chú rể mệt mỏi bao nhiêu.

Đang chống cằm nghiên cứu, đột nhiên thấy một bóng người cao lớn lướt ngang qua trước măt mình, tim Lisa đánh "thịch" một cái mà chẳng hiểu tại sao.

Jungkook đã đi qua chỗ cô, nhưng rồi lại quay về, gọi:"Thư kí Kim".

"Vâng...".

"Em sẽ đi dự đám cưới chứ?".

"...".

Quả nhiên là anh ta cũng biết. Không phải tới lúc này rồi mà anh ta vẫn muốn nhúng tay vào chứ?

Jungkook mỉm cười:"Tới lúc đấy chúng ta cùng đi nhé".

"...".

"Tôi sẽ chuẩn bị quà cưới".

"...".

Cô thực sự không biết rốt cuộc Jungkook đang tính làm gì, lúc nào anh ta cũng như thế, thản nhiên ung dung, như cười như không, bộ mặt có chút tùy tiện lại gian tà, chẳng ai biết được trong lòng anh ta đang nghĩ gì, lời anh ta có ý gì. Gã này cũng không phải không dám quấy rối ở ngay lễ cưới.

Lisa đáp:"Xin lỗi, tôi đã hẹn đi cùng với Minhyuk rồi".

Nụ cười của Jungkook héo đi, nhướn cao chân mày theo thói quen:"Thế à?".

"Vâng, tối nay tôi còn phải đi chọn lễ phục cho cậu ấy nữa".

Jungkook nhìn cô một lát, lai mỉm cười:"Vậy thì chúc hai người vui vẻ".

***

Đêm tổ chức tiệc cưới, Lisa mặc bộ váy Jisoo tặng, chiếc váy rất vừa vặn, ôm lấy thắt lưng thon nhỏ của cô như nụ hoa chớm nở, để lộ đôi vai trần mỏng manh và tay chân mảnh khảnh, màu hồng nhạt làm tôn thêm nước da trắng như tuyết, mái tóc đen nhánh buông dài, trông Lisa như con búp bê Trung Quốc bày bán trong cửa hàng đồ gốm.

Lisa nhìn vào gương, cũng không khỏi nghĩ thầm, phúc lợi ơi. Đây chắc hẳn là món quà đầu tiên Jisoo tặng cho cô, khéo có khi là món quà duy nhất không mang tính đùa giỡn, thực sự là đáng quý vô cùng. Đúng là người sắp kết hôn, làm nhiều việc thiện.

Minhyuk tới đón cô như thường lệ, thực hiện chút trách nhiệm của"bạn trai", đứng dựa vào xe đợi cô ở dưới nhà. Khi Lisa đi từ trên nhà xuống, dù ánh sáng không đủ nhưng vẫn có thể thấy chân mày cậu ta đang nhăn lại một cách rõ ràng.

"Sao thế?".

"Cô thế này không hay đâu".

"Hả?".

"Cô muốn đẹp hơn cô dâu à?".

"...Cậu nghĩ nhiều quá rồi, sao có thể thế được. = =". Chuyện ganh đua với Jisoo không nằm trong kế hoạch sống của cô, Jisoo một nhát giết chết cô là chuyện dễ như trở bàn tay.

"Nhất định là thế".

"Tới khi đến đó, cậu sẽ biết tôi an toàn tới cỡ nào".

Minhyuk kiên trì:"Không đâu, cô nhất định là người đẹp nhất".

"...".

Tính cố chấp trẻ con này khiến Lisa cũng thấy ngượng ngùng, thế là kéo mạnh cổ áo của Minhyuk, chỉnh lại quần áo cho cậu ta:"Cậu ăn mặc chỉnh tề một chút thì chết à?".

Cậu chàng cáu kỉnh đáp:"Tôi không chỉnh tề chỗ nào chứ?".

Lisa cố gắng cài lại nút áo cho cậu:"Cậu xem cái dáng như sắp đi tìm kẻ thù của mình đi, đây là lễ cưới của anh trai tôi đấy".

Mặt cậu ta đỏ lên, cau mày lại:"Phiền chết đi được!".

"Biểu hiên cho tốt, lát nữa sẽ mời cậu đi ăn. Nếu giở trò làm loạn gì thì coi chừng tôi đánh cậu đấy".

Vào thời điểm này thì quả bom Minhyuk giận dữ lúc nào cũng có thể nổ tung này còn an toàn hơn Jungkook nhiều, ít ra cậu ta còn vui mừng khi Jisoo kết hôn với người khác, còn thành tâm chọn quà cưới nữa.

Taehyung tổ chức đám cưới ở thành phố T, rất nhiều khách khứa tới tham dự, náo nhiệt vô cùng, bởi ngoài danh tiếng của nhà họ Kim, các mối quan hệ của Taehyung cũng rất tốt.

Trời chiều ngả bóng hoàng hôn, những ngọn đèn trên bãi cỏ trong biệt thự được bật lên, lấp lánh những sắc màu ấm áp, bản diễn tấu của dàn nhạc càng dịu dàng tình tứ hơn, khi mà những đầu bếp bận rộn, mùi thơm của thức ăn nóng sốt cũng tỏa ra ngào ngạt.

Lisa đứng trong đám người, nhìn dáng người cao lớn trong bộ vest trắng và nụ cười có chút ngượng ngùng nhưng tràn ngập hạnh phúc của Taehyung. Ai cũng nhận ra vẻ căng thẳng của anh khi trao nhẫn cưới cho Jisoo, sau đó là nụ hôn của hai người. Đột nhiên Lisa không dám nhìn. Vẻ hạnh phúc ấy của anh khiến người ta khó bề tưởng tượng nổi.

Khi cô dâu chú rể mở champagne, rót tràn tháp rượu, mọi người đều vỗ tay, Lisa cũng vỗ tới nỗi lòng bàn tay đỏ ửng cả lên, có đôi chút đau lòng, nhưng cũng thấy thanh thản tới cực độ. Giờ nghĩ lại, cái liên minh chia uyên rẽ thúy lúc ấy của cô ngốc nghếch và trẻ con biết bao nhiêu. Cô không muốn khiến Taehyung mất đi vẻ mặt này, nếu có thể, cô hy vọng người anh trai từ nhỏ cô đã ngưỡng mộ mãi được hạnh phúc như ngày hôm nay.

Minhyuk ở bên cạnh đột nhiên nắm lấy tay cô, đúng lúc ấy sau lưng cô có tiếng người nói:"Em đang nghĩ gì thế?".

Lisa vội vàng quay đầu lại, đằng sau là người đàn ông cao lớn sắc mặt thản nhiên, ăn mặc trang trọng, có ý rất tôn trọng lễ cưới này, đang mỉm cười nhìn cô. Nỗi đau đớn như khúc nhạc dịu dàng tình tứ thoáng chốc đã ngừng bặt, chế độ cảnh giác của Lisa "ding" một cái đã được bật lên. "Anh Jeon".

Jungkook nhìn cô một lát, rồi lai mỉm cười:"Hôm nay em đẹp lắm".

Minhyuk đứng bên lập tức trừng mắt nhìn Jungkook.

Jungkook không để tâm tới ánh mắt sục sôi chiến đấu ấy, chỉ mỉm cười ra hiệu cho Lisa:"Mượn em một lát nhé, tôi có chuyện phải nói với em".

Lisa có chút lo sợ đi theo anh ta ra sau bụi đinh hương. Trái với vẻ gầy yếu của cô, vẻ cao lớn của Jungkook trong bộ vest tối màu có tính áp bức hơn nhiều, dường như chỉ cần một tay là có thể chế ngự được khí thế của cô.

Lisa đứng dưới tán cây long não sau bụi đinh hương, ngẩng đầu chăm chú nhìn người đàn ông trước mặt mình, đối phương cười:"Xem ra em và Minhyuk tiến triển khá tốt nhỉ".

"À... cảm ơn anh". Minhyuk vừa mới nắm lấy tay cô, canh thời gian chuẩn thật đấy.

Jungkook nhướn mày, vẻ mặt khó dò:"Ồ? Thế là, bây giờ em toàn tâm toàn ý yêu Minhyuk hả?".

Lisa gật đầu hùng hồn:"Vâng".

Giờ cô và Minhyuk coi như là liên minh mới, còn vị "đồng minh cũ" lật lọng này, để anh ta sang bên chơi một mình đi.

Jungkook lại cười cười:"Em biết tôi rất không tán đồng mà".

Cái điệu cười này của anh ta gần như được xem là dịu dàng, nhưng có thể khiến lưng người ta rịn mô hôi chỉ trong chớp măt. Lisa gom hết dũng khí:"Nhưng đây không phải chuyện anh có thể nhúng tay vào được, anh Jeon".

Jungkook phì cười:"Cũng đúng, vậy em cứ đi nói thật với Taehyung đi".

Cả người Lisa đều bị giật mạnh lại đằng sau:"Tại sao chứ?".

Nhưng thái độ của Jungkook vẫn nhã nhặn khách sáo: "Oán trách bao nhiêu năm thế rồi, cũng giấu anh ta làm nhiều chuyện như thế rồi, cũng nên nói thẳng một lần mới có thể chấm hết được chứ, không phải sao?".

"...Tôi có kết thúc hay không thì có liên quan gì tới anh?".

Jungkook cười:"Em nói xem?".

"...".

Jungkook chạm lên cánh tay cô:"Đi thôi".

Cả người Lisa căng lên, đọ sức với anh ta:"Tôi không muốn".

Jungkook vẫn mỉm cười, nhưng lại tăng thêm sức như không để cô từ chối:"Hoặc chấm dứt với Minhyuk ở đây, hoặc nói thật cho Taehyung biết, em chọn môt cái đi".

Hoặc để cô làm tổn thương Minhyuk, hoặc để cô đả kích Taehyung, có là cách nào thì anh ta vẫn không lãng phí giá trị lợi dụng của cô thật.

Lisa giãy giụa kịch liệt, dù thế nào cô cũng không muốn để Taehyung phải xấu hổ ở nơi đây, trở thành thủ phạm phá hoại đám cưới tuyệt vời này.

Mà sức Jungkook lại mạnh tới đáng sợ, chỉ túm lấy thôi đã gần như ôm trọn được cô.

"Này, anh đang làm gì thế?!". Giọng nói giận dữ không hề che giấu của Minhyuk vang lên.

Jisoo vừa đổi lễ phục vội vàng chạy tới cũng nhíu mày, kêu một tiếng:"Oa, em nói này, không phải chứ, nhiều người thế này, chậc chậc...".

Taehyung cùng lúc chạy đến, nhưng vì là chú rể không tiện vung nắm đấm, đành ngăn ở giữa, cố gắng đảm đương vai diễn người làm chủ một cách khách sáo:"Anh Jeon, xin anh đừng quấn lấy em gái tôi nữa. Giờ nó đang quen với Minhyuk, anh cũng nên biết chừng mực một chút".

Jungkook vẫn bình tĩnh ung dung, chỉ cười nói:"Thư ký Kim, em nói chuyện này thế nào đây?".

"...".

Lúc này cô không thể đâm sau lưng Minhyuk, khiến cậu ta lại mất hết mặt mũi trước mặt Jungkook lần nữa. Ít nhất cậu ấy là một người bạn thật lòng của cô.

Jungkook đợi hết mười mấy giây, rồi khẽ bật cười, nói:"Em, em nghiêm túc với chuyện này sao".

Rồi Lisa nghe thấy Jungkook cao giọng, nói:"Taehyung, anh không biết thật ra em gái anh vẫn luôn thích anh sao?".

"...".

"Cô ấy đã yêu thầm anh hơn hai mươi năm rồi, thế mà anh không biết tí gì sao?".

"...".

Lisa hoàn toàn không thể đối diện với gương mặt kinh ngạc của anh trai mình. Mà hai tay Jungkook vẫn túm chặt lấy cô, khiến cô không thể động đậy, không thể tìm được nơi nào có thể giấu được cái tôi thảm hại trước ánh mắt của mọi người. Cô thật sự hận Jungkook tới chết. Nỗi thất vọng chất chồng lớp lớp khiến nước mắt cô bắt đầu trào ra, còn hơn cả sự nhục nhã và căm phẫn. Jungkook là người có mục đích rõ ràng, không từ thủ đoạn. Anh ta vốn chẳng quan tâm tình nghĩa khỉ gì, cũng không để ý tới bất cứ ai. Khi không thể thỏa hiệp được, tất cả những điều cô làm vì anh ta, những chuyện bọn họ cùng trải qua, đều chẳng là gì với Jungkook. Sao cô lại thích một người không có trái tim như thế được?

"Lần này anh đã vừa lòng rồi chứ?".

"...".

Jungkook im lặng lái xe đi theo cô, đi được một đoạn mới nói:"Lên xe đi".

Lisa không phản ứng, vẫn đi về phía trước, lúc cô vùng chạy ra khỏi lễ cưới còn bị rơi một chiếc giày, thế nên dứt khoát xách thẳng chiếc còn lại trên tay, nén đau đi chân trần trên đường. Một bên là đường dành cho xe chạy, bên kia là bức tường vừa cao vừa dài lộ vẻ u ám lạnh lẽo trong đêm tối của biệt thự tư nhân, trên con đường dài chỉ có ánh sáng từ những ngọn đèn đường duy nhất.

Jungkook xuống nước:"Xin lỗi em".

Lời xin lỗi rẻ mạt thật đấy. Trước đây cô toàn tâm toàn ý muốn làm một cấp dưới giỏi, một đồng minh tốt của Jungkook, còn anh ta đã làm gì với những chuyện cô đã làm? Vậy mà từ trước tới nay cô vẫn nhẫn nhịn bỏ qua sự bất công ấy của anh ta, thật sự là chịu đựng vì miếng cơm manh áo, hay vì cái gọi là nghĩa khí liên minh kia?

"Tôi thừa nhận, là tôi ích kỉ".

Lisa căn bản không nhìn anh ta, chỉ ngẩng cao đầu, nén nước mắt tiếp tục bước đi.

Cuối cùng người đàn ông dừng xe lại, giật mở cửa xe, dứt khoát xuống xe. Khi anh ta sải bước tới trước mặt cô, ngay cả Lisa cũng phải khựng lại một chút, bước giật lùi ra khỏi cái bóng của anh ta. "Anh còn muốn thế nào?".

Jungkook vẫn im lặng, chỉ vươn tay ra nhẹ nhàng bắt lấy cô. Sức của anh ta mạnh tới nỗi quả thực khiến người ta khó lòng tưởng tượng nổi, đừng nói giãy giụa, chỉ động đậy thôi cô cũng không thể. Sau lưng là bức tường, trước mặt là lồng ngực rắn chắc của anh ta, Lisa bị kẹp ở giữa thấy khó thở. "Anh...".

Jungkook cúi đầu xuống, chặn đôi môi cô lại, không để cô trốn tránh. Lisa bị anh ta tách mở hàm răng ra mà không hề có sức chống cự, nụ hôn sâu như muốn xâm chiếm khiến người ta hoảng hốt, hành động không rõ là khiêu khích hay áp bức này mạnh mẽ quá mức, khiến cô không thể kêu thành tiếng.

Trong sự cố gắng chống cự vô ích của Lisa, Jungkook ôm siết lấy cô gần như chẳng chút khó khăn, ép cô lên tường hôn ngấu nghiến. Trong lồng ngực rắn chắc mà mạnh mẽ đó, tới thời gian để thở dốc cũng không có, váy tóc hỗn loạn, dường như tay chân không còn nghe theo mình nữa.

Lisa đột nhiên cảm giác được nỗi sợ hãi trước nay chưa từng có. Khi nụ hôn tạm ngừng lại, đôi môi của đối phương hãy còn dán lên môi cô, Lisa thở hổn hển, khẽ run rẩy, cảm nhận hơi thở ấm áp của anh lướt trên khuôn mặt mình.

"Lisa, tôi..."

Lisa dồn hết tất cả sức lực, giáng cho anh ta một cái tát.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net