Chương 6: [Tấm khiên băng giá và ngọn lửa công lý]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng chiều dần buông xuống, từng tia nắng gay gắt xuyên vào từng rãnh nức của những bức tường đổ nát nơi phế tích u ám. Tiếng vũ khí va đập vào nhau "chan chát" vang vọng kéo theo vài toà kiến trúc cũ kĩ sụp đổ tạo nên cơn mưa bụi mịt mù lan khắp nơi.

Cuộc giao chiến vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại...

- Lũ các ngươi dai như đỉa vậy ...

Sứ Đồ Kích Lưu bực dọc khi liên tục bị Eula và Yanfei phản đòn.

- Ngươi tận mạng rồi, đừng cố chấp nữa mà mau đầu hàng đi!

Eula gằng giọng quát về phía gã sứ đồ.

- Đầu hàng ư ? Thật hão huyền! Xem ta xé toạc các ngươi ra thành tro bụi đây!

Sứ Đồ Kích Lưu chuyển mình thành một bánh xe với những lưỡi đao nước bao xung quanh rồi lao đến tấn công. Eula nhanh chóng phản đòn bằng một đường kiếm băng giá khiến lưỡi đao của hắn đông cứng rồi vỡ tan. Yanfei tiếp nối cô bằng ngọn lửa nóng rực khiến số lưỡi đao còn lại cũng nhanh chóng bốc hơi toàn bộ. Tuy nhiên trận đánh kéo dài đã lâu, cả hai đều đã kiệt sức và gã sứ đồ vẫn liên tục tạo ra hàng trăm chiêu thức khác nhau và liên tục tấn công về phía hai người họ.

- Cứ đánh trả thế này cũng không phải là cách ...

Eula tạo ra một lớp tường băng làm gián đoạn những lưỡi dao được phóng ra từ cơ thể gã sứ đồ.

- Tôi biết, phải nhanh chóng giết chết hắn. Nếu không chúng ta sẽ thật sự mất mạng ...

Yanfei cau mày quan sát đòn tấn công của đối thủ, cố gắng tìm ra sơ hở.

- Tôi nghĩ là điểm yếu của hắn nằm viên đá màu xanh trước ngực, vì nơi đó phát ra nguồn năng lượng rất dữ dội. Chỉ cần phá vỡ nó, hắn sẽ tan biến!

Eula chỉ điểm cho Yanfei sau nhiều lần giao chiến trực diện.

- Vậy ... bây giờgiúp tôi tiếp cận với hắn được không? Càng gần càng tốt, tôi sẽ phá nó!

Yanfei ngẫm một lúc rồi nói với Eula. Ánh mắtchút đắng đo.

- Đừng lo ... tôi sẽ tấn ng trực diện với hắn để làm hắn phân tâm. Lúc đódồn lực đánh vỡ viên ngọc là được.

Eula trấn an nàng luật sư rồi bắt đầu sắp xếp chiến thuật.

- Được rồi,phải cẩn thận đó ... Hắn ta là kẻ thủ đoạn.

Yanfei vẫn không yên tâm nên buộc miệng dặn dò thêm vài câu.

- Được rồi, tường băng sắp trụ không nổi rồi ... mau đ ... đi ... đi ...

Eula chưa kịp dứt lời thì Yanfei đã vội đặt lên gò mámột nụ hôn phớt khiến đầu óc trở thành mớ hỗn độn.

- Làm gì như người mất hồn vậy, trận chiến chưa xong đâu đó. Haha!

Yanfei châm chọc.

- Cô! Được rồi ... chờ đó ... tôi sẽ tính đủ với cô!

Eula dứt lời thì lao ra xông thẳng về phía gã sứ đồ hung hăng.

- Đánh trực diện luôn sao? Đúng là muốn tìm đường chết rồi ...

Sứ Đồ Kích Lưu cười khẩy rồi dồn năng lượng vào hai thanh kiếm thủy lưu tạo thành vết chém chữ thập hướng về phía Eula.cắm sâu thanh đại kiếm xuống mặt đất làm lá chắn và hứng trọn đòn đánh sau đó bật người vung lưỡi kiếm băng giá vào tên sứ đồ khiến hắn bị đánh bật về sau.

- Yanfei! Ngay bây giờ!

Eula dứt lời, bóng lưng của Yanfei xuất hiện từ phía sau Eula, mượn thanh trọng kiếm làm bàn đạp để tung người lên cao và đáp một đòn đánh rực lửa vào viên đá năng lượng giữa ngực Sứ Đồ Vực Sâu Kích Lưu.

- KHẾ ƯỚC ĐÃ ĐỊNH!!!

Ngọn lửa của Yanfei tỏa ra một năng lượng khủng khiếp, khiến viên đá năng lượng lập tức vỡ tan. Gã sứ đồ đau đớn hất văng nàng rồi rơi sụp xuống đất, toàn bộ năng lượng sức mạnh của hắn đã bị phá hủy.

- Mẹ kiếp! Các ngươi dám ... Arggg!!!

Gã sứ đồ hóa điên gào thét, hắn dùng chút năng lượng ít ỏi còn lại muốn liều chết với Eula.

- Đủ rồi ...

Một giọng nói bí ẩn vang lên, một cánh cửa không gian mở ra trước mặt Eula, một lưỡi đao băng giá xuất hiện và đâm xuyên qua người gã Sứ Đồ Kích Lưu rồi "nở rộ" thành hàng trăm ngọn giáo băng khiến hắn tan biến. Chứng kiến cảnh tượng kinh hãi vừa rồi, Eula và Yanfei lui về thế phòng thủ và cẩn trọng quan sát kẻ máu lạnh đang ẩn mình trong cánh cổng không gian.

- Thật đáng thương ... thật đáng thương ...

Giọng nói sởn gai óc phát ra từ cánh cổng không gian. Một sứ đồ mang lưỡi dao băng giá xuất hiện. Miệng hắn không ngừng lẩm bẩm câu nói: "Thật đáng thương...".

- Chết tiệt ...

Eula nghiến răng,biết rõ với tình trạng hiện tại thì chuyện đối đầu với hắn là tự tìm đường chết. Khẽ liếc mắt nhìn sang Yanfei, nàng ta cũng chẳng khá hơn là bao với mớ thương tích rải rác khắp người. Eula siết chặt cán thanh trọng kiếm,biết rằng nếu xảy ra giao tranh thì phải bảo vệ cho Yanfei bằng cả tính mạng.

- Không cần căng thẳng như vậy đâu, ta đến đây không phải là để đánh nhau.

Tên sứ đồ đột ngột đáp xuống mặt đất, thu hồi lưỡi dao băng giá và trầm giọng nói.

- Ngươi có ý gì ...?

Eula nhướng mày đa nghi nhìn hắn đáp.

- Chỉ là đi dọn dẹp rác rưởi, "Hoàng tử" của chúng tôi vốn không thích khiêu chiến bừa bãi. Kẻ làm trái lệnh thì đương nhiên phải nhận lấy chết.

Gã sứ đồ vẫn từ tốn đáp lời.

- "Hoàng tử" mà các ngươi nhắc tới rốt cuộc là ai? Mục đích của hắn ta là gì?

Yanfei lên tiếng chất vấn.

- Ta không có nghĩa vụ phải giải thích cho các ngươi. Mau cút đi khi ta còn nhân từ.

Gã sứ đồ buông lời đe dọa.

- Rút lui thôi Yanfei ... với tình trạng hiện giờ, chúng ta không phải là đối thủ của hắn.

Eula dù trong lòng rất khó chịu nhưng cũng phải chấp nhận nhân nhượng.

- Khôn ngoan đấy!

Gã sứ đồ dứt lời cũng dần ẩn mình vào trong cánh cổng không gian và biến mất.

- Phù ... thật sự mà nói thì năng lực của tên này hoàn toàn khác xa với gã sứ đồ hung hăng kia. Sát khí của hắn vô cùng bức người.

Eula trầm mặc phân tích.

- Cô không cần nói tôi cũng biết là nếu thật sự phải đánh nhau với hắn trong tình trạng này thì sẽ tệ đến cỡ nào nữa, hầy ...

Yanfei ngao ngán vuốt mặt đáp lại.

- Dù sao cũng kết thúc rồi, mau về thôi.

Eula dùng kiếm làm điểm tựa để gượng dậy, cơ thể cô bây giờ đầy rẫy những vết thương từ trận đánh sinh tử vừa rồi, máu tươi nhuộm đỏ cả một mảng áo. Thật sự tàn tạ đến đáng thương.

- Khoan đã,ngồi xuống để tôi băng vết thương lại trước đi, để chảy máu vậy hoài không ổn đâu.

Yanfei lo lắng xem qua vết thương của Eula.

-cũng có khá hơn đâu, tự lo cho mình trước đi kìa.

Eula nhìn nàng luật sư cũng chẳng ổn hơn mình là bao, quần áo thì lấm lem, vài chỗ còn rách tả tơi, đến hơi thở cũng nặng nhọc.

- Hờ ... hờ ...đừng có cứng đầu nữa, tôi dù sao vẫn khá hơnđó, thưa kỵ sĩ đáng kính ạ!

Yanfei cợt nhả Eula một câu rồi lôingồi xuống, còn bản thân mình thì xé lấy một mảnh áo choàng mang đến đoạn suối nhỏ phía trước giặt sơ qua.

- Thiệt tình, đúng là hết nói nổirồi.

Eula cười trừ nhìn bóng lưng nhỏ nhắn lui cui trước mắt mà bất giác nở ra một nụ cười. Cơ thể mệt mỏi dần buông lỏng dựa vào gốc cây, hai mí mắt cũng theo đó mà sụp dần xuống. Khi mí mắt vừa khép lại thì trực giác của một kỵ sĩ đã lập tức đánh thức cô thoát khỏi cơn buồn ngủ. Khẽ hé mở mi mắt, thứ đầu tiên thu vào tầm mắt Eula chính là cảnh cổng không gian của lũ Giáo Đoàn Vực Sâu cùng một lượng sát khí tràn ra dữ dội. Một lưỡi đao băng giá từ trong cánh cổng chậm rãi lộ ra hướng về phía Yanfei.

- Yanfei! Phía sau! Tránh đi!

Eula dùng chút sức lực cuối cùng hét lớn đánh tiếng cho nàng.

- Huh! Cái quái gì vậy ...!

Yanfei giật mình khi lưỡi đao gián xuống, nàng lao mình xuống đoạn suối để tránh thì bị băng giá từ lưỡi đao kia phát ra làm đông cứng hai chân lại.

- Chết tiệt!

Nhận thấy tình hình bất ổn, Eula gượng người lao đến thì từ đâu lại xuất hiện vài tên Pháp Sư Vực Sâu chắn trước mặt cô. Về phía Yanfei, cô nhanh chóng gián xuống từng ấn lửa để phá vỡ mặt băng và thoát ra. Kẻ thù thực sự cuối cùng cũng xuất hiện.

- Ta là Sứ Đồ Vực Sâu - Lạc Sương, ta phụng mệnh "Hoàng tử" đến đây để đưa tiễn các ngươi.

Tên sứ đồ băng giá lúc nãy quay trở lại đầy sát khí.

- Rốt cuộc "Hoàng tử" mà các ngươi nói là kẻ nào? Mục đích của hắn là gì?

Yanfei giương mắt nhìn hắn, nàng chuyển mình vào tư thế chiến đấu.

- Dù gì ngươi cũng sẽ phải chết dưới kiếm của ta nên ta không việc gì phải trả lời câu hỏi ngu xuẩn đó. Giờ thì nộp mạng đi!

Dứt lời, gã sứ đồ lao đến với thanh băng kiếm trong tay tấn công liên tiếp về phía Yanfei. Mọi chiêu thức hắn tung ra đều là đòn chí mạng khiến Yanfei nhanh chóng thất thủ. Dù sao nàng cũng chỉ là một luật sư, về chuyện đánh đấm nàng chỉ phòng thân là đủ. Đối với kẻ thù hùng mạnh như Sứ Đồ Vực Sâu thì nàng không phải là đối thủ.

Từng đòn đánh liên hồi ép Yanfei luôn phải ở trong thế phòng thủ, thân ảnh bé nhỏ tiếp tục bị nhuộm đỏ bởi đòn đánh chết người từ kẻ thù. Chút sức lực cuối cùng của nàng cũng dần cạn kiệt, lớp khiên lửa kiên cố cũng bị phá vỡ, Yanfei nhận trọn một đòn chí mạng và bị đánh bật ra xa rồi lịm đi.

- Yanfei!!!

Eula chứng kiến toàn bộ liền trở nên điên tiết, thần trídần trở nên hỗn loạn. Hai tay bắt đầu vung kiếm loạn xạ về phía đám pháp sư, khiến chúng tản ra tạo cơ hội chođột phá. Eula vẽ lên một đường kiếm tuyệt đẹp, toàn bộ đám pháp sư đều tan biến dưới lưỡi kiếm băng giá của cô. Không chần chừ thêm, Eula nhanh chóng lao đến chỗ của Yanfei đang sắp nộp mạng dưới tay tử thần.

- Chết đi, tên khốn!

Eula điên cuồng nhảy bổ về phía kẻ thù với thanh trọng kiếm trên tay và đâm trọn thanh kiếm vào viên ngọc năng lượng giữa ngực hắn.

Gã sứ đồ tan biến...

Eula gục ngã xuống thềm cỏ xanh mướt, toàn bộ sức lực còn lạiđã dồn vào đòn đánh vừa rồi. Bây giờkhông thể di chuyển nổi nữa, hơi thở ngày càng trở nên nặng nề hơn, hai mắt cũng không thể mở nổi nữa. Eula cố lết thân mình đến bên cạnh Yanfei đang nằm cách đó không xa.

- Yanfei ... tỉnh lại đi ... Yanfei ...

Eula nặng nhọc từng tiếng đánh thức nàng luật sư.

- Ư ... Eu ... Eula? Tôi đau ... quá ...

Yanfei dần hé mắt, khóe môi đỏ máu mấp máy rên rỉ vì cơn đau buốt đang lan dần khắp cơ thể.

- Không sao rồi, ổn rồi. Chúng ta thắng rồi. Khụ! Khụ!

Gương mặt xanh xao với một bên mắt đã nhuộm đỏ máu vẫn gượng cười với nàng. Chốc chốc lại ho thành tiếng kèm theo ít máu tươi.

- Eula! Eula!

Yanfei choàng tỉnh ôm lấy người con gái trước mặt mà òa khóc.

- Làm sao đấy ... sao lại khóc như trẻ con vậy?

Eula khó hiểu nhưng vẫn cố dỗ dành "đứa trẻ" đang ôm chặt lấy mình. Hình như cô đã yêu "đứa trẻ" này mất rồi. Eula thầm nghĩ.

- Tôi ... tôi ...... hức ... hức ...

Yanfei nấc thành tiếng, câu cú cũng chẳng nói được trọn vẹn.

- Tạm biệt! Yanfei ...

Eula khẽ hôn lên trán Yanfei một cái rồi nắm lấy cổ áo nàng ném nàng ra xa trong sự ngỡ ngàng và bàng hoàng.

Xoạt!!!

- Ọc ...

Eula hộc máu. Khoang bụng cô bị xuyên thủng bởi một lưỡi đao vô hình. Giây phút lưỡi đao nhuốm máu được rút ra, kẻ hạ thủ cũng lộ mặt: "Học Sĩ Vực Sâu - Uyên Hỏa".

Cơ thể lạnh toát của Eula đổ gục trong vũng máu, Yanfei đau đớn gào lên. Hai hàng nước mắt dàn dụa khắp gương mặt nàng, cuối cùng nàng vẫn là người được bảo vệ. Nàng yêu Eula và Eula cũng yêu nàng. Dư âm ấp áp từ nụ hôn ban nãy chính là bằng chứng.  Nàng đau khổ tột cùng khi biết rằng Eula đã đoán trước được tình huống và đã chọn hi sinh tính mạng để cứu lấy nàng.

 "Ngọn lửa ng lý của nàng chính là thứ đã sưởi ấm trái tim bị băng giá bao phủ suốt bao năm qua của Eula, đã thức tỉnh thứ cảm xúc bị chôn sâu dưới vỏ bọc lạnh lẽo trong tâm hồn cô. Sự che chở mà Eula dành cho nàng là thứ tình cảm không gì có thể so sánh được, là tất cả ấm áp chỉ mình nàng mới có được, là tấm khiên vững chắc luôn che chở cho nàng vô điều kiện và mãi mãi chỉ thuộc về một mình Yanfei nàng ..." 

- Tại sao! Tại sao! Tại sao chị lại làm như vậy! Eula! Mở mắt ra đi! Eula! Đồ tồi! Đồ tồi! Mau mở mắt ra! Ai cho chị làm vậy! Ai cho chị làm vậy! Eula!!!

Yanfei đau khổ bò đến bên thân xác lạnh lẽo mà ôm vào lòng rồi gào khóc. Nàng đau khổ chất vấn với hi vọng le lói sẽ có thể đánh thức được người đang "say ngủ" kia. Nhưng tất cả chỉ là vô vọng, Eula đã rời xa nàng mãi mãi. 

-  Cuối cùng thì một trong những kỵ sĩ ưu tú của đám Kỵ Sĩ Tây Phong nhiễu sự đã bại dưới lưỡi kiếm của ta! Hahahaha!!! 

Tên học sĩ cười ngạo nghễ, cơ thể hắn phát ra những ngọn lửa nóng rực như muốn thiêu rụi mọi thứ xung quanh. 

-  Tường Vi Sấm Sét!!!

Một tia sét màu tím từ đâu gián xuống đầu tên Học Sĩ ngạo mạn khiến hẳn bị đả thương không nhẹ. 

- Hỡi gió! Xin hãy dẫn lối!!! 

Một vòng tròn màu xanh hiện ra bên dưới chỗ Yanfei, từng nhánh bồ công anh cũng từ đó mà lan tỏa xung quanh. Cơn đau cũng từ đó mà trở nên dịu lại, vết thương cũng dần được chữa lành. Toàn bộ thành viên Đội Kỵ Sĩ Tây Phong đã có mặt, gã sứ đồ biết rằng mình không phải đối thủ nên đã nhanh chóng thoát thân vào cánh cổng không gian để lại sự tan thương phía sau.

- Jean ... cứu lấy Eula! 

Yanfei quay sang cầu xin Jean đang dần tiến lại gần. 

- Yanfei ... nghe tôi nói, Eula đi rồi. 

Jean dù đau lòng khi mất đi một người đồng đội, nhưng cô vẫn gắng gượng giữ vững tinh thần và khuyên nhủ Yanfei. 

- Không ... không thể nào ... Eula vẫn ... Eula ... không ... 

Yanfei chết lặng, hai lỗ tai nàng ù đi. Nàng không muốn chấp nhận sự thật trước mắt liền giãy giụa ôm chặt lấy thân xác đã nguội lạnh từ bao giờ. 

- Yanfei ... tôi biết em đang rất đau lòng, nhưng trước mắt hãy trở về thành Mondstadt đã. Barbara đang ở đó, có khi lại có cách giúp Eula tỉnh lại thì sao? 

Lisa dịu dàng ôm Yanfei vào lòng khuyên nhủ, hơi ấm từ cơ thể Lisa đã khiến cho Yanfei phần nào an tĩnh lại rồi ngất lịm đi trong vòng tay của Lisa.

- Đứa trẻ tội nghiệp, chuyện này thật sự quá sức vớiấy ... 

Lisa thở dài nhìn Yanfei đang co rúm trong lòng mình cứ chốc chốc lại run lên cầm cập rồi nói. 

- Được rồi, mau khởi hành về thôi. 

Jean lấy ra một tấm chăn bông từ chiếc túi bên hông yên ngựa phủ lên người Yanfei rồi đặt nàng nằm cạnh Eula cũng được quấn chăn bông bên trong cỗ xe ngựa đã được sắp xếp sẵn nệm bông ấm áp.

Đoàn người lặng lẽ hành quân giữa trời đêm tịch mịch, cả một đoạn đường dài mang màu bi thương vì sự ra đi của một người bạn, một người chị, một người đồng đội và là một chiến binh anh dũng của vùng đất tự do Mondstadt.

___HẾT CHƯƠNG 6___

Hello, tớ comback rồi đây. Rất lo lắng vì không biết có ai còn nhớ mình hông ta, sau thời gian đi ng tác và lo ổn định ng việc mới thì nay tớ đã trở lại và lợi hại hơn xưa đây! Chap này hơi buồn nha, mọi người đừng quá đau lòng nha vì còn nhiều bí mật phía trước lắm. 

"Truyện được viết dành cho những bạn yêu thích couple EulaYanfei. Vui lòng không reup hay sao chép nguyên tác và thay đổi couple bằng bất kì hình thức nào. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!"

Tác giả: Nikko_Vũ

(Wattpad profile: @nikko172000)



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net