Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này tặng Minhbts9597couple , HaNiTBN , mình chỉ thấy được những bạn comment cho mình thôi, không biết là bạn nào vote đầu tiên nữa, xin lỗi nha😁😁
_____________________

Trong phòng bệnh, nó đang nằm trên chiếc giường trắng bóc, nó dần hé mắt, điều nó cảm thấy ngay lúc này là mùi sát trùng xộc vào mũi , nó định chống tay ngồi dậy nhưng không thể vì đầu nó đau như búa bổ vậy, và bên phía tay phải nó hơi nặng nó đành nằm vậy mà nhìn bên tay của mình, nó thấy anh đang nắm tay nó mà ngủ, nó cố gắng kêu anh

Hani: oppa ah~

Anh đang ngủ thì nghe thấy có người gọi mình thì tỉnh giấc , ngẩn đầu nhìn xung quanh thấy không có ai

Yeol: ai gọi mình thế nhở?

Nó thấy anh đã dậy mà không biết là nó gọi nên nó kêu lại

Hani: oppa ah~

Anh nghe thấy giọng nó thì liền quay sang nhìn nó, thấy nó mở mắt và gọi anh, anh vui mừng

Yeol: Hani, em tỉnh rồi sao?

Hani: uhm

Yeol: để anh gọi bác sĩ, đợi anh

Anh nói xong thì vui vẻ chạy đi gọi bác sĩ, nó nằm trên giường mà thấy đầu cứ đau đau, anh và bác sĩ vội đi đến bên giường nó, bác sĩ mở to mắt nó, khám cho nó, kiểm tra xong

Bác sĩ: bệnh nhân đang hồi phục khá tốt, có thể bệnh nhân sẽ bị đau đầu sau khi tỉnh một thời gian nên cậu không cần lo khi thấy bệnh nhân bị đau đầu, nhưng mà bệnh nhân có thể sẽ bị mất một phần trí nhớ

Yeol: cảm ơn bác sĩ

Bác sĩ: không có gì, nhưng nếu bệnh nhân có biểu hiện mạnh khi đau đầu thì phải gọi cho tôi

Yeol: vâng, tôi biết rồi

Anh nhẹ nhõm ngồi xuống bên cạnh giường nó

Yeol: em biết anh lo lắm không hả?
Hani: biết

Yeol: biết sao

Hani: đương nhiên, chẳng phải vì anh mà em bị như này sao?

Yeol: em nhớ được sao?

Hani: đương nhiên
Yeol: anh xin lỗi

Hani: không sao, em là người rộng lượng nên em sẽ không để bụng đâu, miễn là từ nay về sau anh phải chia 50% tiền ăn vặt của anh cho em là được * cười*

Yeol: hơ, cũng rộng lượng ghê nhở, may là anh cũng là người phóng khoán nên anh sẽ chia cho em * cười*

Hani: hứa

Yeol: hứa

Vậy là hai anh em nó ngồi nói chuyện vui vẻ một lúc thì bố mẹ tới, bố mẹ chạy tới bên nó

Mẹ: con không sao chứ, có bị đau ở đâu không hả?

Hani: ưm, con không sao mẹ đừng lo

Mẹ: ừ, vậy con đói chưa, 2 ngày nay không ăn gì còn gì

Hani: con không đói được đâu

Jin: vậy thì được rồi * cười*

Gia đình nó ngồi nói chuyện vui vẻ bên nhau, không hề biết rằng bên ngoài cũng có một người đang đứng ở ngoài cửa cũng cười vì nó đã tỉnh dậy,

Au: ai ...là ai ...là ai vậy cà😁 , đoán xem là ai đứng ngoài cửa nha, đoán đúng tặng chap sau , nhưng đừng quên vote nha☺️☺️,






• •
Ngang đây nha, chap này cực ngắn chỉ có 499 từ hôi, mình bắt đầu rút ngắn chap rồi vì tình trạng của mình vẫn không tiến triển gì hết, mn thông cảm nha❤️❤️

-au: anh làm j vậy?

Cúc: ờ thì hồi nãy ăn chíc cần thì bị mắc răng ấy mà☺️

Au: vậy có cách nào ăn chíc cần không bị mắc không anh Cúc?🙄

Cúc:à có có, anh vừa nghĩ ra

Au: seo seo 🤠🤠🤠

Cúc: khi ăn chíc cần thì không nên nhai mà nuốt luôn như thế là không mắc răng , đấy hay chưa

Au: 😶😶😶😶......👍🏻👍🏻👍🏻

(Au: ai thấy Cúc nói đúng thì comment nha🤓)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net