31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Mật thất.

 - Chuyện thi cử hai người đã có ý tưởng gì chưa?- Lạc Yến Tiên hỏi.

 - Cũng chưa.- Hàn Ngân Thư trả lời.

 - Hội Kỳ tài gồm bảy phần thi: thứ nhất, cầm. Thứ hai, kì. Thứ ba, thi. Thứ tư, họa. Thứ năm, nấu ăn. Thứ sáu: thêu thùa. Thứ bảy là phần thi bí mật, mỗi năm sẽ ra một đề khác nhau. Năm ngoái là ứng đối. - Bạc Trúc Giang tóm tắt thể lệ thi.

 - Cũng chỉ là một thước phim thôi mà làm gì lắm chi tiết thế. Game này giàu quá rồi đi. - Lạc Yến Tiên cảm thán.

 - Hai người chắc làm được chứ, chỉ cần không lọt top bét trong sáu phần thi đầu tiên là tốt rồi.- Lăng Thần nói.

 - Mày cũng biết chị mày rồi, 6 phần thi đến 3 phần chị không biết, vậy còn thi thố cái gì. Năm ngoái lại còn giật giải nhất nữa chứ, năm nay chắc ăn đủ phốt.- Hàn Ngân Thư nói với Lăng Thần.

 - Ngoại trừ thi ra thì cái gì em cũng cân được.- Lạc Yến Tiên tự xét lại bản thân. Cũng đáng tự hào lắm chứ.

 - Vậy chắc phải bổ túc thêm rồi.- Lăng Thần nói.

---------------------------Bạch Miêu vương phủ---------------------

 - Lạc Yến Tiên, dậy mau. Cậu xem ai đến tìm cậu kìa.- Lăng Thần vẫn rất vô duyên xông vào phòng như mọi khi.

 - Cậu điên hả, mới sáng sớm ai rảnh hơi đến tìm tôi làm gì. Không gặp, nói tôi bệnh liệt giường rồi.- Lạc Yến Tiên vùi đầu vào chăn.

 - Dậy đi, nhanh lên, cậu không nhớ hôm nay là buổi bổ túc đầu tiên hả. Chị tôi cũng không có nhiều thời gian ở đây đâu. Để cậu ngủ nữa thì chị cũng không thể đợi được. - Lăng Thần xông đến bên giường kéo Lạc Yến Tiên dậy.

 - Trời ơi. Gọi Tuệ Châu vào đây cho tôi, còn cậu cút ra ngoài. Người đâu mà vô duyên hết sức.- Lạc Yến Tiên ẩn Lăng Thần ra.

 Thạch Anh viên sau khi tu sửa lại càng đẹp hơn trước.

 - Nhỏ đó phá vườn của nhóc cũng đến mức này ư? Thay mới tất cả.- Hàn Ngân Thư nhìn quanh một vòng rồi nhận xét.

 - Cũng đâu khác gì chị, cái vườn hoa của Hàn gia cũng te tua không khác gì bị lũ quét.- Lăng Thần nói lại.

 - Thằng này giỏi ha, mới xa chị bao lâu mà giờ đã biết đi bênh người khác rồi.- Hàn Ngân Thư giận dỗi.

 - Cậu ta mà bênh em thì chỉ có trời sập.- Lạc Yến Tiên đi đến.

 - Hai đứa sống ở đây cũng tốt quá đi, có bạn có bè. Không như chị làm gì cũng bị cấm, ăn uống cái gì cũng bị cấm, hết sức mệt mỏi. - Hàn Ngân Thư ghen tị một phen

 - Chẳng phải chị cũng sắp gả cho anh ấy sao?- Lăng Thần nói.

- Ơ...- Hàn Ngân Thư có chút ngượng ngùng, vẻ mặt Lạc Yến Tiên trầm đi một chút. Nàng vẫn chưa hẳn chấp nhận chuyện anh trai sắp trở thành người đàn ông của người ta, mặc dù chỉ là trong game.

 - Chị, từ nay em giao anh trai cho chị, nhớ phải chăm sóc ảnh cẩn thận. Con quỷ hay cằn nhằn đó thì đừng nên động vào nhiều, cẩn thận hỏn màng nhĩ.- Lạc Yến Tiên nói đùa một chút để xua đi tình cảnh trong lòng.

 - Ư ừ... - Hàn Ngân Thư trả lời. - Thôi thì tập luyện một chút đi, chị cũng không ở đây lâu được.

 - Được, Tuệ Châu, lấy đồ ra đây. - Lạc Yến Tiên trả lời.

 Tuệ Châu mang cây đàn của Lạc Yến Tiên ra, đây là một cây đàn rất tốt. Từ ngày Lạc Yến Tiên học được cách chơi đàn đã sắm cây đàn này, coi như phần thưởng cho sự nỗ lực của bản thân.

 Tuệ Châu sau khi căn chỉnh đàn hẳn hoi rồi mới đi đốt lò hương. Hương thơm trong lò nhè nhẹ bay qua, khiến con người ta có một cảm giác thư thái đến lạ.

 - Khúc nhạc dễ chơi mà lại hay thì có khúc Lưu Ly, để em đàn thử.

 Lạc Yến Tiên bắt đầu đàn những nốt nhạc đầu tiên, bản nhạc rất nhẹ du dương, có chút vui vẻ. Rất thích hợp để tấu trong các buổi tiệc.

 - Đó, chị thử xem. - Lạc Yến Tiên chỉ tay vào cây đàn bên cạnh. - Tay đặt như thế này, căng dây dùng lực nhẹ một chút...

 - A, được rồi này. - Hàn Ngân Thư vui vẻ hô lên.

 - Rất tốt, chị thử đánh theo bản nhạc em soạn sẵn trên bàn trà xem. Em đã phân tích Lưu Ly ra rất kỹ rồi đấy. Hưởng âm trước rồi hãy đánh...

 Cả một buổi sáng, Hàn Ngân Thư đã học được đoạn nhạc đầu tiên.

 - Mệt quá đi, lúc nhanh lúc chậm, lúc mạnh lúc nhẹ.... Haizzz. Hệ thống đúng là tốt với em quá đó, tặng quà tân thủ khủng thế cơ. - Hàn Ngân Thư sau khi buông bỏ cây đàn liền không từ mà biệt tránh xa chỗ ý, ngồi một góc uống nước.

 - Thế quà tân thủ của chị là gì. - Lạc Yến Tiên nhồm nhoàm miếng bánh trong mồm.

 - Cũng chẳng có gì đâu, chỉ là vài cái nhẫn không gian. - Hàn Ngân Thư trả lời.

 - Phụt... - Lạc Yến Tiên sặc bánh.

 - Vậy mà chị bảo không có gì đâu, 1 cái nhẫn không gian đã là 1 vấn đề lớn rồi ấy mà giờ đến vài cái. - Lăng Thần cũng không khỏi cảm thán. 

 - Ai biểu chị đẹp chị có quyền. Chị cũng khác gì nhóc đâu, cũng dùng tiền đập hệ thống nên mới vậy thôi. Chỉ là siêu thị của hệ thống hết thuốc kích thích tài năng thì chị cũng chẳng phải đi học mấy cái này chi cho kham khổ.- Hàn Ngân Thư trả lời.

 - Đúng là mấy người có tiền thì giỏi quá đi, khổ nỗi cái nhân vật này nó rác quá. - Lạc Yến Tiên cảm thán.

 - Vậy lần sau cố mà nhìn trước khi chọn nhân vật nhé, cứ muốn thắng tôi à. Ôi chao, thiếu nữ váy hồng cơ đấy.- Lăng Thần nói móc.

- Cái tên điên này, có mỗi một chuyện mà cứ nhắc đi nhắc lại.- Lạc Yến Tiên nhảy bổ sang đập cho Lăng Thần một trận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net