54.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

jeemin2m1
Đi trà sữa không bây?

liontaemewmew
Không có tiền

jeemin2m1
Tao mời. Đi ăn cho khuây khỏa chút đi.

liontaemewmew
Ừ. Đón tao với.

jeemin2m1
Rồi. Ok.

------------

---134340Tea---

"Sao tao cảm giác mày đưa tao đến quán này như sát muối vào tim tao thế nhở?"

Cậu ngồi thu người vào một góc, nghe nhạc trong quán mà càng thêm buồn.

"Ei, tao chọn bừa. Không ngờ quán này nó dành cho người thất tình"

Jimin lườm Hoseok, anh cũng khéo chọn quá đi. Trà sữa được mang lên rồi mà con người cuồng trà sữa kia vẫn chẳng khá khẩm hơn chút nào, cầm cốc hút rột rột mà vẫn thu mình lại trong góc.

"Mày chia tay với JungKook thật luôn rồi? Không còn lưu luyến gì sao?"

TaeHyung không trả lời, mím chặt môi, nước mắt từ khóe mắt chảy xuống. Hai người kia hốt hoảng, đưa khăn giấy cho cậu lau mặt thì cậu lại càng khóc to, thu hút sự chú ý trong quán.

"Thôi thôi tiểu tổ tông của tao ơi. Mày đừng khóc nữa. Chuyện đâu còn có đó. Jungkook nó có nỗi khổ riêng mà"

"Mày nói điêu... hức... tao chỉ đáng giá có 100 triệu thôi... hức... nó không yêu tao thật lòng... hức..."

"Nào. Nín. Tao kể mày nghe chuyện"

Cậu nấc nhẹ, mở to mắt nhìn Jimin. Y cũng mau chóng kể

"Thì thằng JungKook nó có biết gì đâu. Ban đầu nó cũng chẳng muốn vướng gì vào mày---"

"Đấy, nó có muốn tao đâu. Nó vì tiền mà"

"Ngậm không thằng này. Im để bố kể. Sau khi người nào đó độc ác yêu thầm yên Yoongi, muốn chia cắt hai bọn mày nên thuê JungKook tán mày. Thì mày cũng biết trước kia thằng cha JungKook đó nó làm nghề tán gái, thụ mua vui đó, nó cũng chỉ vào nói chuyện mày chơi thôi. Nhưng sau khi thấy mặt mày, biết tính mày moe moe quá nó thích mày luôn, quên luôn vụ tán tỉnh thuê tiền đó, nó muốn quen mày lâu dài. Rồi cha Yoongi không bị ai phá tự nhiên muốn chịch mày, tụi mày chia tay. Jungkook kia ngồi không ăn bát vàng. Về sau thì tụi mày cứ thế tiến triển rồi yêu nhau thôi. Rõ vậy đó"

"Mày điêu lắm. Làm gì có chuyện ban đầu không yêu về sau yêu tao chứ. Nó cẩu huyết bỏ mẹ ra"

"Cẩu huyết thế có ngôn tình không? "

TaeHyung quay qua chỗ Hoseok

"Có ngôn tình không?"

"Có. Rất rất rất ngôn tình là đằng khác"

TaeHyung chớp chớp mắt tỏ vẻ nghi hoặc.

"Ai dà. Này nha, lăng nhăng công bị thụ phục bởi tiểu thụ moe moe. Ngôn tình quá rồi chứ lị"

Cậu gật đầu nhè nhẹ ngẫm nghĩ gì đó rồi gập đầu chắc nịch, cười nhe răng trắng sáng.

"Ừ. Thế tao lại về với lão công nhà tao đây. Tụi bây ở lại tính tiền ha. Baii"

Thế là trong quán dành cho người thất tình có một con cún moe moe ngoe nguẩy cái đuôi chạy ra hớn hở như mùa xuân đến. Hai người ở lại đau khổ trong nước mắt, rút tiền ra trả rồi cũng rời khỏi quán.

------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net