trang 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Việt Anh ơi"

"Mày gọi thế tao nổi da gà Bình ơi! Sao? định méc cái gì?"

Thanh Bình không có gì tốt đẹp hết. Nhất là lúc cậu gọi Việt Anh bằng cái cách không bình thường như vậy. Nhưng mà vẫn cứ đâm đầu vào. Tình yêu loài người nó lạ lắm

"Có phải Bình dạo này tròn quay nên Việt Anh hết thương rồi không?"

"Ơ? Ai bảo thế"

Gà nhà người ta nuôi cho béo để thịt mà

"Thằng Toản"

Việt Anh phì cười nhéo chớp mũi Thanh Bình

"Mày có lăn đi nữa thì tao vẫn thương mà"

"Người ta muốn đi tập gym cho có múi cơ"

"Tha giùm! Tập được có vài buổi nhức mình mẩy lại khổ tao"

"Xí!"

"Uống trà sữa nhá? Hết tiết tao dắt đi"

"Kê em yêu"

Việt Anh hôn má Thanh Bình cái chốc rồi bỏ đi. Ai mà biết anh đi đâu. Chỉ biết sau ở cuối hành lang có vài tiếng rên la um trời

"Tao lạy mày Việt Anh ơi! Tha tao! Tao lỡ miệng! Bình ơi cứu!"

"Tao cũng lỡ đặt cho mày một vé đi chầu diêm vương rồi! Không đi uổng lắm"

Bài học rút ra là gì? Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói. Nhất là nói với mấy thằng mà được bồ đội lên đầu thì cho dù bạn có là lớp trưởng quyền lực cỡ nào cũng ăn đấm như thường


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net