[b]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Trà sữa trân châu đường đen nhiều trân châu đen của quý khách đây ạ! _ là Yu Kim, cô cảnh sát trẻ với vai trò nhân viên phục vụ. Cô nàng có nhiệm vụ báo hiệu cho anh biết khi nào nhóm đối tượng kia sẽ đến.

- Cảm ơn nhiều nhé! _ cảnh sát Park nháy mắt với cô nàng, vô tình bắt gặp ánh nhìn từ cậu trai trẻ kế bên đang nhìn chằm chằm vào cấp dưới của mình.

- Cô ấy khá là xinh đẹp!? _ Park Jimin nghiêng đầu hỏi và cậu chàng biết ngay là đang hỏi mình.

- Ừm... _ chỉ trả lời mỗi thế, rồi sau đó cậu ta khẽ đưa mắt qua chỗ bàn ngồi gần giữa tầng, nơi có một nhóm người đang tụ tập. Cậu chàng nhướn mày rồi cúi xuống tiếp tục công việc trên máy tính.

- Chậc "đúng là không phải ai cũng gay giống mình" . Nhưng Jimin sau đó liền nghiêm túc lại, hành động vừa rồi của cậu trai kế bên khiến anh không khỏi nghi ngờ, cần phải chú ý, rất có thể cậu ta cũng thuộc trong nhóm đối tượng cần truy bắt .

Khi Yu Kim xuống tầng dưới, một nhóm người xuất hiện; họ gồm năm người, ba nam hai nữ, trong đó có cặp đôi nam nữ đi cạnh nhau là người ngoại quốc. Sự cảnh giác trong người dấy lên làm Jimin không nhận ra người bên cạnh cũng có những động thái khác thường. Chính là họ, trực giác trong nghề mách bảo anh chàng như thế, và thực sự đúng khi anh nhận một tin nhắn tình báo từ Lee Kwansoo.

.

Lựa chọn địa điểm công cộng, cải trang thành khách hàng bình thường, nhưng thực chất đó là nhóm đối tượng trao đổi, buôn bán ma túy. Bọn chúng khá liều lĩnh, từ góc độ phán xét, Park Jimin biết một khi chúng chọn địa điểm như thế này chắc chắn đã có một kế hoạch hoàn hảo.

Anh chàng vờ uống nước rồi nhìn qua một lượt đánh giá tình hình. Ngoài đội của anh ra, trong tất cả những người có mặt tại đây, liệu ai thuộc đội mật vụ của đất nước, họ cải trang quá giỏi khiến nghiệp vụ trong nghề như Jimin cũng khó mà nhận ra. Ngoài ra thì với thời gian vào buổi xế tối như này, khả năng ra ngoài uống nước tán gẫu đối với người bình thường rất khó, huống chi hôm nay là thứ tư, công nhân viên vẫn còn trong giờ làm việc. Cảnh sát Park quan sát thêm một vòng nữa, về trang phục của họ, cách ăn mặc của các cô nàng ngồi dãy bàn hai gần cửa sổ hoàn toàn không thể là cảnh sát mật, hơn nữa một chàng trai cùng hai đưa trẻ ngồi bàn kế bên càng không thể. Sau đánh giá một hồi, Jimin xác định tại đây rất có thể

"Khoan... nếu theo phán đoán, vậy thì người bên phía kia đâu, cấp trên nói họ cũng tham gia vào..."

- Cậu đang nhìn gì tôi? _ như cảm giác có người đang nhìn, anh chàng đưa mắt sang hỏi.

- Anh có bờ môi rất quyến rũ đấy, trông nó thật đầy đặn khi bao quanh chiếc ống hút-

- Biến thái! _ Jimin đạp vào mũi giày cậu ta, vội vàng bỏ về chỗ ngồi cũ của mình.

"Không lẽ..." _ và chợt nhận ra điều gì đó từ cậu chàng kia.

.

Tiếp tục phân tích về phía nhóm đối tượng. Trong đó có một cô gái người Hàn với túi xách khá to, hai người nam đi cùng mỗi người một chiếc cặp công sở; còn cặp đôi người ngoại quốc kia, người nữ trông có vẻ giống với sinh viên đại học với chiếc ba lô để dưới chân ghế, người nam còn lại thì không có mang theo gì cả. Nhìn họ rất giống vừa mới tan sở và bất chợt có cuộc gặp gỡ với hai người ngoại quốc.

"Cái cậu lúc nãy cũng có ba lô để dưới chân, mà trông cậu ta không có gì đáng nghi. Nhưng nếu cậu ta nằm trong nhóm đối tượng thì sao, bọn chúng rất tinh vi, việc có thêm một người ở vòng ngoài quan sát và báo tình hình cho họ hoàn toàn có thể xảy ra, khả năng rất cao là vậy" _ lại một lần nữa cảnh sát Park đưa ánh nhìn nghi ngờ về phía chàng trai khi nãy.

"Cũng có khả năng cậu ta là cảnh sát, nhưng đồng đội của cậu ta đâu? Ở lầu dưới hay đang bao vây xung quanh nơi này?" _ cảnh sát Park lần nữa thấy đau đầu.

Park Jimin là cảnh sát mật vụ tài giỏi, anh được phong làm đội trưởng đội cảnh sát điều tra mật vụ thuộc cục tình báo điều tra tội phạm số 13, thành phố Seoul. Nhưng hiệu quả làm việc hôm nay của anh chàng cảnh sát này không mấy khả quan, ngay đến việc phân biệt đâu là tội phạm đâu là người của mật vụ cũng đưa ra phán đoán rất khó khăn. Cảnh sát Park suy nghĩ một hồi, quyết định sau khi về lại cơ quan, sẽ bế quan tự kiểm điểm lại bản thân.

.

5 phút trôi qua. Nắm chắc trong tay tình hình, anh chàng bắt đầu nhắn tín hiệu đến đồng đội. Ma túy chắc chắn đang nằm trong túi của một trong hai cô gái kia, để trao đổi, họ chắc chắn sẽ vào nhà vệ sinh. Khi đó Han Eunji sẽ cùng vào phòng vệ sinh, tiếp đó là Yu Kim với vai trò là nhân viên phục vụ tầng ba, mọi hành động của cô nàng ít khả nghi hơn. Còn lại ở phía bên ngoài, một khi nhận được tín hiệu từ Han Eunji, tất cả sẽ bất ngờ tóm lấy ba tên đàn ông còn lại. Riêng Park Jimin, dù đúng hay sai, anh sẽ tóm gọn tên biến thái măm me bờ môi anh trước. Mọi trách nhiệm anh sẽ gánh nếu người đó không thuộc nhóm tội phạm.

Với phán đoán như thần, đúng là hai cô gái nọ đã cùng nhau vào nhà vệ sinh. 30 giây sau đó Jimin cũng đến ngồi lại bên cạnh cậu chàng khi nãy. Kim Soohan có nhiệm vụ đến bắt chuyện và sơ tán ưu tiên đối với chàng trai cùng hai đứa trẻ, trong khi Park Joosuk vờ lên hỏi những khách hàng còn lại xem họ có cần gì nữa. Để tránh gây nghi ngờ, Park Joosuk phải làm sao đó để mọi khách hàng rời khỏi một cách hợp lí nhất với vẻ mặt thoải mái nhất, bất kể một nét hoảng hốt nào của họ khả năng cao kế hoạch sẽ bị bại lộ.

Mất gần 15 phút để mọi thứ được tự nhiên nhất, Han Eunji đã trở ra trong khi Yu Kim vẫn còn bên trong. Eunji nhắn với anh rằng cô nàng nhỏ tuổi nhất đội đang làm công việc dọn vệ sinh trong đó. Jimin chớp mắt ra hiệu đã biết với cô nàng. Mọi tính toán của cảnh sát Park rất hợp lí, nhưng có lẽ anh chàng đã vô ý bỏ qua chi tiết hai người đàn ông với hai chiếc cặp văn phòng vẫn còn ở phía bên ngoài với tên đàn ông ngoại quốc.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net