Tập 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thành Nghị, người đang bị mọi người gọi tên trong hot search ở vị trí thứ 3, tại nơi đầu sóng ngọn gió lại đăng một cái Weibo, hơn nữa lại là một loạt biểu tượng cảm xúc tự giễu lăn khỏi giới giải trí. Không lâu sau khi đăng nó lên đã có hơn một nghìn bình luận.

Kể từ khi ra mắt, Thành Nghị gần như luôn bị bao quanh bởi những bình luận tiêu cực, ban đầu tham gia chương trình tuyển chọn tài năng, lúc đang hot còn có fans vì anh mà cãi lại và khống chế bình luận.

Sau đó nhân khí (Độ nổi tiếng) lại nhanh chóng giảm xuống, mấy năm liền lại không có lịch trình gì, đã sớm qua thời, fans cũng không còn nhiều.

Sau khi bài Weibo này được đăng tải, có bình luận của một vài fan hâm mộ bênh vực anh, còn lại chủ yếu là bị cư dân mạng "Bao phủ trong nước miếng".

Mà những anti-fan mười năm không mời mà đến, tất nhiên không chút khách khí đem Thành Nghị mắng, lại còn hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà cậu, mắng hàng chục lần theo những cách khác nhau.

[Chuẩn bị cho một con đường đen tối đến cùng?]

[Kém sang trọng, cút]

[Giờ biết rồi, thì nhanh chóng cút ra khỏi giới giải trí]

[Da mặt dày có thể so sánh với bức tường thành]

[Diễn quá diễn, muốn ói]

[Loại nhiệt độ đen như này mà cũng cọ thì phải flop cỡ nào]

[Rốt cuộc rác rưởi chính là rác rưởi, không biết xấu hổ càng không có tự trọng]

Anti-fan mắng càng lợi hại, nhiệt độ càng lớn, người xem náo nhiệt cũng càng nhiều.

Internet rộng lớn như vậy, không phải tất cả mọi người trong giới giải trí ai cũng hiểu đâu là đúng đâu là sai.

Vì thế, cũng có một bộ phận không nhỏ cư dân mạng bị hot search thu hút tới xem náo nhiệt, có những quan điểm khác nhau trên bài Weibo này.

[Biểu tượng cảm xúc này dễ thương quá, hahahaha]

[Lầu trên, làm sao mà tôi cảm thấy Thành Nghị có chút đáng yêu]

[Có phải Thành Nghị đang giở trò với chính mình? Hahahaha, anh trai này khá thú vị]

[Sức chịu đựng tâm lý của Thành Nghị này thực sự rất mạnh, nếu là tôi bị mắng tàn nhẫn như vậy sớm gỡ bỏ Weibo rồi]

[Các chị em, các người đều cho rằng cậu ta rất dễ thương, nhưng sao tôi lại cảm thấy cậu ta không vừa đâu. "Anti-fan bảo tôi lăn ra giới giải trí, tôi đây liền đáp ứng yêu cầu của các người lăn khỏi giới giải trí, ai sợ ai"]

[Cho nên đây là muốn tức chết anti-fan sao? Đáng sợ!]

Oánh Oánh, người nhìn toàn bộ quá trình Thành Nghị đăng Weibo, lo lắng sốt ruột nhìn đối phương, lại cầm điện thoại trên tay nhưng không dám đọc bình luận.

"Anh à, vào lúc này mà anh đăng Weibo, họ sẽ càng mắng anh nặng lời..."

Thành Nghị đương nhiên biết.

Trước đó nguyên chủ không giải thích rõ ràng ở trong chương trình, cũng xem như đã mất đi cơ hội tốt nhất để giải thích. Bây giờ cậu lại dựa trên hot search đi giải thích, cũng không ai tin, mọi người sẽ chỉ nghĩ cậu đang bịa đặt cho bản thân.

Hiện tại đã như vậy, cậu cũng không cần thiết nói quá nhiều.

Sau khi đóng máy tính, Thành Nghị xoa nhẹ các khớp ngón tay và mỉm cười với Oánh Oánh, ra hiệu cho cô nàng yên tâm.

"Không sao đâu, thuận theo dư luận, cũng là cung cấp chỗ cho mọi người trút giận."

Oánh Oánh trên vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi nhìn Thành Nghị, cái hiểu cái không.

Vốn dĩ cô lo lắng đối phương sẽ nhốt mình như cũ và không nói gì sau khi bị bạo lực mạng quy mô lớn như vậy nhưng nhìn phản ứng hiện tại của anh, có vẻ như hoàn toàn không quan tâm đến việc mọi người mắng nhiếc mình như thế nào.

Sau khi suy nghĩ, Oánh Oánh đột nhiên nhận ra rằng tâm lý của Thành Nghị ca lần này tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của cô.

"Khi nào thì anh có thể xuất viện?"

Giọng nói của Thành Nghị gọi về suy nghĩ của Oánh Oánh.

"Bác sĩ nói vết thương ở chân lần trước của anh sau này phải tái khám lại, nếu không sao thì có thể xuất viện." Cô kiểm tra thời gian "Đại khái là bốn giờ chiều."

Thành Nghị tầm mắt dừng trên chân hỏi Oánh Oánh, "Bị thương ở chân?"

Oánh Oánh gật đầu, cho rằng Thành Nghị bận đã quên liền nhắc nhở, "Đúng vậy..... Không phải lúc trước anh nói là có một phần hợp tác với lão sư trên sân khấu sao..... Anh nói sợ mình biểu hiện không tốt liên lụy đến thí sinh, liền mời lão sư dạy anh trước một ít vũ đạo cơ bản, kết quả ai mà biết vừa mới bắt đầu học liền bị bong gân chân phải."

"Nhưng chắc không sao đâu nhỉ? Cũng lâu rồi."

Thành Nghị gật đầu và cố gắng di chuyển chân phải của mình, nhưng không thấy có gì đau.

Sau khi xác định đại khái không có gì nghiêm trọng, cậu đem hợp đồng mà Đinh Duy Khang ném cho mình một lần nữa mở ra.

Lúc nãy cậu chỉ lướt qua hợp đồng một lần, cũng không xem rõ nguyên chủ cùng công ty ký hợp đồng như thế nào.

Nhưng sau khi nghe Đinh Duy Khang liên tục dùng hợp đồng đe dọa mình, Thành Nghị nghĩ cũng biết hợp đồng sẽ rất bất bình đẳng.

Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi đọc kỹ từng chữ trên hợp đồng, cậu mới hoàn toàn hiểu được nguyên chủ cùng công ty ký chính là một hợp đồng bất bình đẳng cỡ nào.

Công ty cấp cho nguyên chủ một đống tài nguyên chẳng ra sao, không sợ không hoàn thành cũng không cần chịu trách nhiệm bất cứ cái gì.

Nhưng nguyên chủ lại phải làm trâu làm ngựa cho công ty, không chỉ 80% tổng thu nhập phải chia cho công ty, mà chi phí của tất cả các hoạt động đều do nguyên chủ tự chi trả, công ty hứa cuối năm sẽ hoàn lại toàn bộ chi phí.

Kỳ lạ nhất chính là, mọi thông báo ban đầu mà nguyên chủ nhận được đều cần được công ty xét duyệt. Tự mình nhận thông báo thì chính là vi phạm hợp đồng, sẽ phải trả cho công ty 50 triệu nhân dân tệ.

Ngoài ra, trong thời gian hợp đồng còn hiệu lực, nếu nguyên chủ muốn chấm dứt hợp đồng trước, dù chỉ trước một ngày, cũng sẽ phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng cao ngất ngưỡng là 50 triệu nhân dân tệ.

Các quy định trong hợp đồng này quá độc đoán, trình độ này quả thực là muốn đem nguyên chủ hút máu lột da.

Thành Nghị cuối cùng cũng hiểu tại sao Đinh Duy Khang lại có thể đe dọa mình một cách không sợ hãi như vậy. Chỉ riêng ba quy tắc này đã khiến cậu đắn đo gắt gao. Hợp đồng sẽ không được giải quyết nếu cậu không đủ tiền bồi thường, công ty nói phong sát liền sẽ trực tiếp phong sát.

(Phong sát được hiểu là một lệnh cấm dành cho những nhân vật công chúng như diễn viên, ca sĩ, nghệ sĩ,... không được tham gia các hoạt động nghệ thuật do vướng phải scandal hoặc mắc một lỗi lầm cực lớn, không thể tha thứ được. Lệnh cấm này cũng yêu cầu toàn bộ các phương tiện truyền thông không được phép phát sóng chương trình hoặc phim, ảnh có mặt họ. Các ngôi sao, nghệ sĩ bị phong sát sẽ bị chặn tất cả các hoạt động nghệ thuật, không thể lên truyền hình, không đóng phim, không được phép mở concert. Sự nghiệp vì thế cũng đóng băng và khó có cơ hội vực dậy được.)

Thành Nghị nhìn thời gian hợp đồng có hiệu lực, tổng cộng mười lăm năm, còn gần mười năm nữa mới có thể chấm dứt hợp đồng......

Thời gian dài như vậy, nếu đến thời điểm đó, nhân khí cũng sẽ nguội lạnh.

Dù là ai đọc kỹ qua nội dung hợp đồng cũng biết có bao nhiêu hố, cũng không biết lúc ấy nguyên chủ tại sao lại đồng ý ký kết......

Cái hợp đồng này khẳng định là phải giải quyết.

Nhưng lúc này Thành Nghị có lòng nhưng mà lực không đủ.

Suy cho cùng, những việc chuyên môn này cần có người chuyên nghiệp làm. Đặc biệt là hiện tại, cậu lẻ loi một mình chống đối với toàn bộ công ty, mặc kệ là tinh lực hay tài lực đều không chiếm ưu thế. Vì vậy, nếu cậu muốn chấm dứt hợp đồng một cách dứt khoát và thắng trận, nhất định phải tìm một luật sư có năng lực mạnh mẽ để giải quyết trong một lần mới được.

Vì vậy Thành Nghị ngay lập tức bắt đầu tìm kiếm luật sư giỏi hiện đang chống lại các vụ kiện hợp đồng như thế này.

Sau khi tìm một lúc lâu, trong đầu đã có được vài ứng cử viên thích hợp.

Mọi người đều biết, một luật sư nổi tiếng như vậy không hề rẻ. Thành Nghị nghĩ đến đoạn miêu tả cuộc sống của nguyên chủ trong nguyên tác có vẻ vô cùng khổ sở, trong lòng có chút dự cảm không lành liền lập tức đi kiểm tra tài sản còn thừa của nguyên chủ.

Sau khi cẩn thận đem thẻ ngân hàng đối phương mở ra, hết cái này đến cái khác, hết mở Alipay đến mở WeChat, trong lòng Thành Nghị đột nhiên cảm thấy chua xót.

Alipay là ví điện tử được sáng lập và phát triển bởi tập đoàn Alibaba (Trung Quốc). Có thể hiểu một cách đơn giản, Alipay là công cụ giúp người tiêu dùng thanh toán các giao dịch trực tuyến như mua sắm online,...

Wechat: Ứng dụng dùng để nhắn tin, thanh toán tiền, tương tự như zalo. Ở thời đại 4.0 lúc bấy giờ thì phần lớn người TQ đều dùng Wechat để thanh toán tiền ngay trên điện thoại thay vì dùng tiền mặt như trước kia, rất tiện lợi.

Tổng tiền mặt của nguyên chủ còn không đến mười ngàn tệ......

Đây không phải mức lương hàng ngày 208 vạn mà mọi người thường trêu chọc, chênh lệch không phải một hai đồng......

Thành Nghị im lặng tắt tất cả các phần mềm.

So với thuê luật sư tới để đâm đơn kiện, giờ đây cậu có vẻ cần phải suy nghĩ khẩn cấp hơn về việc làm thế nào để kiếm cho mình một số tiền trước.

Thành Nghị bất lực thở dài, trong lòng suy nghĩ không ra.

Không cần biết nguyên chủ cùng công ty bất bình đẳng như thế nào, nhưng tốt xấu gì cũng ở giới giải trí lăn lộn năm sáu năm, cũng coi như đã từng nổi tiếng, hơn nữa cũng không có ham mê bất thiện gì, tại sao lại không làm nên trò trống gì, tùy tiện chạy hai chương trình cũng không đến mức nghèo túng đến vậy.

Thành Nghị nhíu mày, lại nhìn chằm chằm tin nhắn nhắc nhở chuyển khoảng ngân hàng, phát hiện nguyên chủ vậy mà lại chuyển đi 500 vạn vào tuần trước.

Mà sau khi chuyển khoản, nguyên chủ đã gửi một tin nhắn cho một dãy số lạ ——

[Tiền nuôi dưỡng trước kia, toàn bộ đều trả cho các người, sau này không ai nợ ai.]

Hiển nhiên số tiền này cậu chuyển cho ba mẹ nuôi nhà giàu kia, sau khi tìm được con ruột trực tiếp đem nguyên chủ đá đi.

Đôi lông mày xinh đẹp của Thành Nghị nhíu càng chặt.

Giọng nói của Oánh Oánh ở ngoài cửa đột nhiên vang lên, cô gõ gõ cửa, cùng với bác sĩ đi tới trước giường bệnh.

Thành Nghị tắt điện thoại, phối hợp để bác sĩ kiểm tra.

Cuối cùng bác sĩ bảo vết thương ở chân đã không có vấn đề gì, chỉ cần chú ý tĩnh dưỡng, sau đó bắt taxi về nhà.

Buổi chiều cậu nói chuyện cùng Đinh Duy Khang cũng không mấy vui vẻ, đối phương sau khi đi liền đem xe bảo mẫu cùng với các thiết bị khác công ty cấp cho cậu toàn bộ lấy đi.

Lúc về nhà là giờ cao điểm buổi chiều, trên đường bị tắc đường, Thành Nghị mất gần một tiếng đồng hồ mới có thể trở về nhà của nguyên chủ.

Căn nhà nhỏ khoảng 90 mét vuông trống trơn, trừ thiết bị âm nhạc chuyên nghiệp hơi đáng giá trong nhà, còn lại đều bố trí rất đơn giản, nhìn ra được điều kiện kinh tế không tốt lắm.

Sau khi Thành Nghị tiễn Oánh Oánh đi, lập tức mở tủ lạnh chuẩn bị nấu cơm.

Từ khi tỉnh lại cậu đã không ăn gì, hiện tại đã sắp 8 giờ tối, bụng đã sớm cồn cào vì đói.

Thành Nghị mở tủ lạnh nhìn một lần, đem nguyên liệu nấu ăn có thể sử dụng được đều lấy ra, miễn cưỡng làm cho mình một bữa cơm tối đơn giản.

Sau khi cơm nước xong, Thành Nghị đi tắm, cậu vừa ra tới liền nhìn thấy điện thoại lại có thêm mấy cái tin nhắn nhắc nhở.

Vừa mở ra là thấy Oánh Oánh gửi tới cho mình một tin Wechat, nhắc sáng mai còn có buổi ghi hình《 Siêu cấp thần tượng

Trả lời Oánh Oánh xong, Thành Nghị phát hiện lúc mình nấu cơm Đinh Duy Khang cũng gọi mấy cuộc.

Sau lại thấy không ai nhận, lại gửi hơn chục tin nhắn, vừa đánh vừa xoa dụ dỗ anh đi khách sạn Minh Châu.

Thành Nghị trực tiếp làm lơ như không thấy, nằm trên giường lướt điện thoại một lát, liền đắp chăn đi ngủ.

*

12 giờ tối, đạo diễn và mấy thành viên nòng cốt của tổ tiết mục《 Siêu cấp thần tượng 》 mở cuộc họp đêm.

"Lão đại, hôm nay phía khách hàng bên kia phản hồi, khán giả đều phàn nàn Thành Nghị, giọng bọn họ giải thích cũng khàn hết rồi, các bình luận cùng tin nhắn Wechat bên kia cũng đều đang bị mắng"

Sau khi người này nói xong, người kia lại phản pháo lại, "Hôm nay trên hot search, tuy rằng tương đối tiêu cực, nhưng nhiệt độ xác thực bị chuyện của Thành Nghị làm cho tăng lên, hôm nay tỉ lệ click của trang web tăng lên 70%, hiệu quả rất tốt."

Người trước mỉa mai, "Chẳng lẽ trước mắt vì tham một điểm này, mà hiệu quả và lợi ích lẫn danh tiếng đều từ bỏ sao? Hơn nữa tập tiếp theo liên quan đến đại lão sư, với lưu lượng của anh ta sợ là không có người xem à?"

"Nổi tiếng bằng Scandal cũng là nổi tiếng. Đừng nhìn khán giả bây giờ chửi bới. Tin hay không thì tùy, họ sẽ đến xem đúng giờ hơn ai hết trong số phát sóng tiếp theo, họ muốn chờ xem Thành Nghị nhắm tới Tuyên Diệc Hàm như thế nào."

Hai người phụ trách, một thì muốn đá Thành Nghị đi, một thì muốn giữ Thành Nghị lại, vì họ nhìn nhận vấn đề ở nhiều góc độ khác nhau không đồng quan điểm với nhau, nên đã có rất nhiều tranh luận.

Nghe ý kiến của hai người dưới quyền chia thành hai phe, Tống đạo diễn ngồi ở chính giữa lại cau mày không nói một lời.

Ông ta nhìn lướt qua hai tin nhắn mà cấp trên mới gửi, càng cảm thấy vấn đề này khó giải quyết.

Vì thế ông ta đã mở miệng, đem vấn đề vứt cho hai nhân viên của mình.

"Có một giám đốc điều hành cấp cao ở EC mới cho người lại chào hỏi, muốn thay đổi Thành Nghị."

Người phụ trách thứ nhất thấy muốn đổi Thành Nghị liền cao hứng gật đầu, "Điều đó khá tốt, trực tiếp để cậu ta cút đi, chúng ta chỉ là bồi thường một chút tiền vi phạm hợp đồng."

Đạo diễn phớt lờ anh ta và nói tiếp, "Có người bên tập đoàn Tuyên gia, Tập đoàn Tuyên gia cũng đã chào hỏi cấp trên, họ cũng rất bất mãn với hành vi của Thành Nghị."

Mặc dù Tuyên Diệc Hàm không muốn quá phô trương, cố tình che giấu thân phận thiếu gia nhà giàu khi tham gia tuyển chọn tài năng, nhưng bố mẹ cậu ta đã sớm chuẩn bị quà cho tổ tiết mục, cho nên mối quan hệ giữa Tuyên Diệc Hàm và Tuyên gia, kỳ thật đã không còn là bí mật gì, chỉ là các thí sinh không biết mà thôi.

Vốn dĩ tổ đạo diễn đều cho rằng vợ chồng Tuyên gia chỉ là muốn bọn họ chiếu cố nhiều đến Tuyên Diệc Hàm, lại không nghĩ rằng bọn họ cũng bênh vực người mình như vậy, hiện tại trực tiếp dang tay ra gỡ chướng ngại vật như vậy, muốn thay con trai bọn họ san bằng cái chướng ngại mang tên Thành Nghị này.

Nghe đạo diễn nói xong, người phụ trách lúc trước muốn giữ lại Thành Nghị bất đắc dĩ thở dài, "Người mà Thành Nghị đắc tội thật đúng là nhiều......"

Một vị khác bật cười, "Như vậy cũng tốt, chỉ cần để Thành Nghị đi, mọi chuyện đều ổn, người xem vui vẻ, EC và Tuyên gia bên này cũng cao hứng."

Tống đạo lắc đầu, "Nếu là chuyện đơn giản như vậy, tôi sẽ không lo lắng."

Dứt lời ông ta chỉ chỉ đầu tóc lưa thưa của mình, mới tiếp tục nói "Nhưng Thành Nghị là do Kim chủ chỉ định."

Ngay khi lời của vị đạo diễn nói ra, hai người phụ trách nhất thời không nói nên lời.

"Kim chủ?"

"Sếp, ý ông là nói Thành......?"

Đạo diễn gật đầu, "Đúng vậy."

Nhìn cái đầu càng ngày càng hói của đạo diễn, cuối cùng họ cũng hiểu tại sao đạo diễn lại sầu như trái bầu như vậy.

Không ai trong số bọn họ đủ khả năng để đắc tội cả hai.

Đặc biệt là phía nhà đầu tư bên kia, nếu thay đổi lão sư họ chỉ định thì đó chẳng phải là tát thẳng một cái vào mặt baba?

"Khó trách Tống đạo diễn ông lúc trước giống như trúng tà đi mời Thành Nghị. Giờ cuối cùng tôi cũng hiểu rồi."

"Nhưng nếu Thành Nghị có Thành gia làm chỗ dựa, hot search hôm nay sao chưa có người đè xuống cho cậu ta?"

Đạo diễn lắc đầu "Thành gia không phải chỗ dựa của cậu ta,  không có hậu thuẫn cũng không có quan hệ với Thành gia."

Đạo diễn vốn muốn nói rõ thêm, nhưng lại cảm thấy mất thời gian nên nói: "Chuyện này hơi phức tạp, tôi không tiện giải thích cho các cậu nghe. Bây giờ nên nghĩ cách giải quyết như thế nào mới tốt?"

Vài người hai mặt nhìn nhau, trong phòng họp vô cùng im lặng.

Lâu lắm mới có người đề nghị.

"A, nếu không như vậy đi, dù sao ngày mai cũng phải ghi hình một tập mới, tạm thời để Thành Nghị ở lại thêm một tập xem biểu hiện kế tiếp của cậu ta. Tuy không có hậu thuẫn, nhưng lúc trước tốt xấu gì cũng là do Thành gia chỉ định, đạo diễn ông trước tiên đi liên hệ người phụ trách Thành gia bên kia, nói với hắn tình huống của Thành Nghị. Nếu anh ta không muốn bảo vệ Thành Nghị, thì hãy thay cậu ta. Không phải đơn giản sao?"

Đạo diễn nghe xong đề nghị của người phụ trách, cảm thấy cũng là một kế hoãn binh, liền đồng ý "Trước cứ làm như vậy đi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net