Part 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

10 //2018.09.09

Lịch trình duy nhất của họ trong ngày hôm sau là xem lại trận chung kết, Son Woohyeon rõ ràng là đã dành cả một đêm để chuẩn bị sẵn tinh thần, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng các mục tiêu bị đối phương cướp lấy, nơi nào đó không tên trong trái tim cậu vẫn co rút một cách đau đớn.

Cậu ít nhiều cảm nhận được mọi người đang để ý đến cảm xúc của mình, nhưng cậu chỉ có thể vụng về giả vờ không còn quan tâm đến chuyện thắng bại mà dốc hết sức lực cho Chung Kết Thế Giới. Cậu không muốn người khác phải lo lắng.

Từng chi tiết của 5 ván đều không bị bỏ sót, họ dùng cả buổi chiều để chỉ ra từng lĩnh vực có thể cải thiện, tỉ mỉ hơn bất kỳ cuộc xem xét nào trước đây.

Khi mọi chuyện kết thúc, trời đã tối, Song Kyungho đột nhiên nổi hứng nói xuống phòng tập để chơi bida, và Kim Hyukkyu đương nhiên là người đầu tiên bày tỏ thái độ khinh thường đối với đề xuất này.

"Không thì, ai chơi thua sẽ phải chạy xuống lầu mua đồ uống nhá", Heo Wonseok nói: "Có lý."

Sau khi điều kiện này được thêm vào, những người khác tự nhiên cũng hừng hực khí thế theo, không ai để tâm đến lời lẩm bẩm của Kim Hyukku, Son Woohyeon cũng không suy nghĩ nhiều, đi theo đám người ồn ào dưới lầu, cả bọn chen lấn trước bàn bida.

Mà sự lơ đãng này đã hại cậu phải chuốc lấy thất bại trong ván cược, không lâu sau đó, trong điện thoại của Son Woohyeon có một danh sách, trên tay là ví của người quản lý, ngay cả Kim Hyukkyu ban đầu vốn không có hứng thú mà bây giờ cũng mỉm cười vẫy tay chào cậu.

Son Woohyeon thở dài, chỉ có thể cam chịu bước ra ngoài, trong danh sách có rất nhiều món, cậu thầm than phiền về mấy ông anh vô tâm này, nhưng lại không chú ý đến sự thay đổi của bước chân.

Khoảnh khắc bước ra khỏi cầu thang ở cửa, Son Woohyeon vô thức nhắm mắt lại, nghĩ rằng nếu tay mình bị thương vì điều này thì mọi chuyện sẽ kết thúc.

09 //2018.09.08

Khi thấy mình ở bên ngoài phòng khách của nhà thi đấu Samsan, cậu hoàn toàn sợ hãi - cậu nhớ rõ ràng mình phụ trách mua đồ uống cho gần mười người, vừa rồi vì mất tập trung nên đã ngã xuống cầu thang.

Tại sao bây giờ cậu quay trở về địa điểm thi đấu của chiều hôm trước?

Cậu còn chưa kịp phản ứng thì cánh cửa bên cạnh đã bị đẩy ra, đầu Heo Wonseok ngó nghiêng khắp nơi.

"Nhóc đến rồi, nên chuẩn bị sẵn sàng đi."

Nhìn Son Woohyeon vẫn còn đứng tại chỗ ngơ ngác, Heo Wonseok nhướng mày, bối rối nói lại: "Sao thế? Trước hết, anh tạm thời không thể vào thay cho nhóc được đâu?"

Mặc dù ngoài miệng vâng dạ nhưng trong lòng Son Woohyeon lại sợ hãi đi theo Heo Wonnseok vào phòng khách, cậu phát hiện những người khác đều đã đeo balô lên cả rồi, chỉ có mình cậu là chưa thu dọn đồ đạc.

"Đừng bảo đến trận chung kết thì em bỗng quên hết cách sắp xếp thiết bị đấy nhé...", cậu nghe thấy Heo Wonseok đứng phía trước lẩm bẩm.

Đương nhiên là không có chuyện đó rồi, Son Woohyeon nuốt nước miếng, giả vờ bình tĩnh kiểm tra bên trong balô có thứ gì, sau đó kéo khóa, khoác lên vai.

Cậu nhớ bước tiếp theo là cài đặt thiết bị vào phòng thi đấu, chuẩn bị xếp hàng trước lễ khai mạc, sau đó là đến phòng thi đấu để thực hiện những điều chỉnh cuối cùng trước khi bước vào trận chung kết——

Son Woohyeon vẫn không thể tin rằng mình đã trở lại trận chung kết mùa hè, khoảnh khắc thất bại vẫn còn hiện rõ trong đầu cậu, nhưng những người xung quanh cậu dường như chưa bao giờ trải qua điều gì giống vậy, họ đang dành toàn tâm toàn ý để đối mặt với cuộc chiến này.

Màn giới thiệu trước sân khấu vẫn thế, tiếng hò reo của đám đông cũng không hề nhỏ một chút nào, màn hình phía sau ghi kt Rolster, ánh sáng trắng trên chiếc cúp vẫn chói lóa như cậu nhớ. Cậu đứng giữa Kim Hyukkyu và Go Dongbin, nhìn máy quay lướt qua mình và gần như quên vẫy tay.

Mặc dù vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng Son Woohyeon nhận ra rằng mình quả thực đang đứng trên sân khấu này một lần nữa, và xung quanh cậu vẫn là những người đồng đội ấy. Chỉ điều này thôi cũng đủ để cậu vứt bỏ những suy nghĩ phi lý đang không ngừng gào thét trong đầu, cậu dùng mọi ý chí để đưa tâm trí trở về hiện tại.

Sau lễ khai mạc, Son Woohyeon giả vờ bình tĩnh và đi đến ghế thi đấu, Heo Wonseok, người đang đi trước mặt cậu, đã giảm tốc độ và đợi Son Woohyeon đi ngang qua để cụng tay với anh.

"Hãy cố gắng thay phần của anh nữa."

Son Woohyeon chưa kịp phản ứng thì Heo Wonseok đã rời đi theo ban huấn luyện, cậu vừa định lên tiếng thì Cho Sehyeong ở phía sau đánh vào lưng cậu.

"Đã đến lúc phải đi rồi.", Cho Sehyeong ngước cằm về hướng cậu đứng, hai tay anh đặt lên vai cậu, nhẹ nhàng đẩy cậu về phía trước.

"Đừng suy nghĩ nhiều, cứ làm đi."

Son Woohyeon không nhịn được mà quay đầu lại nhìn Cho Sehyeong, đối phương chỉ nhún vai.

Cậu đoán rằng trong mắt người anh này, sự khẩn trương của cậu là vì hồi hộp trước trận chung kết. Sau khi tự thuyết phục chính mình, Son Woohyeon hít một hơi thật sâu và mỉm cười với Cho Sehyeong.

Đây chẳng phải là cơ hội mà đêm qua cậu khao khát hay sao?

"Đương nhiên, em từng nói là sẽ giúp Dongbin-hyung thành Phật mà."

Nhìn thấy em út đang trải qua trận chung kết đầu tiên mà vẫn còn có tâm trạng nói đùa, Cho Sehyeong mới yên tâm cười

"Vậy thì em phải giữ lấy lời đấy nhé."

 08 //2018.09.01

Một giây trước cậu vừa nhảy xuống cầu thang với tâm trạng thử nghiệm, giây tiếp theo mở mắt ra, Son Woohyeon thấy mình đang ở địa điểm quay trailer trận chung kết mùa hè.

Quả thực đến sớm hơn cậu nghĩ, Son Woohyeon nhìn những nhân viên bận rộn làm việc xung quanh, cậu còn đang suy nghĩ nên làm gì để không tỏ ra quá khẩn trương thì nghe thấy Lee Yoonjae gọi mình.

"Woohyeon, em nghĩ anh nên tạo kiểu gì giờ?"

Lee Yoonjae trông thực sự đau khổ, anh khoanh tay trước ngực, không thể đưa ra quyết định, cuối cùng chỉ có thể bất lực nhìn Son Woohyun.

"Em cũng đang suy nghĩ về chuyện đó...", Son Woohyeon không nghĩ mình có thể giúp được gì nhiều. Cậu vẫn nhớ rằng mình đến việc quay trailer và sau đó tạo dáng ngẫu nhiên dựa trên cảm xúc của bản thân. Nhưng giờ cậu lại phải đau đầu với câu hỏi của Lee Yoonjae

"Sao anh lại hỏi em? Em cũng chỉ mới chụp ảnh có vài lần thôi..."

Khi Lee Yoonjae bối rối nhìn cậu, Son Woohyeon nhận ra mình đã sơ suất, cậu hắng giọng và nói nhanh trước khi Lee Yoonjae kịp hỏi: "Em cũng không biết phải tạo kiểu như thế nào nữa."

May mắn là cậu đã qua mặt được Lee Yoonja trót lọt, anh ấy lại xoắn xuýt phải làm sao cho tốt. Son Woohyeon thấy anh đã chuyển hướng chú ý rồi thì liền lập tức hợp tác, kéo Lee Yoonjae lại và nói em sẽ đi hỏi những người khác cho anh.

"Chuyện này đương nhiên phải hỏi Kyungho-hyung rồi——"

Ở phía bên kia, Song Kyungho và Heo Wonseok đang to tiếng hợp lực cãi nhau vô nghĩa với Kim Hyukkyu, Gao Dongbin ở một bên cười vui vẻ. Nhìn thấy Son Woohyeon và Lee Yoonjae đi tới, bọn họ không hề có ý định dừng lại, tiếp tục ức hiếp alpaca, thậm chí còn lôi kéo hai người vào, cố gắng thu phục nhiều đồng mình theo phe mình nhất có thể.

Mãi cho đến khi Cho Sehyeong đến thông báo lời dặn dò của nhân viên, Kim Hyukkyu mới được giải cứu, nhưng điều này cũng khiến Lee Yoonjae chợt nhận ra anh vẫn chưa tìm được kiểu dáng đẹp để tạo và nãy giờ anh cuốn theo chuyện lông gà vỏ tỏi của người khác. Anh nhìn Son Woohyeon với ánh mắt buồn bã, khiến Son Woohyeon cảm thấy rất xấu hổ.

May sao đó là cảnh cả đội đứng cùng nhau. Cậu nhìn Lee Yoonjae bị nhân viên đưa đến một vị trí chéo phía sau Song Kyungho, còn cậu thì đứng sau Cho Sehyeong, trong lòng thầm cảm thấy may mắn vì phía trước vẫn còn có người để cậu tham khảo kiểu dáng, cậu lại dáo dác nhìn xung quanh, cuối cùng quyết định bắt chước Song Kyungho, khoanh ngực đứng yên.

Nhìn các thành viên trong đội Griffin đang đi về phía mình, tất cả những gương mặt quen thuộc đều có vẻ mặt nghiêm túc, đặc biệt là thủ lĩnh Park Dohyeon, người cố tình ngước mặt lên khiến cậu muốn bật cười nhưng lại chỉ có thể cố gắng hết sức để kìm lại.

Lúc này, từ khóe mắt anh nhìn thấy Go Dongbin đang đứng ở phía trước, đội trưởng cũ của KY từ từ ngẩng đầu lên theo chỉ dẫn, lúc này Son Woohyeon mới thực sự ý thức được mình đang ở đâu.

Cậu quay lại đây để thực hiện lời hứa để người này, đó giành chức vô địch. Son Woohyeon hít một hơi và lại nhìn về phía trước.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net