7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Taehyung đang rất vui, hắn cùng Jimin được xem bộ phim mà đã mua vé ở rạp xong xuôi nhưng cuối cùng lại bỏ lỡ. Cũng vì gã phải đi làm một phi vụ làm ăn đúng ngày ra mắt phim, đến khi trở về thì phim cũng đã ngừng chiếu. Taehyung có chút tiếc nuối vì đó suýt là buổi hẹn hò chính thức đầu tiên của hai người, tên của bộ phim vẫn được hắn nhớ rõ ràng không sai. Tuy Taehyung không phải kiểu người ghi tạc từng chi tiết nhỏ, nhưng những gì xảy ra giữa hai người hắn đều sống chết chẳng thể quên.

Đấy là hắn nghĩ vậy.

Hai người đàn ông cao lớn ngồi kề sát trên giường trái ngược lại tạo thành một cảnh tượng hài hòa, máy chiếu phía trước đang phát hình trên bức tường trắng bóc tạo thành những ảnh động lung linh rõ ràng. Jungkook tựa cằm lên vai người đang tựa vào ngực mình rồi nghe hắn líu ríu bàn luận về nhân vật nam chính trong phim, thỉnh thoảng mới nhẹ giọng đáp lại. Âm thanh ngọt ngào của hắn lọt vào tai cậu lại làm đầy tình tự trong lòng Jungkook, khiến cậu cảm thấy mai có lẽ nên đi tìm thêm vài bộ phim cũ nữa.

Jungkook vụng trộm hôn lên tai hắn, thật cẩn thận cảm nhận nhiệt độ ấm áp từ tấm lưng gầy tỏa ra, nụ cười dưới ánh sáng mờ nhòe trông mong manh tựa như ảo giác. Hôm nay Jungkook đã xử lý xong hai "người chú thân thiết" trong hội đồng cổ đông, bao nhiêu mệt mỏi mấy ngày qua được nồng nàn của hắn vỗ về không còn bóng dáng, cậu bình thản nhắm mắt, coi hắn là gối ôm mà ngủ thiếp đi.

Bộ phim đã dần đến hồi kết, Taehyung cảm nhận sức nặng tựa vào mình thật rõ ràng, hơi thở ẩm ướt phả trên cổ gây nên một trận tê dại kín đáo.

"Jimin?"

Không có lời đáp cho tiếng gọi khẽ khàng, Taehyung mỉm cười bỏ qua những khung hình đắt giá nhất của bộ phim trên bức tường đối diện, hai tay vươn lên nhẹ nhàng giữ chặt mái đầu đang tựa trên vai mình. Hắn hơi mím môi, cật lực quay người sao cho không gây ra tiếng động rồi chậm rãi đặt người đang ngủ nằm xuống, trước khi nép vào lòng đối phương còn hôn lên đôi môi hơi hé kia một chiếc ngọt ngào.

Nhìn khoảng không trên khuôn ngực rắn chắc kề sát, Taehyung lần nữa thấy lòng mình trống vắng kỳ lạ. Hắn nhớ anh ấy nói đã mang dây chuyền đi bảo dưỡng, còn thơm lên trán hắn bảo thêm rằng nó rất nhanh sẽ đẹp y hệt lúc hắn mới tặng cho anh.

Nhưng từ lúc vật ấy biến mất, cảm xúc và nhận thức của Taehyung tựa như mới được hình thành.

Buổi chiều nay khi nhìn khuôn hình động đậy trên mặt gương phản chiếu, Taehyung lần đầu tiên từ trong mê man nổi lên bong bóng ngờ vực, là chính mình, mà sao lại thấy xa lạ đến thế?

Và còn, thứ này sao lại ở trên người mình?

Taehyung lật ống tay áo, những khớp xương rõ ràng dịch chuyển, thong thả gập thành những đường gấp khúc. Khối hình con nhộng thon dài với màu trắng đục bệnh hoạn rơi ra ngoài, khẽ nảy trên đệm giường rồi nằm im trong ánh mắt của Taehyung. Cổ họng hắn vậy mà theo bản năng thít lại trước nỗi đe dọa đắng ngắt.

Thuốc?

Taehyung mân mê từng góc cạnh đẹp đẽ trên khuôn mặt say ngủ của Jungkook, cẩn thận ngẫm nghĩ.

Là dành cho ai?

./.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#kooktae