Aimer

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Kim Taehyung là cái đồ ngốc"

Tôi nghe thấy tiếng trẻ con ló đầu qua rèm cửa sổ, vội vã bỏ lại một câu đùa quá đáng rồi chạy biến, trước khi bố tôi - quý ông tòa soạn Lyon đáng kính dắt theo  cậu học trò nhỏ nhắn đứng như trời trồng chắn ngay chiếc bàn tôi làm việc.

Ông già vuốt ngược mái tóc bạc bằng bàn tay chai rần ngòi bút máy những đêm cặm cụi ngồi khắc từng hàng tiêu đề, ho lụ khụ vài âm thanh khàn đặc ở cổ họng, gõ cây gậy nửa đời người xuống nền nhà đen tuyền óng ánh, lại run run đôi vai như đợi chờ được an ủi suốt những tháng ngày cằn cỗi chán chường .

" cậu này chuyển đến từ tờ Le Petit Journal"

Dòng giới thiệu ngắn ngủn còn hơn cả dòng chú thích cỡ chữ 0.8 mili bên dưới ngày xuất bản.

Tôi tháo bỏ gọng kính dày lửng lơ nơi chóp mũi ra để vụng về lau nó bằng tấm mùi xoa xức đầy hương táo, nhăn mày nhìn cái "cậu này" cố gắng giấu nhẹm những nếp nhăn mà nụ cười vẽ đậm trên khóe mắt.

Tôi hắng giọng.

Thế là cái " cậu này" đang mải khúc khích mãi từ nãy vì đôi ba lời nhạo báng một gã gần ba mươi của vài đứa trẻ hư hỏng, cuối cùng cũng nghiêm túc cúi chào tôi đàng hoàng.

" Park Jimin, thưa ngài"

Tôi ngỡ ngàng khi đeo lại cặp kính gọng vành màu gỗ xám, vừa lúc em hướng ánh nhìn thanh khiết về phía tôi. Vuốt phẳng vạt sơ mi trắng sạch sẽ, gọn gàng chỉnh lại sấp văn kiện trong lòng.

Rồi tôi thờ thẫn ở một giây, ở một trăm tíc tắc nhỏ giọt bỗng lạ lùng đông cứng.

Bởi em đẹp tựa miên man chốn đồi fleur de lis, mà âu yếm tôi ghi vào trang viết hai chữ 'diên vĩ' ngọt ngào.
Dù nét thuần túy trong em che mờ gần hết sắc tím sẫm tinh tường của loài hoa đặc trưng nước Pháp.
Nhưng em trông lộng lẫy như thể, ở đó thôi và nhấn chìm tôi giữa quá đỗi ngây dại của chiều tàn.







-
23/04/2018.

Lấy cảm hứng từ tình yêu, những chuyến đi, và Pháp.
@vminkths

Bộ có cùng phong cách viết.

K.t.h| oneshot| empty

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net