Chương 56. Không có nghe nói, là em thích anh trước!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 56. Không có nghe nói, là em thích anh trước!

*****

Nghe Mã Gia Kỳ nói,  Đinh Trình Hâm liền thúc giục:

"Anh mau nghe xem cô nói gì."

Mã Gia Kỳ gật đầu: "Để anh nghe, đừng gấp."

Đinh Trình Hâm gật đầu yên lặng nhìn Mã Gia Kỳ.  Anh mỉm cười nghe điện thọai của Chu Nhược Đình.

"Alo mẹ ngài gọi con có việc gì không?"

"Không có việc không được gọi cho con à?  Mà con đang ở đâu vậy?" 

Mã Gia Kỳ nắm tay Đinh Trình Hâm đi về phía trước vừa đi vừa nói chuyện với mẹ Mã

"Con đang bắt cóc người ta vào sổ hộ khẩu của con."

Chu Nhược Đình đang nằm trên ghế lười trong nhà, nghe thế ngồi bật dậy khiến Mã Thiên Quân cũng phải ngước mắt nhìn sang bà.  Không để ý đến ông, bà hỏi lại Mã Gia Kỳ: "Hai đứa đang ở đâu?"

Mã Gia Kỳ cười cười: "Hà Lan ạ."

Chu Nhược Đình nghĩ nghĩ một lát, bà cong khóe môi,  thư thả nằm lại vị trí ban đầu,  hỏi tiếp: "Khi nào về?"

"Tuần sau ạ."

"Trình Hâm đâu?"

Mã Gia Kỳ nhìn Đinh Trình Hâm ngoan ngoãn đi bên cạnh mình, anh đưa tay vuốt mái tóc của cậu, giọng nói không tự chủ mà nhẹ nhàng hơn:

"Bên cạnh con ạ." 

Chu Nhược Đình im lặng vài giây,  có chút ngập ngừng hỏi: "Hai con có định tổ chức hôn lễ trong nước không?"

Mẹ con tâm linh tương thông,  Mã Gia Kỳ cũng nghĩ đến vấn đề này rồi, nhưng anh vẫn chưa bàn bạc với cậu anh không muốn tự quyết định. Hôn nhân là chuyện của cả hai người nếu như một mình anh quyết định mọi thứ Đinh Trình Hâm sẽ không thoải mái. 

Nghe Chu Nhược Đình hỏi vậy,  Mã Gia Kỳ chỉ nói: "Đợi con bàn bạc với em ấy xong sẽ báo cáo với ba mẹ."

Chu Nhược Đình thở dài trong lòng, bà dặn dò: "Ba mẹ thằng bé đều đã mất, có chuyện gì hai đứa thương lượng với nhau rồi báo với ba mẹ.  Đừng để thằng bé thấy buồn biết chưa con trai."

Mã Gia Kỳ im lặng nghe Chu Nhược Đình dặn dò, anh vừa ngắm người anh thương vừa nghe mẹ dạy bảo cũng không thấy phiền một chút nào. 

Đợi Chu Nhược Đình nói xong,  Mã Gia Kỳ mới lên tiếng: "Vâng,  con biết rồi.  Con trai ngài sẽ không chọc giận nữa kia của mình như ba con đâu."

Mã Gia Kỳ vừa nói đến đây liền nghe thấy Chu Nhược Đình hừ nhẹ: "Ba con ông ấy dám."

Lần thứ hai nghe vợ nhắc đến mình Mã Thiên Quân ngẩng đầu nhìn vợ đổi lại là cái trừng mắt đầy *ấm áp* của bà.  Ông nhíu mày khó hiểu, không biết bản thân đã chọc giận gì bà xã của mình. 

Mà Mã Gia Kỳ nghe Chu Nhược Đình nói vậy chỉ cười khẽ.  Ba mẹ của anh là như vậy,  nhưng tình cảm lại tốt hơn người khác gấp nhiều lần. 

Thấy Đinh Trình Hâm cả đoạn đường đều im lặng,  Mã Gia Kỳ siết chặt tay cậu, anh nói với Chu Nhược Đình: "Con đưa A Trình đi ăn uống, ba mẹ bận việc cứ làm đi ạ."

Biết con trai đang muốn tắt điện thoại, Chu Nhược Đình cũng không định nói tiếp.  Thời gian nói chuyện thì khi nào không có nhưng con trai đang muốn cùng người thương bà không muốn làm phiền. 

"Được. Vậy mẹ cúp máy. Nếu muốn tổ chức hôn lễ trong nước nói với mẹ để mẹ sắp xếp chọn ngày cho hai đứa. "

"Vâng ạ.  Tạm biệt mẹ."

Sau khi Chu Nhược Đình tắt điện thoại,  Mã Thiên Quân nhìn bà hỏi: "Sao vậy em?  Thằng con trai thúi kia lại làm gì à!?"

Chu Nhược Đình liếc ông một cái: "Con trai ngoan của anh nó bắt con trai nhà người ta đi nước ngoài kết hôn rồi."

Mã Thiên Quân im lặng hoàn toàn.  Nếu ông nhớ không lầm ngày hôm qua con trai ông vừa làm xong lễ tốt nghiệp đại học. 

Mã Thiên Quân nhìn vợ một lát, ông hỏi: "Vậy anh đi tìm luật sư, anh muốn cho Trình Hâm cổ phần."

Chu Nhược Đình gật đầu: "Em cũng phải đi tìm luật sư chuẩn bị của hồi môn cho Trình Hâm, còn phải đi tìm người sắp xếp nếu hai đứa nó muốn tổ chức hôn lễ."

Mã Thiên Quân cau mày: "Cái gì mà muốn với không?  Thằng tiểu tử đó bắt cóc con nhà người ta còn không cho người ta danh phận à?"

Chu Nhược Đình câm nín nhìn ông, bà nhớ chồng bà lúc đầu cũng không phải thật sự quá chấp nhận khi biết Mã Gia Kỳ thích nam, không ngờ bây giờ lại thay đổi thái độ vì Đinh Trình Hâm.

Là vợ chồng đầu ấp tai gối,  Mã Thiên Quân làm sao không biết vợ ông nghĩ gì.  Ông hắng giọng không được tự nhiên nói: "Vì thằng bé quá đáng thương.  Nó giỏi như vậy là con mình may mắn."

Chu Nhược Đình mỉm cười nhìn ông, bà không nói với ông một điều, từ xưa đến giờ ông không biết ông yêu vợ, thương con trai ông thế nào nhưng cả bà và Mã Gia Kỳ đều cảm nhận được sự nhân nhượng từ ông. Người đàn ông dù có thành công như thế nào đi nữa cũng sẽ không bằng người đàn ông yêu thương gia đình. Mà Chu Nhược Đình bà may mắn có được người chồng có cả hai điều trên, thêm người con trai hiếu thảo tài giỏi, đó là điều mà bà hạnh phúc nhất.

......

Ở Hà Lan xa xôi Mã Gia Kỳ dắt tay Đinh Trình Hâm đi đến những nơi có cảnh đẹp nhất.  Đứng trước cánh đồng hoa Tulip xinh đẹp,  Mã Gia Kỳ hỏi cậu:

"A Trình, mẹ anh hỏi trong nước chúng ta có tổ chức hôn lễ không?"

Đinh Trình Hâm đưa mắt nhìn anh, cậu không trả lời chỉ hỏi lại: "Anh muốn tổ chức không?"

Mã Gia Kỳ nhéo nhéo má cậu, anh nói: "Học bá của anh à, anh đây từng giây từng phút đều muốn nói với cả thế giới rằng em là của anh." 

Nghe anh nói vậy, hai tai Đinh Trình Hâm đỏ lên, cậu cụp mắt, nhỏ giọng nói: "Vậy thì tổ chức ạ."

Mã Gia Kỳ rên lên trong lòng một tiếng, người yêu của anh càng ngày càng mềm mại thế này. 

Anh cong khóe môi hôn nhẹ vào tóc cậu,  khẽ thì thầm: "Vậy thì tổ chức hôn lễ, anh muốn tặng em những gì tốt nhất trên thế giới. Những gì người khác có, em cũng phải có.  Những gì người khác không có, anh sẽ tìm mọi cách để em có."

Nghe những lời bộc bạch chân thành của Mã Gia Kỳ, trái tim của Đinh Trình Hâm đều dậy sóng.  Cậu nghiêng đầu hôn lên cằm anh,  nói khẽ: "Cuộc đời em từ nhỏ đều là bất hạnh,  ngoại trừ học tập tất cả đều đứng trái ngược phía em.  Cho đến khi anh xuất hiện thế giới của em đều tươi đẹp.  Cảm ơn anh."

Mã Gia Kỳ ôm cậu trong lồng ngực, cũng dịu dàng nói: "Anh cũng cảm ơn em đã cho anh tình yêu của em.  Anh yêu em."

........

Ngày hôn lễ của Đinh Trình Hâm và Mã Gia Kỳ diễn ra ở khách sạn tiệc cưới lớn nhất thành phố,  bạn bè của hai người đều có mặt đông đủ.  Ngoài Lục Tư Trạch cùng Trác Tử Kỳ thì Mạc Chính Hàn cùng Lâm Ngạn cũng đến. 

Bốn người vào sảnh cùng nhau, sau đó hoa khôi khoa Triệu Tố Hoan cũng đến cô còn mang theo một cái đuôi vô cùng quen thuộc với hai người -  Tiếu San.

Đứng trước mặt hai người,, Tiếu San bẽn lẽn nói: "Chúc mừng hai anh, chúc hai người trăm năm hạnh phúc.  Còn có trước đây là em nông cạn thiếu hiểu biết, cảm ơn hai người đã không so đo tính toán với em, em xin lỗi cùng cảm ơn hai người."

Mã Gia Kỳ mỉm cười nhìn cô,  Đinh Trình Hâm đứng bên cạnh nghiêm túc nói: "Ai cũng có một thời sai lầm, chỉ cần sau này cô chọn con đường đúng đắn là được."

Mã Gia Kỳ lúc này mới lên tiếng: "Học bá nhà tôi nói đúng,  không có kẻ thù mãi mãi cũng không có bạn bè vĩnh cữu, chỉ cần cô có lòng chúng ta vẫn là bạn."

Tiếu San gật đầu: "Ừm."

Triệu Tố Hoan đứng bên cạnh bây giờ mới dịu dàng nói: "Học bá, nam thần, chúc mừng tân hôn vui vẻ."

Mã Gia Kỳ cùng Đinh Trình Hâm nâng ly với cô: "Cảm ơn."

Hai người chúc xong thì những người khác cũng tiến đến,  Lưu Diệu Văn nhìn hai người cười đến lưu manh: "Hai người cưới xong nhớ phải trả tôi tiền mai mối đó. Nhờ tôi mà hai ông mới biết nhau đó."

Mặc Nhiễm nhìn nụ cười của cậu ta, mỉm cười lịch sự mắng: "Này, nói ra không ngượng ngùng à?  Không biết ai đó giúp được cái gì nhỉ!?"

"Này nhé, tôi là người giúp hai bọn họ gặp nhau đấy.  Còn nhớ ngày đầu....."

Lưu Diệu Văn chưa nói xong, Nghiêm Hạo Tường cùng Hạ Tuấn Lâm tay trong tay đi đến đã cắt ngang lời: "Dừng.  Ông nói nhiều quá."

Lưu Diệu Văn hưng phấn bừng bừng bị giọng điệu lạnh lùng của Nghiêm Hạo Tường làm cho không còn gì để nói. Cậu ta khoanh tay hừ một cái không nói tiếng nào.

Phương Phi đi đến vỗ vai cậu ta hai cái,  nhìn Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm vui vẻ nói: "Nam thần, học bá tân hôn vui vẻ.  Không ngờ trong chúng ta hai cậu lại là người kết hôn sớm nhất."

Mã Gia Kỳ mỉm cười tủm tỉm nhìn cô gái đi bên cạnh cậu ta: "Chắc cũng sắp đến cậu rồi. Ai đây không giới thiệu à!?" 

Phương Phi mỉm cười vòng tay ôm eo người kia: "Bạn gái tớ,  Mạnh Nhật Hà. Cô ấy là họa sĩ tranh manga." 

Mã Gia Kỳ ý vị thâm trường ồ một tiếng cũng nói câu chút mừng hai người. Phương Phi cũng vui vẻ nhận lời chúc, Đinh Trình Hâm để ý, đứng bên cạnh Ân Tử Nam,  Dư An không nhìn Phương Phi chỉ trầm ngâm uống rượu cậu bất giác nhíu mày. 

Như cảm nhận được tâm trạng cậu, Mã Gia Kỳ đưa tay ôm eo cậu, nhỏ giọng nói: "Chuyện của họ kệ họ, cô gái kia không phải bạn gái Phương Phi đâu."

Đinh Trình Hâm kinh ngạc nhìn anh: "Sao anh biết."

Mã Gia Kỳ cười tủm tỉm: "Tối nay kể em nghe."

Hai người đang nhỏ giọng thì thầm thì Ân Tử Nam đi đến đứng kế Mặc Nhiễm, bên cạnh là Dư An cũng đi theo. Ân Tử Nam nhìn hai người,  giọng nói trầm thấp đặc trưng của cậu ta vang lên:

"Gia Kỳ, học bá chúc hai người vĩnh kết đồng tâm.  Hạnh phúc nhé."

Mã Gia Kỳ cùng Đinh Trình Hâm nói: "Cảm ơn cậu." Mã Gia Kỳ nói thêm: "Chúc cậu sớm đưa được người trong lòng về nhà."

Mã Gia Kỳ nói xong câu này,  Ân Tử Nam có chút ngạc nhiên, máy móc nói: "Cảm ơn." mà Mặc Nhiễm thì ngẩng đầu nhìn cậu ta trong ánh mắt đầy ý tứ dò xét nhưng môi mím chặt không hé lời. 

Nghiêm Hạo Tường nâng ly rượu bên cạnh, lạnh nhạt mắng: "Ngu ngốc như nhau."

Nhưng lời Nghiêm Hạo Tường quá nhỏ chỉ có Hạ Tuấn Lâm cùng Tống Á Hiên đứng bên cạnh cậu ta là nghe thấy.  Tống Á Hiên nhìn Lưu Diệu Văn một cái im lặng uống rượu không nói chuyện. Mà Hạ Tuấn Lâm thì đã nhỏ giọng thì thầm cùng với cậu ta. 

Dư An cũng đến trước mặt Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm, nói: "Nam thần, học bá hai người phải thật hạnh phúc nhé.  Thật hâm mộ hai người, còn có Gia Kỳ, lúc ông là X bọn tôi rất thích ông."

Mã Gia Kỳ nhìn cậu ta, mỉm cười: "Cảm ơn ông, tôi cũng chúc ông sớm thoát kiếp FA nhé."

Dư An trợn mắt: "Không cần.  Ông đây độc thân muôn kiếp cũng được, không cần giả vờ giả vịt sau đó vắt chân mà chạy."

Đinh Trình Hâm nhìn cậu ta, nghiêm túc nói: "Mắt thấy tai nghe đôi khi chẳng phải thật."

Dư An ngơ ngác: "Thế cái gì là thật."

"Đương nhiên là dùng tâm cảm nhận.  Ngốc nghếch." không đợi Đinh Trình Hâm trả lời, Trác Tử Kỳ đi bên cạnh Lục Tư Trạch tiến đến đây đã trả lời giùm cậu.

Dư An xoay người nhìn Trác Tử Kỳ, "Nga~"  sau đó rời đi mất.  Mà Phương Phi nhìn theo Dư An thì hai hàng chân mày nhăn lại,  trong ánh mắt còn pha chút lo lắng.  Trác Tử Kỳ mắng: "Ngốc như nhau bởi vậy độc thân là phải."

Lục Tư Trạch mặc kệ bạn trai lầm bầm lầu bầu,  anh ta nói với Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm: "Nãy giờ không thoát thân được.  Chúc hai cậu trăm năm hạnh phúc."

Đinh Trình Hâm gật đầu nói cảm ơn,  Mã Gia Kỳ thì cười tủm tỉm: "Cảm ơn Lục thiếu.  Tôi cũng chúc cậu sớm thành nguyện vọng."

Lục Tư Trạch gật đầu nói: "cảm ơn."

Trác Tử Kỳ nhìn hai nhân vật chính hôm nay, cậu ta cũng nói: "Chúc tân hôn vui vẻ."

Cả nhóm đứng nói chuyện trong chốc lát, bên ngoài một trận ồn ào.  Mã Gia Kỳ nhìn sang, là Mã Sơ Âm cùng một người khác đi vào.  Cậu ta kéo người kia chạy đến bên cạnh Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm:

"Anh họ, anh dâu,  chúc hai người bách niên giai lão, ân ân ái ái. Cung hỷ cung hỷ. "  sau đó chỉ vào người bên cạnh: "Giới thiệu với hai người, đây là cậu út, em của mẹ em, Trần Tứ Húc vừa từ nước ngoài về."

Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm gật đầu với người kia.  Trần Tứ Húc cũng gật đầu với hai người, mở miệng nói: "Tân hôn vui vẻ."

Mã Gia Kỳ lịch sự nói: "Cảm ơn."

Trần Tứ Húc quả thật rất bận rộn.  Nói chưa được vài câu đã bị cuộc điện thoại kéo đi.  Cậu ta trao đổi với Nghiêm Hạo Tường,  Lục Tư Trạch, Mặc Nhiễm và Mã Gia Kỳ danh thiếp của mình sau đó rời đi, còn là vừa đi vừa nói chuyện điện thoại.  Cho đến khi vừa ra khỏi cửa liền va phải một người từ ngoài đi vào.  Trương Chân Nguyên bận việc đến trễ lại còn va phải người,  theo phép lịch sự liền xin lỗi đối phương.  Ai ngờ một câu xin lỗi theo phép lịch sự lại khiến cuộc sống của Trương Chân Nguyên sau này hoàn toàn đảo ngược bởi người trước mắt. 

Sau khi nhận hết lời chúc của bạn bè cùng thân thích.  Hai người nắm tay nhau bước lên lễ đường.  Sau khi tuyên thệ xong hai người tiếp tục cùng bạn bè người thân ăn uống nói chuyện. 

Hạ Tuấn Lâm nhìn hai người, đột nhiên hỏi: "Anh họ,  anh dâu, hai anh ai là người thích đối phương trước."

Mã Gia Kỳ cùng Đinh Trình Hâm đồng thanh: "Anh trước."

Nói xong hai người nhìn nhau, Mã Gia Kỳ cong môi, nở nụ cười, ghé sát vào tai Đinh Trình Hâm khẽ nói:

"Bạn đời của anh ơi,  nghe nói em thích anh trước? Thật không?"

Đinh Trình Hâm đỏ mặt gật đầu: "Ừm, không có nghe nói, là em thích anh trước. Lão công em yêu anh."

_______

Hoàn chính văn ❤️

_________

Vài lời nói ngoài lề: thật ra bộ truyện này không phải là bộ truyện tôi thích nhất nhưng là bộ truyện tôi chăm nhiều nhất. Bộ truyện khởi hành vào ngày 10/4/2022 và kết thúc vào ngày 13/08/2022. Một chặng đường dài cùng nhau đi vừa qua.  Cảm ơn nhé những người bạn độc giả tuyệt vời của tôi. Yêu các bạn. Hẹn gặp ở những bộ truyện khác nhé.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net