Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tui không biết đặt tên chap huhu><
Mấy bà đọc xong rồi cho tui ⭐️ được hong huhu:<
——————————————————
*Reng Reng*
Điện thoại báo thức, bạn thức dậy sớm hơn thường ngày, dậy làm vệ sinh cá nhân xong rồi bạn chạy xuống nhà, ngồi vào chiếc bàn ăn mà bảo
-Đồ ăn sáng mẹ ơiiiii
-Nay sao dậy sớm thế? Chắc nay mưa rồi...
-Hmm... mẹ giỡn hoài, con gái mẹ đc 1 ngày dậy đúng giờ mẹ phải mừng chứ
Mẹ cười nhẹ rồi bưng chiếc dĩa thơm phức mùi trứng ốp la và ổ bánh mì cho bạn
-Oaaa ngon quá!!
-Lo ăn đi, tối nay mẹ không nấu được đâu
-Sao thế?
-Mẹ đi công tác với mẹ của Jin 3 ngày
-Ơ? Con không ở nhà 1 mình đc đâuu!!
Bạn vừa gặm ổ bánh mì mà nói
-Ơ không lẽ mày nghỉ học đi với mẹ??....Thì Jin nó sẽ qua chăm sóc con hộ mẹ, may là còn có thằng con trai bik nấu ăn lo cho mày, chứ thả mày ở nhà 1 mình t cũng lo theo
-Ngày thứ 4 mẹ về, lo mà đối xử tốt vs người ta đi nghe chưa! Mày hư là hiểu mẹ mày rồi nghe connnn
Bạn nhăn mặt một hồi rồi cũng chấp nhận theo, vì bạn không thể ở 1 mình trong nhà được mà cũng không hiểu tại sao mẹ lại để con trai lo cho bạn
-Dạ mẹeee
Bạn kéo dài giọng nói, cố nhai hết ổ bánh mì
-Thưa mẹ con đi học!!
*mở cửa ra*
-Á nhonnn~nay dậy sớm thế
-Anh nên mừng vì em dậy sớm được 1 buổi đấy:)) anh chở em à?
-hừm, lên xe đi
-em đi bộ đc
-đi xe đi, hít không khí nhiều hơn, không khí buổi sáng tốt lắm ớ, đi bộ hít ít lắm
*Jin tỏ vẻ dthw*
-Aizz coi giọng điệu của anh kìa==không, em tự đi đc rồi
>từ trong nhà vọng ra<<<<<
-Để Nó Chở đi!!! Lát đi bộ có khi lại vấp cục đá té bây giờ!
-Aizzz==Vâng!!
Ngồi trên xe, Jin hỏi bạn
-mỗi lần nhìn mặt anh em khó chịu lắm à?
-Ừm...đâu@@?...gì..làm gì có...
Bạn nheo mắt giọng khàn khàn, Jin quay nhanh ra đằng nhìn biểu cảm của bạn
-Anh làm gì sai hả?
Vừa nói vừa chu chu mỏ ra nhưng là thói quen của Jin vậy
-không...không có gì...
-Em nói thật đi, anh bik có gì mà
-không.. chỉ do em thik thì em ghét thôi
-Ơ.. không có lý do gì hết vậy?
Bạn im lặng suy nghĩ một hồi rằng có nên nói cho anh nghe thật không.
-umm...
-Tại anh giỏi hơn em mọi thứ, em hay bị mẹ so sánh với anh, nên em không ưa anh mấy...
-haizz== em cx phải giỏi hơn anh vài thứ chứ, nếu em chăm chỉ làm việc gì đó
-Không, cả việc nấu ăn, học hành, chơi thể thao, blablabla anh đều giỏi hơn...em còn thứ gì chứ:) anh thì hoàn hảo quá rồi
Bạn cười nhếch môi nhẹ
-Anh không hoàn hảo lắm đâuu
-Anh không cần khiêm tốn đâu hê hê..
Bạn đang lướt nhìn chỗ khác bỗng anh cất câu nói làm bạn điêu đứng 3 giây...
-Anh thiếu 1 mảnh ghép trong tim, anh đang tìm người đó, người đó không cần hoàn hảo, giống em là đc
Cùng lúc anh dừng xe gấp làm bạn đổ vào lưng anh tay cầm mép áo bên người anh
-Sao tự nhiên dừng vậy!!!!???
-Đèn đỏ kìa
Jin chỉ chỉ lên cây cột giao thông. Bạn ngượng đỏ mặt vì câu nói hồi nãy và cái nhục này, nhưng Jin quay lại và nói: "Anh đùa thôi, đừng nghĩ nhiều nhé".
Anh cười thầm, sau đó 2 người cũng chẳng nói gì

*hội trường*
-Và sau đây là tiết mục đàn của Jung Hoseok lớp 10a
*vỗ tay*
-Woaa đẹp trai quớ
-Âyz mày đứng đàng hoàng coi Chaeyoung
-mày không thấy ảnh cực ngầu sao Hyeri?
-Cũng không nhất thiết đứng loạn xạ như mày đâuu==
Bạn liếc nhìn Hyeri rồi đưa mặt khinh khinh
-Sao lại bằng Jin oppa của mày được chứ gì?
-Exactly
-Xì
Hoseok ngồi xuống, tiếng đàn bắt đầu ngân lên, giọng hát êm của anh hoà cùng âm đàn làm hội trường cũng im lặng mà chìm đắm trong ca khúc của anh..
Kết thúc tiết mục, anh cúi chào dưới sự vỗ tay nồng nhiệt của khán giả, hay lắm, anh thật sự giỏi
-Ây Hyeri...tim tao...
-Sao?? Bị gì!?
-Ba da ba da bùm..á á
-Aizz con điên này? Bị gì đấy
-Aizzz Hoseok oppa đẹp trai quá làm tao rung động rồi huhu
Giọng bạn giỡn nhưng thật ra bạn có chút xao động...
-Tao đi trước==
-Aizz aizz đợi taoooooo
*giờ ăn trưa
Ngồi xuống bàn đối diện với Hyeri, bạn có chút than thở với bữa cơm hôm nay của trường, mặt ĩu địu, Hyeri hiểu, bạn đang ngắm ngắm miếng thịt của Hyeri, tưởng nghĩ con bạn đáng yêu kia sẽ đưa miếng thịt to mềm đó cho mình...
-Nhìn gì? Bò vô họng tao nè à à
-mày-hay-lắm
Mặt bạn kiểu hận chơi đột nhiên có tiếng nói kế bên bạn
-Chào em^^
-A ôi mẹ ơi!
Bạn phắn người lên cầm đũa lơ quơ nhìn anh
-Ah..anh Hoseok
-Anh chào hơi to nhỉ@@ anh xin lỗi
-À à không.. không sao^^
-Anh ngồi ăn chung được chứ
Bạn nhìn Hyeri và Hyeri cũng nhìn bạn, Hyeri vừa ngậm miếng thịt bò vừa nhăn mặt lên hiệu với bạn
{ thôi không mê trai giờ này nha} bạn đáp lại bằng biểu cảm
-À à anh ngồi đii^^
-À chiều nay về chung được chứ?
-Hở..bạn ngồi nhai cơm nhìn anh, không mấy ngạc nhiên vì ngày hôm qua bạn đã đi chung với anh rồi nhưng người đối diện với bạn thì khác,Hyeri hơi ngạc nhiên vì giọng Hoseok nói quá tự nhiên như đã đi về với nhau nhiều lần rồi
-À ừm, ho ho khụ khụ
-À hì hì^^ khụ khụ, thật ra nay em phải về chung với Hyeri rồii, tụi em phải ghé nhà sách nữa, bận, bận lắm hề hề, em xin lỗi nhé, em không về chung với anh hôm nay được
-Thế à...vậy anh đi chung với tụi em được không? Anh cũng chán...
Hoseok nở nụ cười tươi nhìn cả 2, Hyeri đập đũa mạnh xuống rồi từ tốn gấp củ rau lên nhìn Chaeyoung...bạn sợ Hyeri bùng cháy liền nhanh nhẹn xới miếng cơm thẳng vào miệng hyeri làm cô ngã ngửa ra sau, bạn liền lấy tay bụm miệng cô lại quay sang cười với Hoseok
-được, được chứ anh^^ ăn ngon nhé Hyeri:))
*Tan học
Bạn bước ra cổng với khuôn mặt tươi cười như trúng mùa của Hoseok và 1 khuôn mặt như chứa 1 cục nợ kế bên bạn, bạn đứng giữa nhìn cười ngượng...đằng sau lưng bạn có tiếng vang của một người lẫn tiếng xe đạp
-Chaeyoung ahh, đợi anhh với
Bạn quay đầu lại, sợt nhớ nay phải về cùng Jin chứ, anh tới trước mặt bạn nhìn 2 người kế bên bạn
-Ờm....
Jin chưa kịp dứt câu bạn liền nói
-À đây là Hoseok lớp 10a, Hoseok đây là anh bạn hàng xóm của em, Jin ,lớp 12b
-Ohh à
-Rất vui được gặp cậu, à mình về được chứ, Chaeyoung? Jin nhìn bạn không cảm xúc mấy
-À à...nay em phải đi về sớm vì mẹ em hối quá><
Bạn nhìn 2 người kế bên bạn 1 lượt rồi nhảy phỏng lên yên xe phía sau của Jin
-hai người cứ đi nhà sách đi nhé, mình phải về trước!
Bạn vui như được mùa như Jin là vị cứu tin của bạn lúc đó vậy,và bạn như là miếng thịt bị kẹp hai miếng bánh kia vậy
-Ơ Chaeyoung..
Hoseok và Hyeri gọi bạn rồi 2 người nhìn nhau
- Anh không về à?
-Em không đi nhà sách hả? Bonus thêm nụ cười hình quả tim xinh xắn,
Hyeri có hơi giật mình nhẹ rồi cũng trả lời hơi vấp
-À ..em có đi..nhưng còn anh?
-Thế anh đi cùng em nhé?
-À vâng cũng đuợc...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net