Chương 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Toàn thân Tsukishima trong phút chốc đông cứng như rơi xuống hầm băng.

Người bạn duy nhất thân thiết với nó, người chịu lắng nghe mọi tâm sự của nó, người luôn đặt nó ở vị trí ưu tiên, người sẽ bất chấp mọi nguy hiểm mà lao ra bảo vệ nó.

Yamaguchi Tadashi, chết rồi.

Bị người nó yêu thương nhất trên đời giết chết.

Làm sao Tsukishima lại có thể vô tâm quên rằng Kuroo thậm chí không cần phải ra tay, hắn chỉ cần đứng đó nhẹ nhàng nói một câu mệnh lệnh đơn giản là đủ để tước đoạt sinh mạng của Yamaguchi rồi.

Quỷ Vương chầm chậm tiếp cận Tsukishima từ phía sau. Cánh tay hắn choàng qua người nó, kéo nó về phía mình, hơi thở lạnh lẽo phả vào tai quỷ nhỏ, hắn nói:

"Em có muốn biết cậu ta chết thế nào không?"

"..."

"Cậu ta vì em mà chết đấy. Chỉ vì bảo vệ em mà dám đối đầu với Quỷ Vương đang nắm giữ khế ước với mình. Một câu "Chết đi!" thôi là cậu ta tự vặt đầu mình xuống luôn."

"..."

"Haizz... Vậy mà trước lúc chết còn ráng quỳ xuống cầu xin anh đừng làm hại đến Tsukishima Kei..."

Kuroo nói tới đây thì dừng lại. Hắn nắm hai vai quỷ nhỏ ép buộc nó phải quay lại đối diện với mình, tiếp tục nói:

"Cậu ta là ai mà dám ngông cuồng nghĩ rằng mình có thể cùng một phe với em chống lại Kuroo này?"

Tsukishima tuy không phản kháng, nhưng ánh mắt nó từ lúc quay trở lại đây vẫn chỉ nhìn chằm chằm về phía thi thể Yamaguchi, chưa từng đặt lên người Kuroo dù chỉ một chút.

Từng câu từng chữ của hắn đều chui vào tai quỷ nhỏ, lời nói hóa thành lưỡi dao bén ngọt, đâm lên trái tim nó tan nát.

"Xin lỗi... Xin lỗi cậu...", Tsukishima máy móc lẩm bẩm.

Kuroo tức giận vì nó không thèm đếm xỉa tới hắn, bàn tay hắn bóp chặt cằm Tsukishima, ép nó phải quay lại nhìn mình.

"Vẫn còn thằng cha thầy tu nhỉ? Quỷ nhỏ, em muốn hắn chết kiểu nào?"

Shimizu phía bên kia nghe được câu này của Kuroo thì không giữ nổi bình tĩnh nữa. Sau khi biết được bi kịch của gia đình Kyoko là do tên Kuroo Tetsurou này gây ra chứ không liên quan gì tới con quỷ sống trong dinh thự, Tanaka đã luôn muốn tìm hắn để trả thù. Thế nhưng, sau khi nghe được từ miệng Yamaguchi xác nhận rằng đối phương không phải một kẻ tầm thường mà chính là Quỷ Vương, Shimizu đã khuyên Tanaka nên bỏ cuộc. Biết kẻ thù trên cơ mình gấp trăm ngàn lần mà vẫn đâm đầu lao vào thì chính là tự tìm đường chết.

Vậy nên sự xuất hiện của cả hai ở đây đêm nay cũng chỉ là tình cờ mà không hề có một kế hoạch nào cả.

Bọn họ đang ở cùng Yamaguchi thì con quỷ đó có chuyện gấp phải rời đi, nói là Tsukishima nhờ nó đến giúp đỡ một người có thể đang bị Kuroo khống chế, chính là Kenma.

Tanaka và Kyoko đề nghị được giúp Yamaguchi một tay bởi vì nhờ nó mà bọn họ mới được hội ngộ. Hơn nữa, do trước đó cả hai đã từng nghi oan và ôm thù hận với con quỷ trong dinh thự, nên họ cố tình muốn được gặp lại Tsukishima để nói với nó một câu xin lỗi.

Cuối cùng, cái cậu Kenma gì đó, cả ba đều bất lực không bảo vệ được, mà bản thân họ cũng rơi vào hoàn cảnh cận kề cái chết.

Đúng lúc này thì Tanaka tỉnh lại và nhìn thấy Kyoko đang liều mạng che chắn trước mặt mình. Đầu trọc lồm cồm ngồi dậy, vung trượng một phát kết liễu toàn bộ mấy con quỷ đội mồ cuối cùng còn sót lại. Tanaka không phải đối thủ của Quỷ Vương, nhưng mấy con quỷ dưới trướng hắn thì chưa chắc.

Xử lý xong bèn nhanh chóng cởi áo cà sa sờn rách bạc màu phủ lên đầu Kyoko, anh nói:

"Đừng sợ. Thứ này sẽ bảo vệ em."

Kyoko tròn mắt. Áo cà sa từ khi nào lại có thể bảo vệ yêu ma quỷ quái?

Tanaka biết cô thắc mắc cái gì, cười khì khì nắm tay đối phương trấn an rằng:

"Bởi vì dù là người hay ma, Shimizu vẫn luôn lương thiện nhất, trong sạch nhất, xứng đáng với những thứ tốt đẹp nhất trên đời này."

Giờ phút nguy cấp vẫn tán tỉnh được, Kyoko quả thực không biết nên nói sao với tên đầu trọc này cho phải. Cô chồm dậy, không nói không rằng đem áo cà sa cũng phủ lên đầu Tanaka.

Kuroo thả Tsukishima ra, lao vụt tới trước mặt Tanaka và Kyoko. Ngón tay bắt đầu thi triển pháp lực. Một chiêu này có thể "giúp" bọn họ chết một cách đau đớn và chậm rãi nhất.

Tsukishima dùng cả sinh mệnh mình để lao tới mới kịp giữ chặt lấy tay hắn, trước khi Kuroo xuống tay giết chết hai người họ. Pháp lực tung ra bị chệch hướng, đánh lên đầu vai quỷ nhỏ khiến nó loạng choạng lùi lại, nhưng hai bàn tay nó vẫn nắm chặt lấy cánh tay Kuroo, tuyệt vọng cầu xin:

"Nếu anh giết họ, em sẽ tự sát ngay lập tức. Em nói được làm được."

"Em lại tự đánh giá cao mình rồi."

Ở trước mặt Quỷ Vương, việc Tsukishima sống hay chết đều hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của hắn.

Nhưng Kuroo cũng mất hứng giết chóc rồi. Vết thương trên vai Tsukishima khiến hắn chán nản. Chuyến đi này vốn là muốn tóm được quỷ nhỏ và đám bạn loài người của hắn, hiện tại xem như đã thành công một nửa. Giết Yamaguchi là trong lúc nhất thời nóng giận, không nằm trong kế hoạch của Kuroo. Hắn biết, quỷ nhỏ đang rất tuyệt vọng vì cái chết của bạn mình, nếu lúc này hắn còn giết người nữa e chỉ tổ làm mọi chuyện thêm rắc rối, khó có thể cứu vãn.

Tuy vậy, Quỷ Vương cũng không muốn chỉ đơn giản mà tha cho hai kẻ kia như vậy. Hắn ra điều kiện với Tsukishima:

"Nếu em lại phản kháng, em sẽ biết kết cục của hai kẻ này, cùng với hai thằng bạn của anh nhờ em mà đã cao chạy xa bay kia."

Đến lúc này Tsukishima mới cay đắng nhận ra, Kuroo chưa giết Bokuto và Akaashi, tha mạng cho Tanaka cùng Kyoko là có mục đích. Hắn chỉ muốn giữ lại vài đối tượng để có thể uy hiếp nó trở nên ngoan ngoãn hơn.

Tsukishima không hề cứu được ai, họ không chết là bởi vì Kuroo chưa muốn họ chết. Đúng như Quỷ Vương nói, nó tự đánh giá cao mình rồi. Chính vì nó kiêu ngạo mà liên lụy tới hàng trăm vong linh đã yên nghỉ trong nghĩa trang,...

Chính vì nó kiêu ngạo mới làm cho người bảo vệ nghĩa trang phải chết thảm thiết,

Khiến anh Bokuto và Akaashi suýt phải trả giá bằng tính mạng,

Và liên lụy đến những người không liên quan khác.

Chính vì nó kiêu ngạo... mà Yamaguchi Tadashi mới phải chết tức tưởi như vậy.

Đừng nói là phản kháng, hiện tại Tsukishima cũng chỉ muốn nhận lấy cái chết.

Nó buông xuôi, thều thào nói: "Anh... nhất định phải giữ lời."

Kuroo nhếch miệng. Hắn dịu dàng xoa nhẹ mi mắt đờ đẫn của Tsukishima, nói:

"Còn tùy vào thái độ của em nữa", rồi vác quỷ nhỏ lên, quay trở lại dinh thự ở Miyama.

Tsukishima nằm sấp trên vai hắn, trơ mắt nhìn thi thể đang quỳ của Yamaguchi dần dần khuất khỏi tầm nhìn, tay bất giác vươn ra nhưng không chạm tới, cuối cùng nghẹn ngào bật khóc.

-

Trở về dinh thự, Kuroo thẳng tiến tây viện. Bước vào bên trong, hắn đưa tay vẽ một vòng tròn vào không trung, ngay lập tức giữa gian phòng của Thập Nhất xưa kia xuất hiện cửa ngõ kết nối với căn phòng của Quỷ Vương.

Kuroo gọi một con quỷ dưới trướng đến, ra lệnh:

"Cái người ta mới đem về, bảo bọn chúng phải tuyệt đối hầu hạ cẩn thận."

Người mà Quỷ vương vừa nói tới chính là Kenma. Kuroo vẫn đang suy nghĩ, chưa thể định đoạt được số phận của cậu ta nên mới tạm thời đem về quỷ giới nhốt lại. Hắn không nỡ giết người mà hắn luôn xem như đứa em trai duy nhất. Nếu nói trên thế gian này ai giống với người thân của Quỷ Vương nhất thì đó chính là Kozume Kenma.

Dặn dò thuộc hạ xong thì đuổi đi ngay. Sau khi căn phòng trở về yên tĩnh, Kuroo nhẹ nhàng đặt Tsukishima xuống tấm nệm mà nó vẫn thường nằm rồi cũng tự mình trèo lên đó. Thân hình cao lớn của hắn phủ trên người Tsukishima, hai tay chống hai bên, giam giữ quỷ nhỏ trong phạm vi của mình.

Nhưng Tsukishima từ đầu tới cuối đều không buồn cho hắn một ánh nhìn. Nó nằm nghiêng, từ chối tiếp xúc ánh mắt với Kuroo. Quỷ Vương tuy rằng tức giận bởi thái độ của nó, nhưng bởi vì đã đạt được mục đích cũng như tóm được bông sen nhỏ về rồi nên trong lòng cũng không còn nóng nảy nữa. Hắn nhẹ giọng nói:

"Hết bỏ chạy rồi thì bây giờ em lại muốn vì một đứa như Yamaguchi mà đoạn tuyệt với anh hả?"

Một đứa như Yamaguchi?

Đó là một sinh mệnh.

Cậu ấy vô tội.

Hơn nữa, cậu ta là bạn thân của Tsukishima, vì bảo vệ quỷ nhỏ mà phải chịu một cái chết tức tưởi.

Thế mà Kuroo lại chỉ lạnh lùng thốt ra được câu "một đứa như Yamaguchi"?

Tsukishima run lên. Tức giận, bối rối, lo sợ, bất an, ân hận,... một loạt cảm xúc tiêu cực đè ép lên trái tim nó, nhưng nó lại không được phép có bất kỳ hành vi kháng cự nào đối với Kuroo, điều này khiến quỷ nhỏ chẳng thể làm gì ngoài cong người lại như con tôm, tự ôm lấy chính mình mà trấn an.

Kuroo từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt liếc qua bả vai Tsukishima, nhíu mày phát hiện vết thương khá nặng do lúc nãy ngăn cản hắn nên bị sượt qua. Vết thương nặng như vậy nhưng quỷ nhỏ tựa như không biết đau, cứ ôm chặt lấy vai mình, năm ngón tay bấu xuống khiến tình trạng đã tệ càng tệ hơn.

Hắn tặc lưỡi khó chịu, gỡ hai bàn tay của Tsukishima ra cố định lên đỉnh đầu. Bàn tay Kuroo dày rộng, một bên nắm chặt hai cổ tay nó, tay kia phủ lên bả vai, vết thương ngay lập tức biến mất, nhanh hơn tốc độ tự hồi phục của Tsukishima gấp trăm lần.

Quỷ nhỏ bị khống chế không cho cựa quậy thì càng lo lắng bất an hơn. Trong đầu nó hiện tại chỉ toàn là cái chết của Yamaguchi, cảm xúc dành cho Kuroo trở nên phức tạp. Từ trước đến nay Tsukishima luôn một mực yêu thương lẫn sùng bái hắn, hiện tại bỗng nhiên thêm một chút cảm xúc giận dữ cùng chán ghét khiến nó nhất thời rơi vào rối loạn.

Nhưng Quỷ Vương đã đọc được một chút "chán ghét" và "giận dữ" đó trong tâm trí của Tsukishima.

Ánh mắt hắn tối lại. Một tay Kuroo nâng cằm Tsukishima lên, không nói không rằng, đột nhiên cúi người hôn xuống.

Nụ hôn cực kỳ thô bạo. Quỷ nhỏ sợ hãi muốn phản kháng, lại nhớ tới những điều mà hắn đã cảnh cáo trước đó, cuối cùng chỉ có thể buông tay phó mặc.

Nhưng Kuroo cũng chẳng vì thái độ ngoan ngoãn của Tsukishima mà nguôi giận. Hắn đọc được rõ mồn một sự sợ hãi và chán ghét bên trong tâm trí đối phương, vì vậy mỗi lúc càng thêm mất kiểm soát, thậm chí còn ác ý nảy sinh ý định trừng phạt Tsukishima. Nguyên hình của Quỷ vương to lớn, hoa văn hắc diệm bên sườn mặt chỉ hiện lên mỗi khi hắn ở trong trạng thái này, trạng thái mà năm xưa đã khiến Thập Nhất sợ hãi chối bỏ không muốn thừa nhận hắn chính là Kuroo Tetsurou. Mà đó là Tsukishima còn chưa biết hết sự thật rằng nguyên hình này của Quỷ vương vẫn còn nhiều bí mật kinh khủng khác nữa.

Ví dụ như hiện tại lúc này, chiếc lưỡi dài ngoằng của Quỷ vương đang thô bạo sục sạo bên trong khoang miệng Tsukishima, luồn xuống tận cuống họng, khiến nó phải giãy dụa vì buồn nôn và ngạt thở.

Hôn đến tận khi quỷ nhỏ tím tái mặt mày rồi hắn mới chịu buông tha. Tsukishima cong người ho lên sặc sụa, bất tri bất giác co chân muốn đạp Kuroo ra. Quỷ vương dễ dàng bắt được hai cái chân đang quẫy đạp của nó bèn đem gác lên hai bên hông mình, rồi lại áp sát người xuống, tiếp tục hôn.

Kuroo không có ý định sẽ làm ra hành vi cưỡng ép quan hệ với Tsukishima. Cha hắn là một tên dâm dục chuyên môn dùng vũ lực cưỡng bức những người yếu thế, và nạn nhân của ông ta bao gồm cả người mẹ khốn khổ của Kuroo. Cho nên, hắn đã thề sẽ không bao giờ trở thành một kẻ như cha mình.

Giờ phút này cho dù nóng giận đến đâu, Quỷ Vương cũng chưa từng có ý định xâm phạm Tsukishima. Nhưng quỷ nhỏ thì không biết điều đó, thái độ của hắn quá đáng sợ và biểu thị rõ nhu cầu phát tiết tình dục, khiến nó càng thêm chán ghét. Bất lực vì không thể phản kháng, Tsukishima bật khóc.

Kuroo nghe tiếng nức nở của nó vang lên bên tai rõ mồn một. Hắn không đếm hết được số lần quỷ nhỏ đã vì hắn mà phải mạnh mẽ, rồi cũng vì hắn mà phải khóc.

Rõ ràng vừa mới giết chết người bạn duy nhất của Tsukishima, giờ lại còn định bắt nạt nó, quả thật là quá đáng.

Động tác của hắn dừng hẳn lại. Cho dù giờ phút này có đọc được cảm xúc "chán ghét" trong tâm trí Tsukishima, hắn cũng không thể nào thấy tức giận như lúc nãy nữa, chỉ thấy buồn bã...

...và cô đơn.

Cha không thương, mẹ không yêu, bây giờ ngay cả người duy nhất hắn yêu thương là bông sen nhỏ cũng muốn cự tuyệt hắn.

Kuroo ngồi thẳng dậy, nhìn Tsukishima một hồi, quyết định không tiếp tục bắt nạt nó nữa. Hắn định bước qua cửa ngõ để trở lại quỷ giới, giải quyết tiếp công việc còn tồn đọng. Thực ra Kuroo muốn đem quỷ nhỏ về thẳng phòng hắn luôn cho dễ canh chừng, nhưng bởi vì cho rằng Tsukishima chán ghét quỷ giới phức tạp dơ bẩn, càng chán ghét mình, nên mới đành để nó lại trong tây viện. Mặc dù Tsukishima đã hứa sẽ không phản kháng không bỏ trốn, nhưng nó cũng rất thông minh, Kuroo không chắc quỷ nhỏ này sẽ dám làm ra chuyện gì nếu hắn rời mắt khỏi nó. Vậy nên trước khi đi hắn còn cẩn thận dùng pháp lực trói chặt Tsukishima đề phòng nó lại bỏ chạy. Chú văn phát sáng uốn lượn quấn chặt mấy vòng quanh người có tác dụng giam giữ tuyệt đối với loài quỷ, ban đầu sẽ nhẹ nhàng êm ái không gây ra bất kỳ đau đớn nào, nhưng càng giãy dụa sẽ càng bị siết chặt, đồng thời hút cạn pháp lực.

Hình như hắn không kiểm soát được sức mình nên hơi mạnh tay, chú văn quá chặt khiến Tsukishima khó chịu rên nhẹ một tiếng, Kuroo thấy thế bèn vội vã nới lỏng cho nó.

Đoạn, Quỷ Vương cúi xuống vén mái tóc vàng lòa xòa của nó qua mang tai, để lộ vầng trán tròn trịa lấm tấm mồ hôi. Tsukishima nghiêng mặt đi có xu hướng tránh né. Hắn lưỡng lự thật lâu, cuối cùng vẫn cầm lòng không đặng mà nhẹ nhàng đặt lên trán nó một nụ hôn, ngón tay quẹt đi mấy giọt nước nóng hổi trên mi mắt Tsukishima, ân cần như đội trưởng Tetsu của Thập Nhất năm nào.

"Ngoan, chú văn này sẽ không làm em khó chịu nếu em nghe lời. Sau khi anh giết được Khách Vãng Lai và Houmonkyaku rồi sẽ quay lại đây cưới em."

"Thật đáng yêu! Nếu ta có thể xin Quan Âm cưới em thì tốt rồi. Hahaha..."

Câu chọc ghẹo của vị "tiên nhân" áo đỏ có giọng nói giống y hệt Kuroo Tetsurou, và ký ức về việc gã Houmonkyaku liên tục gọi mình là "bông sen nhỏ" bất chợt lướt qua đầu Tsukishima, khiến nó bỗng chốc đờ người ra.

Trước khi Kuroo bước qua cửa ngõ trở về Quỷ giới, Tsukishima đột nhiên bât dậy gọi to:

"Tiên nhân áo đỏ... là anh phải không?" Rồi nó lại cúi xuống lẩm bẩm tự hỏi: "Còn em... em rốt cuộc là thứ gì vậy?"

Cử động đột ngột khiến chú văn phản ứng, siết mạnh một cái làm cho Tsukishima tê liệt ngã trở lại xuống nệm.

Kuroo nghĩ có lẽ sau hàng loạt cú sốc, nhất là cái chết của Yamaguchi, có vẻ Tsukishima sắp nhớ lại đoạn thời gian xa xăm ấy rồi. Hắn vội vã bước tới, vừa nới lỏng chú văn cho quỷ nhỏ, vừa nhẹ giọng nói:

"Làm gì có tiên nhân áo đỏ nào? Từ đầu đến cuối đều là quỷ, chỉ có điều lúc đó chưa phải Quỷ Vương thôi. Tại bông sen nhỏ thấy anh vừa đẹp trai vừa tốt bụng nên mới bị lầm tưởng đấy", Kuroo muốn dỗ dành Tsukishima nguôi ngoai nỗi sợ, nên vừa trả lời vừa không quên chọc ghẹo nó.

Đáng tiếc là lần này hắn đùa không đúng lúc, quỷ nhỏ không hề hưởng ứng.

Một loạt ký ức xa xưa ập tới, về việc nó vốn chỉ là một bông sen được Quan Âm yêu thương, có "bạn" thân là một con cá chép cùng chung sống dưới hồ, và những lần gặp gỡ rung động khờ khạo với Kuroo Tetsurou.

Quá nhiều chuyện xảy ra, quá nhiều thông tin cùng một lúc khiến quỷ nhỏ chỉ có thể nằm đờ ra há miệng liên tục thở dốc. Thể lực và thần kinh đều kiệt quệ, Tsukishima dần dần không còn cảm nhận được gì nữa.

Đột nhiên trạng thái của quỷ nhỏ trở nên kì lạ, Kuroo ngay lập tức xem xét tình huống của nó. Phát hiện Tsukishima vẫn ổn, có lẽ chỉ vì mệt mỏi quá độ mà tạm thời hôn mê, Quỷ vương bất tri bất giác mà thở phào nhẹ nhõm.

Hắn đóng lại cửa ngõ nối tới Quỷ giới, khoanh chân ngồi bệt trên sàn, chống cằm quan sát Tsukishima.

Đợi đến khi nó tỉnh dậy, có lẽ sẽ trở lại làm bông sen nhỏ khờ khạo ngày xưa, xem hắn như tiên nhân mà ngưỡng mộ?

-

Khi cảnh sát Tokyo đến nghĩa trang thành phố, họ chỉ thấy một vị tăng nhân đầu trọc, khoác áo cà sa sờn rách bạc màu đang ngồi trên mảnh đất bị tàn phá khủng khiếp, tay cầm tràng chuỗi tụng kinh cầu hồn.

Tất nhiên, bọn họ không nhìn thấy một con ma nữ áo trắng toát, tóc đen dài rũ rượi đang ngồi bên cạnh thầy tu.

Bọn họ cũng sẽ không biết được đêm nay có bao nhiêu vong linh người đã khuất bị xúc phạm cần được an ủi.

Cảnh sát chỉ nhận được hàng loạt cuộc gọi từ người dân quanh đây, báo rằng hình như vừa xảy ra một trận động đất cực mạnh bên trong khu vực nghĩa trang thành phố.

Quy mô của trận động đất này quá kỳ quái, khu vực ảnh hưởng không rộng nhưng cường độ thì lại vô cùng khủng khiếp. Cây cối bật gốc ngả rạp, đất đai xô lệch, mồ mả bị bật tung lên, thi thể bên trong dường như vì vậy mà rơi ra, nằm la liệt trên mặt đất. Tuy trận động đất này chỉ gây thiệt mạng duy nhất một người là ông lão bảo vệ già canh giữ nghĩa trang, nhưng cảnh tượng nó để lại quả thực vô vàn ám ảnh.

Cũng vì vậy, hình ảnh một thầy tu trẻ tuổi lẳng lặng điềm tĩnh ngồi giữa những xác người mà tụng kinh cầu hồn đã trở thành một giai thoại sau này.

Sau khi cảnh sát lấy lời khai xong thì thả cho thầy tu trẻ ấy đi. Dáng đi của vị tăng nhân này rất kỳ quái. Một tay chìa ra như đang nắm lấy bàn tay ai khác, tay còn lại đặt sau lưng, bước chân nặng trịch như đang cõng theo một thứ vô hình nào đó mà mắt người không thể nhìn thấy được.

Nếu nhìn được, họ sẽ thấy tay phải vị tăng nhân ấy đang nắm chặt bàn tay trắng bệch xương xẩu của con ma nữ, còn sau lưng anh ta là thi thể không đầu của một con quỷ, mà cái đầu của con quỷ thì lại đang được ả ma nữ kia cẩn thận ôm vào lòng. Toàn bộ xác con quỷ đó dường như đang tan thành bụi nhỏ, theo gió đêm chầm chậm bay vào không trung.

Một viên cảnh sát đứng gần đó loáng thoáng nghe được vị tăng nhân này hình như còn "độc thoại" một mình rằng:

"Hy vọng kinh cầu siêu cũng có tác dụng với quỷ, để linh hồn thằng nhóc Yamaguchi này đến được chốn nghỉ ngơi..."




_____

Kuroo đang bị "điêng" nên thái độ, suy nghĩ, lời nói cũng như hành động thường xuyên kỳ quái và không ăn khớp. Yên tâm là mẹ mìn này chưa cho bản bình thường lại sớm đâu =))).


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net