5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì có lẽ mình chưa đọc mấy chương sau nên mình chưa biết xưng hô giữa Jiminie và Jungkookie ra sao nên mình bữa giờ xưng anh - cậu =))) nhưng thật ra trong này Jiminie lại lớn tuổi hơn nên giờ mình đã sửa lại cách xưng hô là anh - tôi nhé mng ❣️ nhưng cách tả kể chuyện thì vẫn là hắn - cậu nhé 🤓.
...................................

Jimim vẫn chưa bỏ gì vào bụng từ sáng tới giờ và có lẽ đã là buổi trưa, cậu không biết nữa, vì cậu vẫn còn bị cướp lấy tầm nhìn và tay chân trói chặt ở giường, xui xẻo hết sức! Đã vậy ở đây lại không có bất kì tiếng động nào nên cậu đoán rằng chỉ còn một mình cậu ở trong căn hộ.

Rõ ràng là cậu đang rất đói luôn, nhưng cậu không thể làm gì với cái tình trạng này, nói đúng chứ? Bây giờ cậu không có khả năng để làm gì cả, và cậu hiện cực kì ghét Jungkook luôn rồi, vì hắn đã "hành hạ" cậu ra như này. Ít nhất, hắn ta cũng phải cởi trói hoặc là tháo bịt mắt cậu ra chứ.

Jimin thả trôi tâm trí mình trong giây lát, chẳng mấy chốc, cậu quay trở lại thực tại khi Jungkook bước vào phòng. Jimin có thể ngửi thấy mùi whisky xộc thẳng vào mũi cậu mạnh mẽ khi Jungkook ngồi cạnh cậu. Một cái chạm nhẹ vào cánh tay cậu từ hắn khiến cơn rùng mình đánh tới xuyên qua da cậu.

"Thật đẹp..."

Jimin nuốt nước bọt vì rõ ràng Jungkook đã quá say và có lẽ tâm trí của hắn đang trống rỗng. Và cậu chắc chắn rằng người nhỏ tuổi hơn kia không nhận thức được điều hắn ta đang làm hoặc nói. Jimin biết bản thân đang lâm vào tình trạng không còn an toàn nữa.

Quả bóng bịt miệng cậu sớm đã bị kéo ra và nhanh chóng được thay thế bằng thứ gì đó mềm mại hơn nhiều. Đôi mắt Jimin mở to trước cảm giác bất chợt từ đôi môi mỏng của Jungkook chạm lên cậu. Cậu như bị đóng băng trong khi Jungkook thì di chuyển mạnh mẽ tàn phá bên trong cậu và cậu chắc chắn đã nếm được vị rượu rất mạnh mà Jungkook uống trước đó. Nó mạnh đến nỗi khiến Jimin choáng váng vì nó.

Trong lúc đó, cậu cảm thấy ngón tay rắn chắc của Jungkook lườn ra sau đầu, vải tơ lụa trên mắt cậu được tháo gỡ. Jimin điều chỉnh ánh sáng mờ ảo từ căn phòng ập đến đôi mắt mình đột ngột trong khi để Jungkook nuốt chửng đôi môi mình. Cậu phát ra những tiếng rên rỉ lộn xộn khiến Jungkook kéo đi.

"J-Jungkook..." cậu lo lắng kêu tên hắn, nhìn Jungkook bằng đôi mắt gần như mù. Người đàn ông lùi lại và bắt đầu cởi nút áo của mình, và Jimin không biết nói gì cả, cậu biết đã tới lúc...

Một nụ hôn ướt át được hạ lên cổ cậu trước khi cậu cảm giác đau nhói khi Jungkook cắn vào. "Ahh..." cậu nửa hét nửa thì thầm khẽ.

Và tiếp theo, ngực cậu đầy vết bầm tím và vết cắn, Jimin biết rằng nó sẽ bám lên đó rất lâu. Cậu nghe Jungkook rên rỉ trên bụng phẳng lì của mình, di chuyển lên xuống theo nhịp thở của cậu. Người cao hơn liếm láp bụng rồi xuống xương chậu, ngón tay cái trườn xuống boxer của cậu khiến Jimin nuốt nước bọt một lần nữa.

Khi Jungkook cởi bỏ xuống, ngón tay kéo boxer giản dị của Jimin xuống cho giải phóng bên dưới. Jimin có thể đã nhầm, nhưng cậu thấy Jungkook nhếch mép bên đùi cậu khi thành viên của cậu được lộ ra.

Jimin thở một hơi thật dài khi Jungkook tháo sợi dây buộc ở mắt cá chân của cậu để kéo boxer của cậu ra khỏi thuận tiện. Điều khó chịu duy nhất còn lại là cả hai tay cậu vẫn bị trói vào giường. Trong lúc đó, Jungkook cũng bắt đầu thoát y chính mình, để Jimin đỏ mặt một mình trên giường thưởng thức màn show trực tiếp miễn phí, thật sự trực tiếp.

Jungkook quỳ trên giường, hai đầu gối hắn giam chặt Jimin ở giữa và ngồi trên đùi Jimin. Cả hai đều trần trụi, khoảng gần 100%. Nhưng người duy nhất đỏ bừng khuôn mặt chỉ có Jimin, trong khi thời điểm này trong đầu Jungkook lại không có suy nghĩ đúng đắn.

Cái quần chật chội còn lại của Jungkook là thứ duy nhất có thể nghe thấy tiếng Jimin rên rỉ mỗi khi Jungkook chạm vào cơ thể cậu. Có vẻ Jimin mới là người say rượu, không phải Jungkook vì Jimin có thể chắc chắn nói rằng cơ thể cậu đang tận hưởng mọi dịch vụ mà bàn tay ma thuật của Jungkook làm việc một cách chất lượng với cậu. Kỹ thuật của hắn thật sự kích thích tới cậu và bằng chứng đang ở ngay trước mắt hắn, ưỡn người cao lên tạo ra một lực ma sát với Jungkook mỗi khi hắn chuyển động.

Jimin theo dõi từng bước một chơi đùa của Jungkook từ khi cơ thể cậu đã bắt đầu yêu cầu mọi thứ nhiều hơn xảy ra với cậu.

......................... ........................✍🏻

Jimin là người đầu tiên thức dậy vào buổi sáng khi đồng hồ chỉ điểm 8 giờ sáng. Cậu nhìn sang bên cạnh, nơi có một người đàn ông tên là Jeon Jungkook, bán khoả thân vì phần dưới được bao phủ bởi tấm chăn dày. Jimin nhích người ra xa một chút trước khi họ gần như suýt hôn nhau bởi sự gần gũi quá đà này.

Cho dù vậy, đó không phải là quyết định tốt nhất để di chuyển khi một cơn đau đột ngột truyền thẳng tới phần thân dưới của cậu và cậu cũng cảm thấy khá chóng mặt nữa. Cậu nhìn vào cổ tay mình, để ý thấy có vài vết hôn đỏ trải dài của tối hôm qua. Cậu thở dài, cảm thấy thật bẩn và khá khó chịu vì cậu thề là chắc chắn có thứ gì đó đang chảy ra từ cái lỗ trong mông của cậu, và cậu biết nó là gì. Cậu chỉ là không muốn nghĩ về điều đó nữa.

Cậu cần phải tắm, chắc chắn rồi. Do đó, cậu khẽ bước xuống giường thật cẩn thận trong cơn đau đơn và không tạo ra bất kì tiếng động nào có thể đánh thức người lạ kia. Jimin bước tới vơ đại một chiếc áo trên sàn, có lẽ là chiếc áo Jungkook đã ném sau khi hắn trình diễn màn thoát y trước mặt Jimin. Cậu choàng áo sơ mi và vòng tay quanh cơ thể mảnh khảnh của mình để chắc chắn rằng chiếc áo có thể che đi một chút làn da của cậu.

Mỗi khi cậu tiến lên một bước, một tiếng rít phát ra từ kẽ răng. Chứ sao nữa, nỗi đau tràn đầy, vì cậu đã bị mất trinh mông hôm qua và sự thô lỗ của Jungkook cũng không giúp được gì. Nhưng cảm ơn, chúa ơi, cậu đến được phòng tắm mà không gây ra tiếng động nào có thể đánh thức Jungkook dậy. Cậu không muốn phải giải quyết rắc rối như vậy vào buổi sáng.

Jimin cởi áo ra và ném nó một cách chuẩn xác lên kệ đựng, nhưng có thứ gì đó rơi ra khỏi áo. Cậu nhìn kỹ và nhặt lên xem, một gói có hai viên thuốc trong đó. Jimin không phải là một thằng đần, cậu biết chính xác đó là gì vì cậu đã phải sống ở trên con phố rao bán đầy những thứ như thế này. Hôm qua, Jungkook đã rất hưng phấn, đó là lý do tại sao hắn có thể làm tình với cậu mà không có bất kì sự ghê tởm hay lời phàn nàn nào.

Thành thật mà nói, chỉ riêng rượu là không đủ để khiến Jungkook như vậy và bây giờ Jimin biết Jungkook thực sự đã sử dụng thuốc chứ không chỉ mỗi rượu.

Một chàng trai trẻ như Jungkook lại đã tiếp xúc với thế giới tội lỗi và Jimin tự hỏi rằng Jungkook đã lún sâu vào nó tới mức nào. Làm thế nào một người giàu có như cậu trai nhỏ tuổi lại có một cuộc sống như thế này? Nếu ở tình huống này bạn mà hỏi Jimin, cậu ấy sẽ sống cuộc sống hiện tại của mình còn hơn là sống như một người con trai quý tộc này.

Mới chỉ một ngày nhưng Jimin đã "được" nếm hết địa ngục ở mọi nơi trong nhà. Cậu không biết mình có thể sống sót và trốn thoát khỏi căn nhà và Jeon Jungkook không, nhưng cậu phải trải qua hết những điều đó. Mẹ cậu có lẽ đang đợi cậu ở nhà và cậu không nên khiến bà lo lắng hơn. Bà ấy đã trải qua khó khăn trong những thời gian qua rồi.

Jimin mặc một trong những chiếc áo choàng tắm của Jungkook sau khi tắm và đi ra nhà bếp. Khuôn mặt cậu nhăn lại vì cơn đau khủng khiếp ở phần thân dưới, nhưng cuối cùng cũng tới được đó. Cậu đang rất đói vì đêm qua cậu đã không có bất cứ gì bỏ vào bụng và dạ dày cậu hiện đã réo lên trong mỗi phút.

Jimin đã làm một bữa sáng đủ cho hai người. Bên ngoài trời mưa rất to, Jimin nhận ra điều đó nên đã làm một bát cháo gà nóng, với bánh kếp là món ăn phụ. Hương vị không hoàn hảo bằng các đầu bếp thật sự, nhưng nó có hương vị tuyệt vời đối với một người ít kinh nghiệm như cậu.

Ngay khi cậu dọn bàn xong, cảnh cửa phòng ngủ của Jungkook mở toang, hiện ra một Jungkook trông tươi tắn. Jimin đóng băng tại vị trí của mình, quan sát Jungkook bước tới phòng khách, đi ngang qua nhà bếp. Jimin ngần ngại ăn và thậm chí còn ngần ngại hơn khi gọi Jungkook tới ăn sáng.

Người đàn ông trông như không nhận ra sự hiện diện của Jimin trong bếp và cứ cúi đầu nhìn vào điện thoại, có lẽ đang xem tin tức. Jimin mân mê những ngón tay, cắn môi rồi cuối cùng bước đến chỗ Jungkook. Cậu ngập ngừng hắng giọng, mắt dán vào mặt Jungkook

Jungkook ngước lên kinh ngạc, đôi mắt mở to và nhìn Jimin từ đầu đến chân. Miệng hắn há hốc rồi nói. "Anh vẫn còn ở đây?" Giọng hắn đầy khó chịu và Jimin lại nổi lên trận xấu hổ trong cậu.

"C-cậu nói tôi không được rời đi". Cậu trả lời, giọng nói ngập ngừng trong vô thức.

Jungkook đảo mắt ngay lập tức, đôi môi bật ra hơi thở hờ hững. "Thật phiền." Hắn lầm bầm chẫm rãi, tiếp tục nghịch điện thoại.

Trán Jimin cau mày lại trước những lời nói khó hiểu của Jungkook. "C-cái gì?" Cậu hỏi lại.

Jungkook phớt lờ cậu. "Giờ anh muốn gì?" Hắn uể oải hỏi.

"B-bữa sáng. Tôi đã làm cho cậu một bữa sáng."

Jungkook chế giếu trả lời. "Uh, trở thành một tên giúp việc thực sự phù hợp với người thấp kép như anh. Thay vì hành xử điếm đàng như bà mẹ bán dâm của anh, thì tôi trả tiền cho anh để làm nô lệ ở nhà tôi nhé?"

"C-cái gì." Jimin bị lôi về thực tại bởi lời tuyên bố của Jungkook.

"Không muốn? Tôi không ép anh. Ai biết được anh thực sự thích ý tưởng hành xử như con điếm tôi đã nói thì sao."

Jungkook đứng dậy và đi ngang qua cậu, va mạnh vào vai cậu đến nỗi suýt khiến Jimin ngã dập mông mình. Đôi mắt của Jimin nhanh chóng rơi nước mắt trước sự sỉ nhục mà Jungkook nói với cậu. Cậu không còn tâm trí để quay lại phòng bếp cho dù bụng cậu vẫn còn réo lên vì đói. Cậu chạy vào phòng tắm và nhốt mình trong khi để từng giọt nước mắt lăn dài trên đôi má đỏ bừng.




Oh noo 🥺 tác giả đã cut H ahhh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net