Chap 36: Sóng bắt đầu từ đâu?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Cậu là của tôi” – Cậu thấy Jungkook mọc hai cái sừng, răng nhọn hoắc, đã vậy còn có cái đuôi nhọn hoắc như đầu mũi tên đang cười lớn nói. Hắn lúc này đích thị là quỷ sứ và cậu đã tự nộp mình vào trong tay quỷ. 

Jimin thấy mình bị cột chặt trên một cái cây bắt trên một đống lửa. Bên dưới lửa nóng bừng bừng. 

Huhu, từ nay cuộc đời cậu thế là chấm hết, lọt vào tay quỷ rồi thì chỉ có thể mặc tình quỷ chém giết ăn thịt. Lửa bắt đầu bén lên trên người cậu, cảm giác nóng nực bao trùm. 

“Mà sao không phải là nóng phỏng mà là nóng nực ta?” – cậu tự hỏi bản thân như vậy. nhưng mặc kệ đi, phải thoát ra khỏi chỗ này, nếu không sẽ biến thành con heo quay mất thôi. 

Jimin cố hết sức rướn mình thoát khỏi cái cây trói buộc , ráng hết sức…. 

Bịch….cốp…. 

Cậu cảm thấy mình bị rơi xuống đất nhưng lại không cảm thấy đau , chỉ có điều đầu đập vào hòn đá dưới đó thì phải nên hơi choáng voáng. 

Jimin mở mắt ra cảnh vật xung quanh rất quen thuộc, cậu vẫn còn ở trong ổ chó của mình, chưa bị quỷ bắt . Nhìn lại mới thấy, hóa ra cậu đã cuộn tròn mình trong cái chăn như gói bánh tét, hèn chi lại thấy bản thân bị trói không thể cử động được. Mà nhất là cái cảm giác nóng nực chứ không phải nóng phỏng là do thời tiết nóng phừng phừng mà cậu lại ủ trong cái chăn như thế. Dù sao cũng may mắn đó chỉ là giấc mơ mà thôi, một cơn ác mộng khủng khiếp. 

Mà nguyên của cơn ác mộng này chính là do cái tên khốn Jungkook mà ra. 

Chỉ bởi cậu đã lỡ nói rằng: “Ông là của tôi”. Đó vốn là lời nói trong lúc hấp tấp, không có suy nghĩ ấy vậy mà tên này lại bắt bẻ cậu: 

- Cạu nói xem, tôi là của cậu từ khi nào. Câu này hơi tối nghĩa nha , nó có nhiều nghĩa lắm. Cậu nói rõ ý này đi. 

Sax, cái tên khốn này bảo cậu nói rõ, cậu biết nói sao cho rõ đây, Jimin lung túng, gãi đầu không biết nói sao. 

- Thật ra, không phải ý tôi muốn nói ông là của tôi mà là.. 

- Là sao …. 

- ….mà là…là …tôi là của ông – cậu quýnh quá nói mà không biết mình nói cái gì. 

- Cậu là của tôi – Jungkook gật đầu – Câu này rất hay, được lắm. Nhớ nha, cậu là của tôi, là chính miệng cậu nói đó. Sau này đừng có hối hận …. 

Jungkook đi rồi, Jimin mới cảm thấy câu nói của mình thật sư có vấn đề. Mà vấn đề nghiêm trọng nữa là đằng khác nha. Giống như mỡ dâng đến miệng mèo, mặt tình mèo ăn vậy. Huhu, từ nay cậu thảm rồi 

Mà thôi chấp nhận vậy, miễn sao tên này chịu dạy cậu học bài là được rồi. Thà làm osin cho tên này còn hơn là trò cười cho cả trường.

Sao mấy tiếng làm thám tử mệt mỏi, Jimin đánh một giấc say sưa bắt đầu cắp tập qua nhà Jungkook nhờ quân sư dạy học để làm tốt bài kiểm tra định kì tuần này. 

- Đầu tiên là cần phải kiểm tra khả năng tập trung của cậu đã. 

- Kiểm tra. Không kiểm tra có được hay không? – Cậu nhăm mặt hỏi. 

Jungkook liền lườm cậu một cái đầy đáng sợ, Jimin liền nhe răng cười nói: 

- Cần thiết phải kiểm tra, kiểm tra đi. Nào nào…. 

Sau một loạt kiểm tra khả năng tập trung của cậu, Jungkook tức đến nỗi muốn lấy búa đập đầu của cậu. Ngồi một lát, cậu không ngáp cũng hỏi này hỏi nọ, không thì ngồi vẽ bậy bạ lên tập. Cho nên kết luận cuối cùng là khả năng tập trung của cậu là con số 0. 

Jungkook thở dài, đành hướng dẫn từng bước cho cậu. 

- Thật ra học thuộc lòng không khó. Điều kiện cần là không nên học bài khi đang stress hoặc khi bị phân tâm. Bởi vì khi vui người ta dễ dàng tập trung tinh thần hơn. 

- Phải đó, ông nói rất đúng. Thật ra không phải tại tôi học ngu đâu mà là do tôi có quá nhiều stress. 

- Cậu mà có stress à, nói xem vì sao cậu bị stress. Tôi chưa thấy người không não nào bị stress hết – Jungkook mĩa mai nói. 

Jimin:”…” 

- Diều kiện đủ. Trước khi học bài như vẹt thì cần phải đọc bao quát bài học để hiểu sẽ dễ tiếp thu nó dễ dàng khi học thuộc lòng – Jungkook hắng giọng nói tiếp –Vạch ra những ý chính học trước, từ những ý chính đó, phân ra những ý nhỏ học sẽ nhanh thuộc hơn. Đọc vài lần, não của mình sẽ cảm nhận được người quen và save bài vào ngay. Còn về bài tập, chỉ cần học cách giải, đọc nhiều bài giải, học hỏi cách giải, rồi làm bài nhiều vào. Thì dễ dàng nhớ ngay định lý, công thức và áp dụng vào bài làm một cách nhanh chóng. 

Jimin gật gà gật gù. 

- Ba trái lê để trên bàn, lấy đi một quả, hỏi cậu còn bao nhiêu quả? – Jungkookbèn đưa ra một câu đố. 

- Không còn trái nào hết – Jimin nhanh nhảu đáp – Tôi ăn hết rồi còn đâu. 

- Mấy cái này thì nhanh lắm. Ngoan ngoãn ngồi học đi, vận dụng những điều tôi nói nãy giờ, lát nữa tui khảo. Học thuộc có thưởng . 

- Thưởng gì? 

- Kem trái cây . 

Nghe tới ăn, mắt cậu liền sang rực rỡ. 

- Được, tôi học ngay đây. 

- Làm vài động tác thể dục cho khỏe người, tinh thần tỉnh táo lại – Mới 5 giờ sang Jungkook đã lôi đầu cậu dậy bắt tập thể dục cùng hắn ta. 

Cậu vừa tập vừa lầm bầm nguyền rủa.

- Hèn chi tối qua cho mình về sớm, hóa ra là cố ý đồ mà. 

- Nói gì đó, hăng hái tập đi cho tinh thần tỉnh táo – Jungkook thấy cậu làm một cách uể oải liền quát. 

Jimin miễn cưỡng làm vài động tác tập. 

- Chơi giã gạo đi – Jungkook nói xong bèn quay lưng lại với cậu, luồng hai tay vào hai tay của cậu, hất mạnh một cái, mặt cậu đối diện với trời, chân chổng lên cao rồi hạ xuống – Tới cậu. 

Jimin cũng đành hất ngược Jungkook lên. 

- Ai mua bao gạo không, gạo vừa hôi vừa sâu đây – Jungkook vác cậu lên cười true. 

- Ai mua heo mọi không? Heo vừa lỡ mồm, vừa long móng đây – Cậu cũng đáp trả không thua. 

Cả hai cứ trêu qua trêu lại, rồi cười rộn lên vui vẻ. Tinh thần sảng khoái, người cũng không còn uể oải. Tập độ nữa tiếng cả hai về nhà tắm rửa rồi ngồi vào học bài. Jimin nhận thấy đúng là tinh thần cậu minh mẫn hơn, tiếp thu nhanh gọn bài học. 

Trên đường cùng nhau đi học, Jungkook giúp cậu ôn lại bài. Cậu cũng giúp Jungkook ôn lại bài. 

“Dữ dội và dịu êm 

Ồn ào và lặng lẽ 

Sóng không hiểu nổi mình 

Sóng tìm ra tận bể. 

Ôi con sóng ngày xưa 

Và ngày sau vẫn thế 

Nỗi khát vọng tình yêu 

Bồi hồi trong ngực trẻ.

Trước muôn trùng sóng bể 

Em nghĩ về anh, em 

Em nghĩ về biển lớn 

Từ nơi nào sóng lên? 

Sóng bắt đầu từ gió 

Gió bắt đầu từ đâu….. 

Em cũng không biết nữa 

Đang đọc, Jungkook bỗng ngừng lại, Jimin tưởng Jungkook quên bèn nhác tuồng 

- Khi nào ta yêu nhau 

- Ừ, khi nào ta yêu nhau ha. Tôi cũng không biết nữa. 

- Há ….- Giờ thì cậu hiểu tên khốn này cố tình ngừng lại mà. 

- Thôi thì…nếu sau này không có ai thích cậu, tui miễn cưỡng làm bạn trai cho. 

- Xí…. 

Học suốt mấy ngày liền, cuối cùng thì cũng sắp đến ngày thứ 7, ngày kiểm tra định kì. Mà tối thứ 6 lại phát chương trình hẹn hò cùng thần tượng, lần trước chưa được xem, lần này cậu phải xem mới được. 

- Không được. Đang học bài, kị nhất là gì hả. Kị nhất là phân tâm – Jungkook phản đối khi cậu bảo mở tivi xem. 

- Thì coi như xã stress chút đi. 

- Chỉ sợ coi xong cậu stress thêm thì khổ. 

Dù không muốn thừa nhận nhưng quả thật Jimin cũng công nhận là nếu coi xong, cậu không tức hộc máu chết thì mới lạ. Lần trước xem lại trên internet, phát hiện ra Jungkook đi taxi thay vì chạy bộ, khiến cậu tức vô cùng. Thôi thì học bài xong rồi tính, quyết chí chiến thắng nhỏ kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#kookmin