Chương 3 Cuộc sống mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Wattpad: phannguyen1009
★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★

Hôm nay là ngày đầu tiên sau khi kết hôn, tối đó cậu lần đầu tiên ngủ cùng anh, đã vậy cậu còn được nằm trong lòng anh mà ngủ, lúc đầu cậu cứ trằn trọc mãi, ko ngủ đc nhìn qua anh đã ngủ say nên cậu không dám nhút nhít vì sợ anh thức giấc. Dưới ánh đèn mờ huyền ảo từ chiếc đèn ngủ, cậu nằm trong lòng anh ngắm khuôn mặt tựa như bước ra trong tranh cậu ngầm cảm thán, không ngờ chồng mình lại là một người hoàn mỹ như vậy, nếu anh không mù thì liệu anh có chấp nhận cuộc hôn nhân không tình yêu này không. Đang say sưa nhìn anh thì anh nghiêng người về phía cậu cất giọng trầm ấm

"Em không ngủ được sao?"*anh mở mắt, nhưng lại vô hồn*

"À lạ chỗ em ngủ không được, em làm anh thức giấc sao, em xin lỗi"*tay để lên ngực anh, nhỏ giọng*

"Ừm ko, thôi ngủ đi tôi đoán chừng trời cũng khuya rồi, ngủ đi"*anh ôm cậu, tay vô thức vỗ lưng cậu dỗ cậu ngủ*

Cậu không nói gì, cứ thế nằm yên trong lòng anh, rồi dần dâng chìm vào giấc ngủ sau một ngày mệt mỏi, cùng lo âu.

Sáng hôm sau, cậu theo thói quen dậy sớm, đập vào mắt cậu là gương mặt phóng đại của chồng mình, ánh nắng chiếu xuyên qua cửa sổ, làm anh muôn phần vạn đẹp, cậu kẽ mỉm cười có lẽ cậu rung động trước chàng mù nhưng lạnh lùng này, phải chăng đây là tình yêu sét đánh.

Cậu từ từ rời khỏi vòng tay anh, đứng dậy tiến vào vscn, ngoài đây anh mơ một giấc mơ

Trong giấc mơ

"Jeon tổng, không hay rồi lô hàng của chúng ta bị kẻ khác đoạt mất rồi"*tên thuộc hạ hớt hả*

"Lũ vô dụng, có một lô hàng cũng lo không xong"*anh tức giận*

Sau đó anh nhận được một cuộc gọi, nói bố anh đã bị nguy kịch trong bệnh viện lúc này khiến anh muốn phát điên lên. Nếu bình tĩnh lại sẽ nhận ra có người dỡ trò, ko thể nào lô hàng vừa mất, bố lại nguy kịch. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, quá đột ngột khiến anh ko kịp phản ứng, anh lao ra xe chạy với tốc độ bàn thờ, nhưng nào ngờ khi anh thắng gấp, thắng lại ko ăn khiến xe bị mất phanh, xe chạy thẳng đâm vào ven đường, đầu đập vào thành cửa máu chảy rất nhiều, lại bị ảnh hưởng đến dây thần kinh và đôi má mất đi ánh sáng.

Giấc mơ nhanh chóng chuyển đổi qua một diễn biến khác. Anh mơ thấy Taehyung đang cùng với anh đi siêu thị, bỗng cậu muốn đi vệ sinh sau đó bị người ta chuốc thuốc mê, sau đó làm nhục. Taehyung kêu tên anh trong đau đớn tủi nhục, khi anh nghe tiếng hét của cậu thì chạy đến thì cậu đã ko còn nữa, toàn thân đầy máu, hơi thở yếu ớt

"Taehyung, em mở mắt ra nhìn tôi.... Taehyung..... Taehyung....."

Kết thúc, anh tỉnh dậy hét lên. Nhận ra ko còn người trong lòng anh hoảng sợ, mặt dù khi mơ khuôn mặt cậu mơ hồ, nhưng giọng nói thì ko lẫn đi đâu được. Từ khi gặp cậu, vô tình nghe lời tâm sự của cậu, anh đã trúng tiếng sét ái tình, anh muốn nhìn mặt cậu ôm lấy cậu, và cho cậu cuộc sống tốt đẹp.

Về phần cậu, sau khi nghe anh hét tên mình, cậu lật đật chạy ra thấy anh ngồi đó hỗn loạn, đôi mắt vô hồn tay quơ xung quanh, cậu biết anh đang kiếm mình liền đưa tay nắm lấy nói

"Anh Jungkook, em đây anh sao vậy?"*cố gắng trấn an anh, tay ko chần chừ vuốt lưng anh để anh giữ bình tĩnh*

"Em đi đâu vậy, sao em dám bỏ tôi"*từ khi anh mất đi ánh sáng, anh liền nhạy cảm với những thứ xung quanh, anh sợ từng người sẽ bỏ anh đi kể cả gia đình*

"Em....em không có, em chỉ đi vscn thôi, em ko có đi đâu hết"*cậu có phần sợ giọng điệu của anh*

"Được rồi, tôi cũng đi vscn đây. Em ở đây chờ tôi"*đứng dậy, cầm cây gậy chỉ đường, từng bước theo thói quen tiến vào nhà tắm*

Cậu ở ngoài, hàng loạt những câu hỏi lần lượt hiện lên trong đầu cậu. Quá lạ, vì cái gì mà anh lại sợ đến vậy mãi mê đắm chìm vào thế giới riêng của bản thân, anh bước bước ra khỏi nhà tắm từ lúc nào thì cậu ko biết.

"Taehyung em còn đó ko?"

"V....vâng em ở đây"*cậu giật mình*

"Em làm gì mà có vẻ sợ tôi vậy"

"E...em"*bối rối*

"Được rồi, giờ hôn tôi một cái rồi xuống nhà"*anh bá đạo, vì trước giờ chưa hôn ai, nên hôm nay anh muốn thử với người dễ xấu hổ này. Thật giống một chú cún con*

"Gì.....gì chứ"*cậu ngơ ngác*

"Hôn tôi, hôn chào buổi sáng. Bộ em ko muốn có dấu vết của tôi trên người em à"*anh muốn chọc cậu*

"E....em.....em"*ngượng ngùng, tất cả diễn ra trong vòng một nốt nhạc, gặp nhau được mấy lần, 2 sau đã kết hôn, giờ đã là vkck. Mọi thông tin đại não cậu hiện tại vẫn đang cập nhật*

"Nhanh lên, em ko muốn ăn sáng?"*anh gằn giọng*

Cậu nhìn anh gằn giọng có chút sợ, liền lấy hết can đảm hôn lên má anh một cái, lúc này anh bá đạo nói tiếp

"Không phải má, là môi"*trong lòng thầm tự đặc*

"M...môi sao"*vành tai cậu ửng hồng*

"Nhanh"

Cậu đúng là bị anh ép mà, đành nhắm mắt, nhón chân lên hôn lên môi anh một cái nhẹ, nào ngờ anh đưa tay sau gáy, ấn cậu vào nụ hôn sâu lưỡi cậu kháng cự, tay anh nắm lấy tay cậu qua ôm eo mình, tay anh từ từ tò xuống mông cậu, vỗ một cái khiến cậu đau rên nhẹ, thừa lúc cậu mở miệng anh liền đưa lưỡi mình vào bên trong càn quét, cậu nuốt nước bọt của anh. Dây dưa một hồi thả ra, cậu thở dốc. Anh tiếp tục bá đạo lên tiếng

"Sau này, mỗi sáng phải tự động hôn tôi, thế này nghe chưa tôi làm một lần, lần sau em phải chủ động nghe chưa"*giọng nói nhẹ nhàng*

"V....vâng ạ"*môi cậu ẩm ướt, thở dốc nói*

"Được rồi xuống nhà ăn sáng, đừng để mọi người chờ"anh vui vẻ cùng cậu xuống nhà*

Còn cậu vẫn chưa hết ngượng ngùng, đây là nụ hôn đầu đời của cậu, ko ngờ cậu bị cướp ép đến trắng trợn như vậy, lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác hôn là như thế nào, đối với cậu nó thật vi dịu, giờ cậu có trách cũng đâu trách anh cướp được, dù gì vk hôn ck hay ck hôn vk đó là lẽ thường tình, huống hồ anh còn chưa làm gì cậu thì cậu ko càn phải sợ.

Cả hai cùng đi xuống nhà, trong căn nhà rộng lớn, chỉ có hai người giúp việc được gia đình anh điều qua để chăm sóc, cũng giúp anh trong việc sinh hoạt nếu gặp khó khăn.

"Đại thiếu gia, ngài xuống rồi sao?, À mà ai đây?"*giọng một người con gái cất lên, cô ta thích thầm Jungkook, muốn nuôi ý định trở thành Jeon phu nhân để đổi đời*

"Hôm nay, mẹ cô ko đến sao?"*lạnh*

"Mẹ em bệnh, nên em đến thế"

"Ừm, à đây là Jeon thiếu phu nhân, chồng nhỏ tôi em ấy cần gì thì giúp em ấy, ko được làm em ấy bị thương nghe chưa"*nhàn nhạt cân dặn*

"G....gì chứ.....Jeon thiếu phu nhân, chồng nhỏ ngài sao.....k....không thể nào"*cô ta shock*

"Gì mà ko thể.....dọn đồ ăn sáng ra chưa, đứng đó mà ko thể"*anh đưa tay qua nắm tay cậu đang ngồi canh mình nói*"em ăn nhiều vào, tôi có cảm giác em ốm quá đấy, sau này thích gì cứ nói, họ sẽ mua theo yêu cầu của em"*dịu dàng*

"Vâng ạ, em cảm ơn anh"*đặt tay lên tay anh nói*

"Được chúng ta ăn sáng thôi"

"Dạ, để em giúp anh"*đưa đồ đến gần anh để anh dễ gắp hơn*

Cứ thế buổi sáng diễn ra trong êm đềm, có một cặp mới cưới đang ngồi trong bếp dịu dàng với nhau từng cử chỉ lời nói, ít ai có thể ngờ được cặp này vừa gặp đã cưới, vì hành động của đối phương mà yêu. Nhìn họ cứ ngỡ đã bên nhau mấy năm trời, hợp ý đến lạ thường.

____________Hết chương 3____________

https://youtube.com/channel/UCx17-xCwjHB6QMiNnPdsm7Q

Ai muốn xem truyện bằng vd thì qua đây nha.

Mình chỉ có một kênh Youtube này và Wattpad: phannguyen1009 thôi, ngoài ra ko có bất kì một tài khoản app đọc truyện nào hết. Mong m.n đọc đúng nguồn.

25/2/2022


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net