Một chút tương lai (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Wynn: Chúng ta chia tay đi!

Một gã trai: Cái gì cơ?

Wynn (lấy từ trong túi sách ra một xấp tài liệu): Anh biết đấy...Tôi không thể tiếp tục hẹn hò với một gã lừa đảo, cái gã đã bôi nhọ danh tiếng của anh trai tôi được.

Gã nọ (cầm xấp giấy lên xem): Đây...Đây là...

Wynn (nâng ly rượu vang trên bàn lên, uống nốt): Bằng chứng những điều dối trá anh làm ra nhằm kéo anh tôi xuống nước trong cuộc đấu thầu vừa rồi. Anh ấy vẫn thành công nhận được khu đất nên anh ấy không quan tâm đến hạng nhãi nhép như...không! Anh ấy không cần quan tâm đến hạng nhãi nhép như anh. Tôi sẽ luôn dọn đường cho anh ấy. Chúng ta gặp lại nhau ở toà nhé! (đẩy ghế đứng dậy)

Gã nọ (giận run người, quăng xấp giấy về phía Wynn): Ả đàn bà khốn kiếp! Cô thì khác tôi sao? Leo lên giường của một đống kẻ vì sự nghiệp dơ bẩn của nhà Theerapanyakul mấy người rồi?

Wynn (dừng chân, thở dài, quay lại nhìn gã): Đúng là một lũ ngu xuẩn! Tôi phải lặp lại điều này bao nhiêu lần nữa đây!!! (đặt ngón trỏ tay phải lên môi) Tôi còn trinh, cưng à~ Không nên cho những con chó đói thứ chúng muốn. Chúng sẽ rất nhanh chán ngấy và tìm đến những miếng thịt khác thôi. Giữ chúng luôn thèm khát mới là chân lý của tôi. Thế nhé! (quay lưng, tiếp tục bước ra cổng)

Gã nọ (cầm lấy cái dĩa trên bàn, lao về phía Wynn)

Phelan (xuất hiện trong bóng tối, đậm mạnh đầu gã xuống sàn): Không nhanh thế đâu, anh bạn!

Wynn: Anh hơi trễ đấy, P'Phelan.

Phelan (tiếp tục đập dập đầu của tên đó xuống đất cho đến khi hắn ngất đi rồi mới từ từ đứng dậy): Anh cá là...em chẳng ăn uống được gì ở cái bữa tối ánh nến sặc mùi thuốc kích dục này nên đã tạt qua mua cho em chút đồ ăn nhẹ. Xin lỗi vì đã đến muộn, Wynn.

Wynn (nhăn mũi): Gã này là kẻ nghiệp dư nhất mà em từng hẹn hò cùng. Ý em là...đốt nến kích dục ngập phòng và tỏa ra một đống cái mùi tin tức tố kinh khủng của gã. Người không biết ý đồ của gã chỉ có bị ngu thôi.

Phelan (đang định cởi áo khoác của mình ra choàng cho Wynn thì chợt nhận ra trên đó có dính máu): Chậc! Thôi nào! Ra xe thôi! Anh mua cupcakes cho em đấy.

Wynn (hai mắt sáng lên): Của tiệm Ong Mật?

Phelan (bế Wynn lên, nhảy qua cửa sổ): Ừa! Xếp hàng lâu thấy bà!

Wynn: Sau đó chúng ta có thể đi mua thêm kem không ạ?

Phelan (lắc đầu, cười khổ): Nếu Venice mà biết anh cho em ăn uống vô tội vạ thế này, Venice sẽ giết anh mất.

2.

Jaguar (chĩa súng vào đầu một ả): Kết thúc rồi, cưng à~

Ả nọ (cười thân thiện): Cô nói gì vậy, khuying Jaguar? Không phải chúng ta đang...

Jaguar: Tôi chỉ nói là ý kiến về việc để tôi lên làm chủ gia đình Theerapanyakul nghe hay đấy chứ không có nói rằng tôi đồng ý tham gia. Cô nghĩ mấy điều kiện rẻ tiền cô đưa ra có thể mua được tình cảm và lòng kính trọng của tôi đối với P'Tori sao? Kẻ phản bội đều phải chết. Vậy nên...cô biết đấy.

Ả nọ (đánh mắt sang nhìn dàn vệ sĩ xung quanh đang chĩa súng về phía Jaguar): Vậy sao? Nhưng mà tất cả các vệ sĩ ở đây đều về phe tôi, cô chủ nhỏ ạ. Cô định làm gì đây?

Jaguar (nhún vai): Cô nên biết là...P'Tori cho cải tạo lại văn phòng gia chủ thành có ban công chứ không phải cửa kính là có lý do của nó.

Đám vệ sĩ (giật mình nhìn ả nọ bị một viên đạn từ xa bắn tới, găm xuyên qua đầu, gục xuống)

Jaguar: Giờ...tất cả đều trong tầm ngắm của tao. Hạ súng xuống và tao sẽ tha cho chúng mày

Đám vệ sĩ (nhìn nhau rồi đồng loạt hạ súng xuống)

Cửa văn phòng gia chủ bật mở, Victoria xuất hiện.

Victoria (mỉm cười): Xong cả rồi chứ?

Jaguar: Em chưa kịp dọn xác. Sao chị lại ra đây chứ?!!!

Victoria (vỗ vai Jaguar): Chị sẽ lo từ đây, được chứ? Em vất vả nhiều rồi.

Jaguar (bĩu môi, hạ súng xuống): Chị cứ nhân nhượng với đám người này quá. Theo em cứ giết quách bọn chúng đi.

Victoria: Họ được trả lương để làm việc cho ả, họ vô tội. Quên chuyện đó đi! Tối nay muốn ăn gì? Để chị nấu.

Jaguar: Mì Ý ạ!!!

Victoria (nhìn sang phía mái nhà đối diện): Chị đoán là...em nên bàn bạc lại với Peugeot đi. Chúng ta đã ăn hai ngày mì Ý rồi.

3.

Venice (tựa người vào cửa, miệng ngậm một điếu thuốc lá, nhìn Vera đang chống tay lên bồn rửa trước gương) Sao rồi, vị hôn thê yêu quý của anh?

Vera (nghiến răng): Lão ta tới số rồi, tên khốn già dê đó! Không ai sờ đùi em tới lần thứ 3 mà còn giữ được cái tay đấy cả đâu.

Venice (bước tới, chỉnh lại vạt váy xẻ tà cho Vera): Đó là mục đích tới đây hôm nay của chúng ta mà, em yêu.

Vera (gạt tay Venice ra): Ớn quá, P'Venice! Bao giờ anh mới chịu yêu ai đây? Em chán cái trò giả làm hôn thê của anh rồi.

Venice (nhún vai): Không biết nữa! Anh chưa cảm thấy gặp đúng người.

Vera (lấy giấy lau tay, cười mỉa mai): Cũng phải! Ai mà yêu nổi tên tâm thần như anh chứ.

Venice (hút nốt một hơi thuốc lá, từ từ thở ra một làn khói trắng): Sao lại không chứ? Không phải quý tử nhà Boutu vẫn chịu được kẻ thần kinh như em sao?

Vera (giơ nắm đấm về phía Venice): Đừng có nói cậu ấy như thế không em đấm anh lệch hàm như cách em chuẩn bị đấm lão già dê xồm ngồi phía trong kia đấy.

Venice (vứt điếu thuốc vào gạt tàn, cười mỉm nhìn Vera): Sẵn sàng chưa?

Vera (đeo nắm đấm tay gấu vào): Quẩy nát cái sòng bạc này thôi!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#kpts