21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn ngồi trên xe ô tô , công việc cũng xong thì trời tờ mờ cũng sắp sáng. Ai ngờ Hắn lại bận tới mức như vậy ,    ngủ . Hắn không buồn ngủ mà đi xe về thẳng biệt thự của mình .

Về tới nơi cũng đã sáng bảnh , Jimin với Ra-Myung dùng bữa ngoài sân vườn. Vừa thưởng thức không khí trong lành vừa ngắm cảnh vật phong lưu hữu tình .

Hắn đi vào bên trong phòng mình , Hầu nữ bên cạnh lấy chiếc áo khoác Yukata choàng lên. Vì trời hôm nay hơi se lạnh , bên ngoài cũng gió lạnh thi thoảng sượt qua đầu lá.

Hắn chầm chậm đi ra bàn lớn ngồi nhìn tấm bình phong trước mặt mình.

Hầu nữ dẫn một nam nhân mặc vest lịch sự v ào , ông ta vừa vào đã đã quỳ xuống.

( In đậm là tiếng nhật )

" xin chào ! Tôi bên công ty xây dựng . Cảm ơn đã dành thời gian cho Tôi !" Ông ta lịch thiệp nói.

Hắn ta nhíu mày , gật đầu nhẹ Ông Ta mới ngồi ngẩng mình. Hầu nữ mang trà tới đặt lên bàn , rót tách trà kiểu trung hoa khiến Ông Ta đôi phần khó chịu.

" Dự Án của tập đoàn Omtashi sắp hoàn thành mà bên ta vẫn chậm chạp như vậy sao ?!"

Ông ta nuốt nước bọt xuống , lấy trong cặp ra một hồ sơ khác " bên Omtashi vốn đã được Tập Đoàn bên Hàn dầu tư lợi nhuận tới 70% , nhân lực cũng nhiều hơn nếu chúng ta muốn vượt chắc khá khó đấy ạ !"

" ngày mai Tập Đoàn Omtashi chắc chắn phải chuyện nhượng cổ phần tới bên ta nên Ông cẩn thận mà xử lý " Hắn uống ngụm trà xong liền đặt xuống.

Ông ta cúi mình , coi như lời nói sẽ cố hết sức. Đôi mắt lại liếc sang ra ngoài sân , nhìn thấy Phu Nhân khiến Lão hai mắt trố ra ngỡ ngàng.

Hắn ta để ý nhìn theo . Vẻ đẹp dù có ở bất cứ đâu vẫn tỏa sáng là đây sao .

Jimin quay sang nhìn nên trong , hai người giật mình quay lại vào chính nhau. Cứ ngỡ mình nhìn nhầm nên cũng quay đi với Ra-Myung. 

" Phu Nhân Ngài thật sự rất đẹp !"

" vậy sao ? "

Hắn nhìn Cậu rồi suy tính gì đó .

-----

Jimin với Ra-Myung ngó ra qua cách khe tường, nhìn thấy bên ngoài bao người mặc Yukata đi hội. Nghe nói hôm nay có Hội , Ra-Myung tò mò muốn ra ngoài.

"Pa ? Chúng ta đi hội đi !"

" um..nhưng mà Chúng Ta phải xin phép !"

Ra-Myung biết y của Jimin , Cậu tuyệt đối không bao giờ xin phép Quân Chủ đâu. Vì Ra-Myung vấn giận chuyện hôm trước . Nhưng muốn đi thì phải làm , Jimin kéo Ra-Myung tới trước cửa phòng Quân Chủ muốn xin .

" Pa ..Con không làm đâu !"

" không xin sao có thể đi , xin đi rồi làm hòa với Dad con  ? Điều đó không phải tốt sao ?!"

"Nhưng..!"

" cạch..xoạt " cánh cửa phòng kéo ra. Hắn đứng sững trước hai người này , Jimin nhìn thôi cũng thấy sợ chả dám nhìn thẳng. Ngón tay gẩy gẩy ra hiệu cho Ra-Myung. 

Ra-Myung thẹn không muốn nói nhưng muốn đi quá "...Dad...cho...cho-o..con đi..đi chơi bên ngoài được không ?!"

Hắn ta im lặng , không khí trầm xuống tới ngột thở. Ra-Myung nói vậy mà Hắn không đáp ngay mà đứng nhìn hai người đang xin xỏ kia chả có tý chân thành nào.

Sau tiếng thở dài Hắn khoang tay lại " được !"

Ra-Myung nghe thấy vui không tả được mà kéo tay Jimin  , Cậu kéo tay Ra-Myung chạy nhanh thật không thể chờ được nữa.

Vừa ra tới Cổng mà Ra-Myung đã chạy tít mù mịt tới đường lớn.

Cậu với Hắn đi phía sau .

" Anh không đi làm sao !"

" công  việc xong rồi , dù sao cũng chỉ là vài việc vặt đám tiểu nhân làm không xong mới bận tới vậy !" Quân Chủ cao ngạo nói .

Đúng là người tài thì dù có kiêu ngạo ra cũng khiến người ngoài phải kính nể " Dạ , Quân Chủ quả thực rất giỏi !"

" Tôi không biết nhưng Tôi ngưỡng mộ Quân Chủ quá , dù có bận ra sao vẫn dành thời gian cho Ra-Myung như vậy !"

" đâu có  , nó toàn vào lúc Tôi đã làm xong và  hoàn thành thôi !"

" Tôi đoán nhầm ư !"

Ra-Myung phía xa , giơ cao tay lên với mấy người . Jimin nhìn ra liền chạy vụt tới thì thấy đứa bé đang đứng trước một gánh xe mức nướng.

" Pa ! Con muốn ăn !"

Jimin liền cười mỉm , chỉ tay ra phía Quân Chủ muốn biểu thị muốn mua ra chỗ người có tiền. Đứa trẻ này vẫn có chút ngại ngùng  ,khi Quân Chủ đi tới mất một lúc mới nói.

" Con muốn Ăn....Dad!"

Quân Chủ tất nhiên mua hai xiên , Jimin với Ra-Myung cầm nhìn tròn xoe mắt . Con mực thật to , nó còn được nướng cháy cạnh nữa.  Đứa trẻ nhìn Pa mình.

" sao chỉ có hai cái !"

Ra-Myung với Jimin quay sang nhìn Quân Chủ  , Hắn ta quay đi " không ăn !" Đôi mắt hai người ứa lệ , mếu máo chả lẽ hai người ăn sẽ mất vui chứ ăn làm gì.

Thế là đành mua cho mình một xiên , với Hắn  mấy xiên này chả có ngon  ghẻ gì cả chả đáng cho Hắn ăn. Nhưng hai người kia lại ăn ngon lành thậm trí còn tấm tắc khen ngon.

" ngon ghê ~ "

" Ngon quá , con muốn ăn nhiều nữa !" Ra-Myung nói lớn.

Jimin nhìn xiên mực mình còn nửa liền đưa cho Ra-Myung,  đứa trẻ ngoan nhận lấy . Cậu nhìn sang Quân Chủ , trên tay vẫn còn xiên nguyên vẹn.

" Anh thử ăn đi nó không quá tệ đâu !"

" tôi không thích mấy thứ bán ngoài đường , 99,99% nó sẽ bám bụi bẩn !"

" haha..ăn thử đi không sao đâu !"

Nhìn dáng vẻ Ra-Myung ăn như vậy chắc không sao đâu nhỉ , Hắn ăn một cách nhẹ nhàng.

Tới một quán xe đẩy bên ngoài có che bằng vải , Quân Chủ trên tay còn que xiên ném thẳng vào thùng rác. Trên miệng còn dính sốt được lau đi.

Vào trong ngồi ngay ngắn đã thấy ông chủ nhiệt tình đón tiếp.

" mọi người muốn ăn gì nào "

" Cho Ba phần mì Udon "

Jimin nhìn sang Ra-Myung , đứa trẻ nhìn con mèo thần tài một cách chăm chú.

" Pa ? Nếu như con không đọc nhầm , quán này bán mì Udon đúng không !"

" mì Udon ?!" Jimin không biết nhiều về ẩm thực cũng  như là nước nhật. Cái này chắc chỉ cần nhìn Quân Chủ nhỉ.

Hắn ta gật đầu , Ra-Myung vui mừng thầm trong lòng. Nhìn dáng vẻ thầm vui của Ra-Myung kia thật khiến người khác vui lòng.

Bát mì ra , ba người ăn ngon lành trừ một người cứ coi như chương trình ẩm thực vậy , ăn một cách cảm nhận vị là xong.

Ăn no thì phải đi chơi  , nơi xảy ra những sự kiện ở mảnh đất rộng. Trang trí những đèn lòng sáng quanh cả một vùng , lấp lánh.

Ra-Myung tò mò nhìn những người đang nhảy điệu nhảy truyền thống mà sáng rực. Jimin cũng không rời mắt mà nhìn suốt.

Quân Chủ nhàm chán nhìn quanh nhìn dọc rồi lại nhìn ra chỗ khác.

Xem xong là cả ba đi vui đùa , nơi này đông quá. Bên kia lại có đồ bán lấp lánh , Ra-Myung không kìm được kéo tay Jimin mạnh.

Quân Chủ giật mình , luồn mình đi theo.

Ra-Myung cầm lấy chiếc vòng tay bằng bạc giơ lên " Pa nhìn nè !"

" Chà đẹp ghê , thật sự rất đẹp !"

" con muốn mua cho Pa !" Ra-Myung quay sang nhìn Quân Chủ lại không thấy Hắn đâu.

.....

Quân Chủ bị đám đông ùn ra nơi khác , tới lúc hết nhận ra mình lại ở nơi lạ. Hắn lo lắng , Jimin với Ra-Myung ở nhật lần đầu vốn không rõ đường nếu không tìm thấy khó mà có thể về nhả được.

Jimin bên kia ôm lấy Ra-Myung lên , đi dọc theo con đường của của Hàng. Ai ngờ Cậu lại ra tới cổng  về , Cậu đi nhầm đường rồi.

A...Quân..Quân Chủ đâu cơ chứ !!!

"Pa chúng Ta lạc Dad rồi sao !"

Jimin cố bình tĩnh lại  , ngồi xuống bậc thềm nắm chặt lấy tay Ra-Myung  " không có , chúng ta ở đây chờ Quân Chủ ...Quân Chủ là đi mua bánh cho Ta thôi !"

" dạ !"

Ra-Myung không lo lắng nữa , ngồi bên cạnh Jimin .  Cậu vô cùng lo lắng bản thân lại đi lạc khỏi người đáng tin nhất bây giờ .

Quân Chủ đi dọc theo con đường lớn ,ra khỏi lễ hội vẫn không thấy Jimin đâu. Hắn sốt xắn không thôi , đi vòng lại.

Khi nghi lễ tới giờ thả lồng đèn dưới sông, Hắn mới quay lại. Vơi đi người ,không còn mấy nữa.  Quân Chủ đi tới cửa hàng bán đồ . Đi dọc mới nhìn thấy hai bọn họ ngồi trên bậc đá .

Hắn lo lắng đi tới , Jimin ngẩng lên vừa nhìn thấy Hắn liền không kìm được ứa nước mắt " Quân Chủ !"

Ra-Myung đã say giấc lâu ,có vẻ chờ lâu nên cũng ngủ quên.

Vậy là Hắn cõng Ra-Myung đi về cùng Cậu ,Jimin nhìn sang Hắn vẫn không dám nghĩ Quân Chủ đã tìm Cậu với Ra-Myung suýt từ lúc đó tới giờ.

"Lần sau hãy cẩn thận hơn !"

" dạ vâng !"

" lần sau tốt nhất nắm chặt lấy tay Tôi tránh bị lạc , Tôi sẽ không còn cảm giác lo sợ khi không thấy Cậu và Ra-Myung!"

Jimin kinh ngạc , hóa ra cuối cùng Quậ Chủ cũng không có suy nghĩ khác về Cậu nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net