Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó bây giờ đang nằm trong phòng cấp cứu, còn yeol thì ngồi ở ghế trước phòng cấp cưu, hai tay nắm chặt cầu nguyện cho nó, mong nó không bị gì, nếu nó mà có mệnh hệ gì thì anh cũng không sống nổi mất

Trong khi đang lo lắng cho nó thì cửa phòng bệnh được mở và bác sĩ đi ra, anh thấy vậy chạy tới nắm tay bác sĩ

Yeol: bác sĩ em tôi sao rồi, không sao chứ?

Bác sĩ: cô ấy không sao rồi, có thể chuyển đến phòng bệnh thường rồi

Yeol : vậy sao, cảm ơn bác sĩ rất nhiều

Anh thấy nhẹ nhỏm khi nghe bác sĩ nói như vậy nhưng ông bác sĩ còn nói thêm

Bác sĩ: nhưng mà chúng tôi còn phải kiểm tra thêm thì mới chắc được mặc dù bây giờ cô ấy đã ổn

Yeol: vậy vẫn chưa biết là em ấy sẽ bị gì sao?

Bác sĩ: đúng

Yeol: tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ

Sau khi nó được chuyển tới phòng bệnh thì anh tới ngồi bên nó, nắm tay nó

Yeol: hani ah~, anh xin lỗi vì làm cho em phải nằm ở đây, anh xin lỗi, bây giờ hãy tỉnh lại đi hani a~~, anh còn có nhiều chuyện muốn nói với em lắm, em biết vì sao anh thay đổi như vậy không, vì anh đang muốn tìm cho em một người chị dâu thật tốt đó, anh đã timg được chỉ cần bây giờ em tỉnh lại anh sẽ giới thiệu cô ấy cho em được không? * giọng khàn*

Anh nói xong thì bố mẹ vừa đến, rồi chạy đến chỗ anh

Bố: Hani, con bé sao rồi? Không sao đúng chứ? * lo lắng*

Yeol: vâng bây giờ em ấy ổn rồi chỉ cần em ấy tỉnh lại thôi

Hai người thì đang nói chuyện, còn mẹ nó thì ngồi im lặng ở bên cạnh nó, mẹ nó nghe anh nói vậy thì cũng nhẹ lòng, nhưng mẹ nó vẫn lo lắng không biết vì sao, anh thấy mẹ như vậy thì bảo

Yeol: mẹ à, không sao đâu, Hani sẽ tỉnh sớm thôi

Bố: đúng rồi bà đừng lo lắng quá mà hại cho sức khoẻ bây giờ

Mẹ : sao không lo cho được, mặc dù bây giờ con bé ổn, nhưng bây giờ nó vẫn chưa tỉnh thì đương nhiên là phải lo rồi

Yeol: sẽ tỉnh sớm thôi, mẹ đừng lo quá, bây giờ mẹ về nghỉ đi cho khoẻ, con sẽ chăm sóc Hani

Mẹ: nhưng mà vì sao con bé lại bị như vậy hả?

Yeol: cũng không có gì, mẹ đừng lo lắng nữa mà về nghỉ đi, mẹ muốn khi em ấy tỉnh dậy thấy mẹ vậy mà được sao

Mẹ: được rồi, mẹ muốn ngồi một lát nữa rồi mẹ về

Sau một lúc thì bố mẹ nó đi về, anh lại chìm trong im lặng, đợi nó tỉnh lại, ngồi một lát thì thấy bụng kêu lên vì bây giờ đã là 2h chiều rồi, anh nghĩ

" haizzz, cái bụng này sao mà mhanh đói vậy chứ, bây giờ mà còn kêu được"

Anh đi ra ngoài thì đụng phải Jungkook nhưng không nhận ra nên " xin lỗi" rồi đi luôn, còn cậu đã nhận ra anh rồi, cậu thấy anh đi ra từ phòng đó thì chắc chắn nó nằm trong đó nên đi vào

_____________________
2 tiếng trước
Sau khi cậu họp xong thì đi về phòng làm việc, cậu ngồi vào ghế sofa trong phòng, tựa lưng ra ghế rồi xoa xoa hai bên đầu mình, cậu nhớ lại chuyện hồi sáng, và sau một lúc thì cậu đã nhớ ra Yeol, anh và cậu đã từng học chung lớp hồi cấp 3, 2 người khá thân, cậu sau khi nhớ lại chuyện đó còn nhớ thêm một chuyện nữa

2 ngày trước:

Sau khi nó để cậu đứng đó và chạy tới chỗ bố mẹ nó thì nó vô tình làm  chiếc lắc tay của mình bay vào áo khoác của cậu, lần đầu cậu không để ý nhưng khi ngồi  vào  xe lái về nhà để thay cái áo thì lúc cậu cởi áo ra thì thấy có một chiếc lắc

Rồi cậu cầm lên rồi nhớ lại hồi nãy chắc nó vô tình làm rơi vào áo cậu
Kook: " ha. Tôi với cô coi như có duyên đấy " * lẩm bẩm, cười*

Cánh cưa phòng cậu bổng nhiên được mở ra , người đi vào là một cô gái đi vào đó là Nayeon, ả đi vào ôm lấy cậu, cậu thấy vậy thì đẩy ra vô tình làm rơi chiếc lắc, ả thấy vậy liền lượm lên

Nayeon: oppa mua cái này cho em sao? Em từ đó giờ không thích mấy cái đơn giản như vậy đâu nhưng nếu anh đã mua tặng em thì em sẽ lấy cho anh vui vậy

Cậu thấy ả như vậy thì cười khinh một cái rồi giật lại chiếc lắc từ tay ả

Kook: cô đang nói cái khỉ gì vậy, cô từ đó không thích cái gì thì mặc xác cô chứ liên quan gì đến tôi, còn nếu coi nghĩ tôi tặng cô hãy đợi đến lúc nào tôi bị thần kinh đã nha * 😏*

Ả nghe cậu nói vậy thì nắm chặt 2 tay lại

Nayeon: anh nói vậy là sao chứ, không tặng em thì anh tặng ai?

Kook: không liên quan đến cô, ok, còn bây giờ thì biến khỏi đây

Ả nghe vậy thì bực mình ra khỏi phòng nghiến răng nghĩ " ha, để xem con nào mà dám cướp jungkook của t, còn anh hãy đợi đấy em sẽ không để yên đâu"

--------
Cậu nhớ lại thì nghĩ bây giờ có thể đi trả chiếc vòng cho nó rồi, cậu xuống lấy xe và chạy thẳng tới bệnh viện, tới bệnh viện cậu đi đến sảnh

Jungkook: cho hỏi sáng nay có 1 cô gái nhập viện với vết thương ở sau đầu và có người bảo hộ là 1 ngươi đàn ông cao cao ấy, đang ở đâu vậy?

Y tá: vậy anh biết tên cô gái hay người bảo hộ không, vì sáng nay có khá nhiều người nhập viện vì bị thương ở đầu nên không biết được

Jungkook: người bảo hộ của cô ấy là Ahn Chanyeol

Y tá: đợi tôi một lát

Sau khi tìm kiếm thì y tá bảo

Y tá: à, cô ấy đang nằm ở phòng 1225 tầng 4 * cười*

Jungkook: cảm ơn

Sau khi cậu đi thì mấy cô y tá đó cũng đứng ngồi không yên vì cậu rất chi là đẹp trai, cô y tá mà nói chuyện với cậu cũng phải kiềm chế lắm mới không mất bình tĩnh

Cậu đi tìm phòng của nó sau khi nghe cô y tá nói

----/--://-----/-////-/----
.
.
.
.
.
.
Helu mọi người, mình trở lại rồi nì, mấy bạn không lơ mình lun rồi chứ😁😁,
Dạo này mình không có nhiều ý tưởng cho lắm nên có thể sẽ ra chap chậm, mọi người thông cảm nha😘😘

Ở những chap sau mình sẽ tặng chap cho bạn nào vote và comment đầu tiên nha moahhhhh😘😘❤️❤️❤️

Mình sẽ có ảnh hoặc gif cho mỗi chap, nếu không thích hãy comment cho mình biết nhé

Byebye 👋🏻👋🏻👋🏻

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net