Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ KookMin ] Chap 1
√ Anh Sai Rồi √
------
JK: JiMin à em làm người yêu anh nhé...

JM: vâng....

Anh tiến đến ôm lấy cậu nhưng anh đâu biết nước mắt cậu đã rơi..

Anh tỏ tình cậu vì cô người yêu của anh vừa sang Mỹ 2 tuần trước và không nói với anh lời nào
và cậu là người bên cạnh anh khi anh buồn

Lí do anh tỏ tình cậu như vậy chắc cũng chỉ để quên đi cô ấy
Cậu biết hết đấy nhưng vì yêu anh cậu sẽ im lặng.....

Thời gian trôi cũng nhanh lắm mới đấy cũng đã 1 năm...

JM: JungKook à anh có về ăn cơm không ạ - cậu nhất máy gọi anh

JK: anh không về em ăn trước đi rồi ngủ sớm nhé hôm nay anh bận

JM: nae~ về sớm anh nhé

Cậu cúp máy...
Cậu không biết anh xem cậu là gì người thay thế? Hay là người yêu?
Cậu biết anh còn nhớ thương cô gái ấy
Tình yêu của họ lớn lắm họ yêu nhau được 6 năm đấy

Cậu buồn bã ngồi ăn 1 mình
Cậu có 1 nỗi sợ....
Cậu Sợ mất anh... Nỗi sợ ấy lớn lắm.... Vì cậu chắc chắn cô ấy sẽ về và cướp anh đi :))

Ăn được nửa thì cậu buông đũa dọn dẹp tất cả.....và lên phòng chùm chăn lại ngủ....

- Sáng hôm sau

JK: JiMinie à.... Dậy nào anh có mua đồ ăn này dậy ăn đi bé con.....

JM: hưm.. anh về rồi...

JK: ừm nên em hãy dậy đi nào..

Dứt câu anh cuối xuống hôn cậu

JM: em dậy ngay...

Cậu mĩm cười... Cậu chỉ mong thời gian hãy ngừng trôi chỉ dừng lại giây phút này mãi mãi...

Cậu đi vệ sinh cái nhân còn anh thì xuống nhà...

- 15 phút sau

JK: bé con lại đây...

Anh vỗ đùi ý bảo cậu lại...
Và cậu đã đi lại rồi ngồi lên đùi anh...

JM: Kookie ah~~

JK: sao nào...

JM: mình cứ mãi như vậy được không anh...

JK: ý em là sao hả bé con...

JM: em sợ... 1 ngày nào đó cô ấy sẽ về và anh sẽ bỏ rơi em...

Lời cậu thốt ra cũng là lúc anh sững người

JK: em...sao lại nghĩ như vậy?

JM: vốn dĩ anh vẫn còn yêu chị ấy

Giọng cậu đã nghẹn đi 1 phần...

JK: Ngoan xoay qua đây. Đừng nghĩ lung tung nửa. Anh hứa sẽ không bỏ rơi bé xã đâu vì anh yêu bé xã mà...

Anh xoay eo cậu qua để cậu đối diện với anh anh hôn nhẹ lên môi cậu .tay anh gạt đi giọt nước vừa chảy ra khỏi khoé mắt cậu....

Cả 2 cùng nhau ăn...
Cười nói như cặp vợ chồng mới cưới trông rất hạnh phúc...

Thời gian nó lại trôi qua 1 năm nửa...

Hôm nay là kỉ niệm 2 năm JungKook Và JiMin yêu nhau ...

Reng reng reng...

JM: em nghe ạ...

"Chiều nay 6 giờ em đến nhà hàng V-Pía nhé.."

JM: ơ vâng ạ...

Tút tút tút....

Cậu tiếp tục làm việc nhà và đi siêu thị mua đồ

Thoáng 1 cái đã 5 giờ 30 chiều cậu vội đi tắm và thay đồ để đến nhà hàng V-Pía...

Phía anh thì anh đã chuẩn bị xong cả rồi nhìn đồng hồ cũng 5:50 anh cười thoả mãn chắc cậu sẽ vui lắm đây . Anh đã quyết định sẽ quên cô gái kia và yêu thương cậu... Chợt có 1 vòng tay
ôm lấy anh...

Cậu đã ra khỏi nhà và bắt taxi đến nhà hàng....
Cậu cứ nghĩ hôm nay sẽ là ngày hạnh phúc nhất của cậu nhưng cậu không ngờ được rằng...

Két.... 6:05

Chiếc taxi đậu ở trước cửa nhà hàng cậu xuống xe và đi vào bên trong....

Vừa vào đập vào mắt cậu là thân ảnh người đàn ông mà cậu yêu thương đang ôm 1 cô gái và môi chạm môi với cô ấy...

Cậu đứng chết lặng ngay khi bước vào nhà hàng
Nơi đây chẳng có ai cả chỉ có đôi nam nữ đang điên cuồng hôn nhau

Cậu mĩm cười nhưng nước mắt cậu rơi và tim cậu đang vỡ vụng thành từng mãnh...

Hoá ra anh hẹn cậu đến đây vào ngày kỉ niệm 2 năm là để cho cậu thấy cảnh này :))

2 năm qua cậu cứ nghĩ mình sẽ có được 1 chút gì đó gọi là tình yêu của anh nhưng không!!

Cậu chỉ là món đồ thay thế sắp hết hạn sữ dụng và sẽ được vứt đi...

Cậu hận không thể chạy đi ngay lúc này đôi chân không nghe lời cậu nửa đứng đấy nhìn họ càng lúc nước mắt càng nhiều ướt đẫm cả gương mặt bầu bỉnh

Rồi người đàn ông đó cũng nhìn về phía cậu

Sao ánh mắt anh hoảng hốt thế?
Chẳng phải đấy là điều anh muốn tặng em sao?
1 con dao vô hình từ anh đã đâm nát tim em
Anh vui mà đúng chứ :))
Thanh mai trúc mã của anh về rồi
Đến lúc em nên đi rồi :))
Nổi sợ của em cuối cùng cũng thành sự thật :))

Nở 1 nụ cười nhẹ cậu đưa tay tháo chiếc nhẫn anh đã tặng cho cậu ra
Đặt nó xuống nơi cậu đang đứng..

Cậu thấy anh đẩy cô gái đang ôm mình ra..
Anh làm thế để làm gì :))
Đang thương hại em sao??

Tim ơi ngưng đau đi tao khó thở quá...
Rồi cậu mất đi ý thức mà ngất lịm....

-------
Hết rồi mấy eiu...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#kookmin