First

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cà phê đắng hay ngọt đều không quan trọng. Quan trọng người pha có phải là em hay không.

Với thân phận là một nhà phê bình cà phê, tôi có thể chắc chắn rằng ly cà phê của em hôm ấy khiến tôi phải suy nghĩ lại nhận thức của mình.

Cà phê đen nằm trong ly sứ trắng tinh, không dính lấy một hạt bụi, trắng trẻo và láng mịn. Em sử dụng cà phê Arabica, loại cà phê chua hơn Robusta một chút, ly cà phê nguyên chất, không đường và kèm theo chút chua tự nhiên của cà phê. Chiếc muỗng nhỏ được em đặt cạnh ly dùng để khuấy, mới tinh và rất sang trọng.

Tôi dùng muỗng khuấy nhẹ, sau đó chậm rãi nâng ly sứ trắng kê đến gần miệng, rất thơm. Nhấp môi nhẹ một ngụm, vị đắng tràn vào trong miệng, sau đó tan ra nhường chỗ cho vị chua và vị ngọt tự nhiên của cà phê xuất hiện ở cuống họng. Đây là một ly cà phê ngon, nhưng không quá xuất sắc. Tôi từng đi nhiều nơi, uống đến hàng ngàn ly cà phê, có những loại xuất sắc đến mức tôi đã uống không ngừng, có loại lại khiến tôi phải chau mày nhăn mặt.

Nhưng ly cà phê của em, lại khiến tôi không nỡ uống.

Vì trong ly cà phê này có nụ cười của em.

Có hơi ấm, có ánh mắt, có nụ cười. Tất cả những thứ tuyệt nhất của em đều dồn vào ly cà phê này. Trái tim tôi gần như đã vỡ tung khi em đặt ly cà phê xuống bàn, nghiêng đầu nhìn tôi và nói:

Hãy thưởng thức một cách hạnh phúc nhé.

Em thật riêng biệt, khi hàng tá người phục vụ sẽ nói rằng "Chúc quý khách ngon miệng" hay sang hơn một chút "Mời quý khách thưởng thức" thì em lại nói tôi thưởng thức tách cà phê này một cách hạnh phúc. Liệu có quá lỗ mãng khi gọi em là Barista của riêng tôi, có quá gấp gáp khi tôi muốn cùng em đi khắp nơi để trải nghiệm các loại cà phê, có quá vô lý khi tôi nói tôi rung động vì em.

Vì nụ cười của em, vì hương vị cà phê của chính em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#kookmin