2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Taehyung ánh mắt vẫn nhìn xung quanh kiếm cậu con trai lúc nãy,nhưng mãi chẳng thấy, đi gì mà nhanh vậy? Trong lúc đang tìm thì lại nghe cậu bạn lùn kia nói gì mà yêu với đương chứ, Taehyung đây chỉ là có chút hảo cảm với người ta thôi
-yêu đương cái đầu mày ó - Cậu quay sang tặng cho Jimin một cái liếc, khiến cậu lạnh cả sống lưng, nấp sau lưng JungKook.
-JungKookie người ta anh hiếp anh kìa~~
-anh đừng lo, em sẽ bảo vệ anh. - JungKook xoa lấy đôi tay nhỏ nhỏ đang ôm eo mình.
-chúng mày vừa phải thôi nhá!!! - Cậu quá mệt mỏi với hai con người đang yêu này rồi, giận dỗi bỏ đi
-hớ hớ...đợi tớ coi. - Jimin cười muốn nội thương rồi
-mau đi thôi...Jiminie, trễ học rồi. - JungKook lau nước mắt, cố nhịn cười ôn ôn nhu nhu nói với con heo mặp đáng yêu của cậu.
-ờ ờ, mau đi thôi, thực sự đây là lần đầu tiên có người làm Taehyung cảm nắng đấy, đáng yêu đến mức anh không nhịn cười được.
-đáng yêu vậy sao?? - JungKook mặt đen như đít nồi rồi a~
-ừm, rất đáng yêu, em không thấy vậy sao? - Jimin ngây thơ nhìn JungKook, đáng yêu như vậy mà Kookie không thấy sao?
JungKook tức giận bỏ đi. Jimin vẫn chưa hiểu, lon ton dùng đôi chân ngắn đuổi theo JungKook chân dài.
Taehyung lúc này đã đến trường rồi, đứng trước cổng chờ cặp đôi cẩu huyết kia, mấy cặp yêu nhau rõ đáng ghét, làm một người cô đơn như Taehyung tổn thương vô cùng.
-JungKook ah~~ - Jimin nãy giờ vẫn không hiểu JungKook rốt cuộc là bị gì, nắng quá bệnh rồi hay gì??
JungKook hoàn toàn không quan tâm đến Jimin, dám khen người khác đáng yêu trước mặt chồng mình, vậy coi được sao, hứ.
-hyung! - JungKook chạy đến khoác vai cậu
-chú mày với con heo đấy sao thế ? - Cậu nhìn Jungkook.
-lúc nãy ảnh khen anh đáng yêu trước mặt em, quá đáng, phải giận ảnh một trận cho nhớ - Jungkook hí hửng nói với cậu. Mới lúc nãy còn yêu yêu đương đương vậy mà 5 phút sau lại nói giận dỗi, không hiểu được, nhất định hôm nào đó Taehyung phải đưa cặp đôi này đi bệnh viện
-Kookie...em làm gì mà lại...đi nhanh như vậy chứ - Jimin thở dốc, nãy giờ đuổi theo em ấy thực sự mệt muốn xỉu.
-Anh đã làm gì sai sao a? - Jimin vẫn thực sự chưa hiểu Jungkook là vì sao lại giận mình.
Jungkook nhìn dáng vẻ lúc này của Jimin, má ửng hồng, mồ hôi nhễ nhại, cái lưỡi nhỏ khẽ đưa ra thở dốc, thật là khiến người ta muốn đem đi chà đạp dưới thân, Jungkook tự nghĩ tự cảm thấy hấp dẫn, khuôn miệng bỗng cười gian một cái rồi vội rút lại
-Anh thực sự không biết? - Jungkook nhìn Jimin, có phải là quá ngây thơ rồi không
-Ưm ưm, không biết
-Thế đi mà hỏi Taehyung huyng đi - Jungkook nén cười, quay nhanh mặt đi vào trong, để lại một Jimin ngơ ngác và một Taehyung vẻ mặt đầy khinh bỉ.
-Taehyung, nó sao lại giận tao vậy?? - Jimin không nhịn được nữa, không thèm xưng cái cậu tớ qq gì nữa
-Mày khen tao đáng yêu, thế là nó giận đấy
-Ơ...vậy thôi mà giận á, riết rồi tao không biết tao thụ hay nó thụ nữa, gì đâu mà gặp cái qq gì cũng ghen, để tao kể mày nghe....
Jimin kể cho Taehyung nghe vụ Jungkook hôm trước vì thấy con chó liếm môi cậu mà tuyệt thực mất 2 tiếng. Taehyung nghe đến đây liền cười  muốn ná thở, thực sự không thể tin được
-Má....tao cười tao đi ngồi bồn cầu, mệt mỏi với cái con thỏ to xác của mày ghê..há há.. - Cậu cảm thấy Jungkook thực sự không còn thuốc chữa rồi
-Tao cũng vậy, tao cũng không hiểu vì sao tao lại đi yêu con thỏ béo đó nữa - Jimin lắc đầu ngán ngẩm
-Cười đủ chưa đánh trống rồi kìa - Jimin nãy giờ vẫn đứng nhìn cậu cười, cũng được hơn 15 phút rồi
-Ờ....hớ hớ....đi vô - Tiếng cười lúc này có nhỏ hơn lúc nãy nhưng vẫn đủ để cả trường nghe thấy, mấy bạn nữ sinh đi ngang qua nhìn cậu kì thị vô cùng, cậu nghĩ cuối cùng mình cũng không giữ được danh hiệu hot boy lạnh lùng 4 năm qua, mà không sao, quan trọng bây giờ là phải cười cho đã trước.
Jimin đi trước, Taehyung theo sau, vẫn cười, đi một hồi cũng lên tới lớp, muốn rã cả chân, ngày nào cũng phải leo ba cái cầu thang dài như vậy, mệt mỏi thực sự.
-lát tiết gì vậy mày? - Cậu nhìn Jimin
-Toán - Jimin thở dài một cái, chạy về chỗ ngồi kế Jungkook
-ờ Toán....khoan...tiết Toán?? Wtf?? - Cậu nhìn sang bên cạnh, mặt hoang mang vô cùng, định hỏi lại Jimin lần nữa nhưng lại thấy con heo kia đang ngồi cạnh Jungkook, làm đủ thứ aegyo, mắt long lanh năn nỉ nó hết giận. Loạn rồi, thế giới này loạn rồi, sao lại để hai đứa này đến với nhau chứ, cậu lắc đầu, không nhanh không chậm ngồi vào vị trí thân thương của mình, vứt cặp sang một bên, suy nghĩ về chuyện đời.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC