X ( Chương 451-500 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

La Phù

Tác giả: Vô Tội

Chương 451: Thêm một cái mạng

Nhóm dịch: Hany

Nguồn: banlong.us

Có phân thân như vậy, đi tham gia bất cứ thứ giao dịch nguy hiểm nào , cũng không sợ người khác giở trò sau lưng. Hơn nữa gặp được thứ tốt trên người đối phương, nhưng nếu âm thầm ra tay lại cảm giác có nguy hiểm thì cũng có thể dùng phân thân cướp đoạt, cho dù thất bại cũng sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng. Quan trọng nhất là, dùng cái phân thân này cướp đoạt, bản thân Nhan Thọ Sơn hoàn toàn có thể ở Nam Thiên Môn biểu hiện là mình vô tội. Người khác cũng sẽ không hoài nghi đến hắn.

Có món pháp bảo này, còn có thể tiến vào một số địa phương nguy hiểm tìm kiếm thiên tài địa bảo. Còn có thể dùng phân thân đi thử pháp bảo và pháp thuật của kẻ thù...Tác dụng món pháp bảo, thật sự là nhiều lắm, không thể liệt kê hết.

- Ngươi nói Thần Kiêu Pháp Giới biến ra phân thân, chỉ có điều cùng tu vi bản tôn có sự khác biệt. Nhưng chênh lệch là bao nhiêu? - Lạc nhìn thoáng qua Thần Kiêu Pháp Giới trên tay mình, lại nhìn Nhan Thọ Sơn hỏi.

Nhan Thọ Sơn nói:

- Giám bảo bí lục có ghi là không chênh lệch nhiều lắm.

- Không chênh lệch nhiều lắm rốt cuộc là bao nhiêu? - Đông nhan đối với câu trả lời của Nhan Thọ Sơn hoàn toàn không hài lòng.

Nhan Thọ Sơn hoàn toàn không nóng nảy, chỉ có điều như bất đắc dĩ nói:

- Giám bảo bí lục cũng không có nói chênh lệch là bao nhiêu, cho nên ta cũng không biết.

- Thử xem sẽ biết.

Lạc Bắc thấy Nhan Thọ Sơn không hề nóng nảy, trực tiếp hỏi:

- Sử dụng cái Thần Kiêu Pháp Giới này thế nào?

Nhan Thọ Sơn nói:

- Sử dụng món pháp bảo này so với pháp bảo bình thường hoàn toàn khác. Phải lấy khí huyết và chân nguyên của chính mình đồng thời truyền vảo, sau khi món pháp bảo này hút đủ khí huyết và chân nguyên sẽ tự nhiên hoạt động.

"Phải lấy khí huyết làm dẫn sao?"

Lạc Bắc biết Nhan Thọ Sơn cũng không dám nói nhảm, một ý nghĩ xuất hiện trong đầu liền nói:

- Chúng ta đi thử Thần Kiêu Pháp Giới này một chút.

"Được!" Đông Nhan, Nạp Lan Nhược Tuyết và Thải Thục cũng đầy hứng thú đối với Thần Kiêu Pháp Giới nên khi nghe được đề nghị của Lạc Bắc như vậy, đều rối rít gật đầu.

Đoàn người lại ngồi kim cự chu duyên theo đường cũ trở về. Khi còn cách cửa ra vài chục trượng, vẫn nằm ngoài phạm vi pháp trận của Nam Thiên Môn bao trùm. Vì thế đoàn người cũng đi thẳng ra ngoài, mà bảo Nhan Thọ Sơn điều khiển kim cự chu duyên dừng lại, rồi rời khỏi.

- Trước tiên lấy khí huyết và chân nguyên truyền vào viên bảo thạch trên mặt nhẫn kia.

Chỉ lo Đông Nhan lại làm khó dễ chính mình nên sau khi Kim tinh cụ duyên dừng lại, Nhan Thọ Sơn liền lập tức nói với Lạc Bắc một câu.

Lạc Bắc khẽ gật đầu, cũng không nhiều lời, tâm niệm vừa động, trong lúc Bản Mệnh Kiếm Nguyên truyền vào Thần Kiêu Pháp Giới trên tay, tay phải lại nhẹ nhàng rạch một cái, khí huyết và chân nguyên đồng dạng bị hắn ép racùng truyền vào trong viên bảo thạch màu đỏ của Thần Kiêu Pháp Giới.

"Muốn hút nhiều khí huyết và chân nguyên như vậy?"

Viên bảo thạch màu đỏ của Thần Kiêu Pháp Giới, nhìn qua chỉ to bằng một đốt tay của trẻ con, nhưng mọi người nhìn thấy, khí huyết và chân nguyên của Lạc Bắc liên tục không ngừng tràn vào. Sau khi tổng thể khí huyết và chân nguyên truyền vào ước chùng vượt qua mấy chục lần thể tích của viên bảo thạch màu đỏ, Thần Kiêu Pháp Giới mới phát ra một vầng ánh sáng màu vàng kim.

Khi vầng ánh sáng màu vàng xuất hiện, hoa văn trên Thần Kiêu Pháp giới đột nhiên di động, xuất hiện rất nhiều điểm sáng màu đen, lập tức đâm vào trong ngón tay của Lạc Bắc.

"Hả?"

Lạc Bắc chỉ cảm thấy hơi đau xót trên tay, cảm giác Thần Kiêu Pháp Giới giống như sinh ra vô số rễ cây, bắt đầu sinh trưởng ở trên người mình.

Không có bất kỳ dấu hiệu nào xuất hiện khiến Lạc Bắc căn bản không kịp khống chế . Ngay lập tức khí huyết trong cơ thể hắn, chân nguyên, lập tức giống như sông lớn vỡ đê, chạy theo vô số rễ kia, trào vào Thần Kiêu Pháp Giới.

Lúc này, Thần Kiêu pháp giới hoàn toàn tựa như một thân cây ký sinh ở trên người Lạc Bắc, đang hút chất dinh dưỡng, rút lấy khí huyết và chân nguyên trong cơ thể hắn.

Thần Kiêu Pháp Giới sáng rực lên, hình thành một gốc cây dây leo màu đen cao hơn một trượng. Trên thân dây leo có những tia sáng thi thoảng lóe lên. Đột nhiên nó lại nở ra một đóa hoa màu vàng lợt lớn như chén ăn cơm nhỏ. Rồi đóa hoa lại lập tức khô héo, và xuất hiện một quả trái cây màu vàng lợt.

"Chát". Dường như đã đến lúc, quả trái cây màu vàng lợt rơi xuống, vỡ nát,. Vô số vầng sáng màu vàng nhỏ như đồng tiền lan ra, làm sáng mắt người xem.

Ở giữa những vầng ánh sáng, hiện ra một bóng người. Tất cả những vầng sáng màu vàng lợt tụ lên trên bóng người này, tạo thành một cái pháp y màu đen có rất nhiều đồ phù hình tròn màu vàng.

Người này đứng thẳng tắp, hai mắt nhắm chặt, khí tức bên ngoài giống Lạc Bắc nhứ đúc. Rõ ràng là một Lạc Bắc khác!

Khi một "Lạc Bắc" xuất hiện trong tầm mắt mọi người, thân cây màu đen cao hơn một trượng kia cũng cùng lúc tiêu tan. Tất cả ánh sáng trên Thần Kiêu Pháp Giới cũng biến mất.

- Lạc Bắc! Người làm sao vậy.

Nạp Lan Nhược Tuyết, Thải Thục và Đông Nhan, cùng một lúc hét lên một tiếng kinh hãi.

Hiện tại hai mắt "Lạc Bắc" nhắm chặt, trên người phân thân mặc một kiện pháp y màu đen với những đồ phù hình tròn, tỏa ra hơi thở mạnh mẽ và pháp lực dao động. Nhưng còn Lạc Bắc đứng cách đó không xa thì sắc mặt trắng bệch, giống như là bị thương nặng, chân nguyên và khí huyết cực kỳ yếu ớt.

Khi Nạp Lan Nhược Tuyết và Thải Thục, Đông Nhan kêu lên, phân thân của Lạc Bắc bất chợt mở mắt ra, xoay người nhìn mấy người bọn họ một cái.

Phân thân quay người lại rồi mở mắt, khiến cho mọi người có cảm giác như xác chết sống dậy. Ngay cả Nạp Lan Nhược Tuyết và Thải Thục, Đông Nhan cũng phải ngây người. Nhưng trong lòng Nhan Thọ Sơn lại sợ hãi lùi lại một bước.

- Hóa ra Thần Kiêu Pháp Giới là dạng pháp bảo như này!

Trong tay phân thân của Lạc Bắc đột nhiên xuất hiện một tia chớp màu tím. Tia chớp màu tím chợt lóe lên rồi biến mất, phân thân cũng thốt lên một câu như thế.

Tiếng nói, thần thái của phân thân giống Lạc Bắc như đúc. Hơn nữa khí tức trên người và pháp lực dao động cũng thế. Nếu không phải bản tôn Lạc Bắc đứng phía sau, mọi người không nhận ra đây là một phân thân.

Sau khi thốt lên những lời đó , vầng sáng màu vàng lợt trên người phân thân chợt lóe lên, đột nhiên lại biến thành một quả trái cây màu vàng lợt, rồi biến mất ở bên trong thiên linh của Lạc Bắc.

Tình cảnh quả trái cây màu vàng lợt biến mất trong thiên linh của Lạc Bắc, chẳng khác nào Nguyên Anh, thoáng một cái là trở lại trong cơ thể.

Quả trái cây vừa chui vào trong thiên linh của Lạc Bắc, sắc mặt trắng bệch của hắn cùng với khí huyết và chân nguyên cực kỳ yếu ớt liền lập tức hồi phục, tản ra hơi thở mạnh mẽ và pháp lực dao động.

Cùng lúc đó, hắn giơ tay lên, nhìn Thần Kiêu Pháp Giới trên tay, vẻ mặt như đã hiểu được.

- Lạc Bắc, ngươi cảm nhận được sự ảo diệucái pháp bảo này chưa?

- Rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra?

Lúc này Nạp Lan Nhược Tuyết và Thái Thục, Đông Nhân cũng đã trấn tĩnh lại, lập tức hỏi.

- Vừa rồi các ngươi cũng nhìn thấy, Thần Kiêu Pháp Giới đích xác có thể tạo ra một thân thể phân thân.

Lạc Bắc chớp mắt nhớ lại cái cảm giác sử dụng pháp bảo vừa rồi.

- Chỉ có điều tạo ra một thân thể phân thân, giống như là cưỡng ép hút ra khí huyết và chân nguyên, tạo ra một thân ngoại hóa thân làm mất đi đại lượng khí huyết và chân nguyên của ta.

- Công hiệu của Thần Kiêu Pháp Giới là làm cho ta tạo ra một thân ngoại hóa thân. Chỉ có điều cái thân ngoại hóa thân này không phải do chân nguyên và lình khí của thiên địa ngưng tụ lại, mà là thân thể.

Hai mắt Thải thục mở to:

- Cái gì? Hóa ra phân thân mà ngươi nói, là phần lớn khí huyết và chân nguyên của ngươi? Vừa rồi cái phân thân này giống như thân ngoại hóa thân có thể hóa lại thành khí huyết, chân nguyên, trở về trong cơ thể ngươi. Nếu có chuyện ngoài ý muốn, cái phân thân này bị đánh chết thì sẽ như thế nào?

- Đúng vậy, nếu như bị đánh chết, ta sẽ bị tổn thất rất nhiều khí huyết và chân nguyên, việc này giống như thân ngoại hóa thân. Bình thường thân ngoại hóa thân bị thương nặng, phải tu luyện thật lâu mới có thể hồi phục lại.

Lạc Bắc cười khổ nhìn Thái Thục nói.

Mặc dù chỉ là một lát thời gian, nhưng Lạc Bắc đã hoàn toàn tìm ra công hiệu và đặc tính của Thần Kiêu Pháp Giới.

Thần Kiêu Pháp Giới trực tiếp lấy khí huyết và chân nguyên tạo ra một phân thân.

Tâm niệm Lạc Bắc vùa bám vào phân thân, thì có cảm giác không khác biệt gì so với thân thể của chính mình

Trong cơ thể kinh mạch, khí huyết và chân nguyên lưu thông, đều không có gì khác biệt quá lớn, chỉ có điều nó không có kiếm nguyên, không có pho phân thân, không có tiểu Trầ và tiểu Ô cầu bị phong ấn.

Thậm chí Lạc Bắc thử dùng một chút pháp quyết của Đạo Tàng chân nguyên diệu yếu. Thi triển pháp thuật xong, cái phân thân này và thân thể của hắn, cũng gần như không có gì khác biệt.

-----o0o-----

La Phù

Tác giả: Vô Tội

Chương 452: Phát điên vì động phủ

Nhóm dịch: Hany

Nguồn: banlong.us

Sự khác biệt lớn nhất chỉ là cái thân thể phân thân này không mạnh mẽ bằng nhục thể của hắn. Hiển nhiên là mặc dù Thần Kiêu Pháp Giới vô cùng thần diệu, có thể biến ra một cái thân thể , nhưng so sánh với thân thể mình tự thân tu luyện là không bằng được. Nhưng Thần Kiều Pháp Giới cũng có thần diệu khác, cái pháp y do vầng sáng ngưng tụ lại, cũng có lực phòng ngự bất phàm. Không biết có phải hay không lúc Thần Kiêu Vương luyện chế món pháp bảo này, cũng nhận ra thân thể không bằng bản tôn, nên đã đặc chế như vậy.

Lúc Thần Kiêu Pháp Giới hút khí huyết và chân nguyên, hết sức mạnh mẽ, dường như có thể phân giải hoàn toàn thân thể của người tu đạo. Khi Lạc Bắc sử dụng Thần Kiêu Pháp Giới, nó lập tức rút sạch chín phần khí huyết và chân nguyên của hắn. Số khí huyết và chân nguyên trong cơ thể Lạc Bắc đủ để hắn duy trì thân thể không suy tàn, chậm rãi tu luyện cũng sẽ khôi phục được nguyên khí rồi tiếp cận trạng thái cực hạn.

Chính vì gần như rút sạch khí huyết và chân nguyên trong cơ thể Lạc Bắc, hơn nữa cùng với khả năng của Thần Kiêu Pháp Giới nên tu vi của phân thân mới không kém bản tôn là bao.

Trên thực tế vị chân nhân viết ra giám bảo bí lục đó, thì ba đời sư đồ đều kiểm tra sự độc đáo của pháp bảo, say mê với chúng. Sự say mê đó chẳng khác nào người thích đồ cổ. Cho dù không có được món đồ cổ đó những cũng hiểu được nó tới tận chân tơ kẽ tóc. Cho nên sư đồ Tàng Phong chân nhân nghe thấy ai có pháp bảo lợi hại lập tức bám dính lấy người đó, thậm chỉ không tiếc đan dược, pháp bảo trao đổi để đối phương cho mình giám định và thưởng thức một chút về thứ pháp bảo đó. Cho nên Giám bảo bí lục của Tàng Phong chân nhân biên soạn có thể nói là hết sức kỹ càng, ít có sai lầm. Những miêu tả đối với Thần Kiêu pháp giới không có viết rõ tu vi của phân thân và bản tôn chênh lệch bao nhiêu, chỉ nói không nhiều lắm cũng không phải vì Tàng Phong chân nhân không biết mà vì y không thể cảm nhận được sự khác biệt nhỏ nhoi đó.

Loại thần diệu này của Thần Kiêu Pháp Giới, tuy rằng phân thân và bản tôn đạt tới mức thật giả khó phân, nhưng Lạc Bắc cũng nhận thấy: "pháp quyết thân ngoại hóa thân, sau khí biến ra thân ngoại hóa thân, thì thân thể liền trở thành một cơ thể trống rỗng. Tuy Thần Kiêu Pháp Giới so với thân ngoại hóa thân tốt hơn, nhưng trên cơ bản bản tôn cũng không còn lại sức mạnh, căn bản không thể đối địch...Nói cách khác, sau khi biến ra phân thân này, dùng phân thân này đi làm sự việc gì, không khác gì bản tôn làm. Nhưng bản tôn lại không đối địch được, chỉ đành trốn đi, tu luyện khôi phục nguyên khí.

-Thì ra là thế! Sau khi nghe Lạc Bắc giải thích, mọi người đều hiểu rõ Thần Kiêu Pháp Giới là loại pháp bảo gì.

- Xem ra sau khi phân thân, bản tôn cũng chỉ có thể trốn đi tĩnh dưỡng, còn phải cẩn thận tránh bị người khác giết chết. Nếu như phân thân bị giết chết, thì nguyên khí đại thương.

Sau khi biết rõ đây là loại pháp bảo gì. Đông Nhan liền quay sang nói với Nhan Thọ Sơn:

- Nhan đại lão bản, ngươi định dùng Thần Kiêu Pháp Giới biến ra phân thân, đi Tử Kim Hư Không tìm kiếm tinh thạch thiên thần, cũng không phải biện pháp tốt a. Nếu không Thần Kiêu Pháp Giới này trước hết cho ngươi dùng, ngươi biến ra phân thân đi Tử Kim Hư Không giúp chúng ta thu thập tinh thạch thiên thần. Xuyên qua tử kim sao băng, dù cho phân thân bị tiêu diệt ngươi cũng sẽ không chết. Một lần không được thì lần hai, lần hai không được thì lần ba. Mỗi ngày ngươi thử một lần, ước chừng khoảng mười ngày nửa tháng, cũng có thể tiến vào Tử Kim Hư Không giúp chúng ta thu thập tinh thạch thiên thần rồi trở về.

"Mỗi ngày thử một lần...Thử cái mẹ ngươi á!" Sắc mặt Nhan Thọ Sơn trắng bệch, nắmt hai tay, sắp không nhịn được mà liều mạng với Đông Nhan.

Vừa rồi Nhan Thọ Sơn cũng thấy rõ ràng khi Lạc Bắc thi triển Thần Kiêu Pháp Giới, nhận thấy phân thân giống như thịt cắt từ trên người. Hơn nữa y không có khí huyết mạnh mẽ như Lạc Bắc hay sức sống tràn đầy, khôi phục lại nhanh. Nếu không cẩn thận phân thân bị hủy, đừng nói là một ngày một lần, dù cho mười ngày nửa tháng một lần, bản tôn cũng không khôi phục lại. Liên tục hai ba lần... Thì thật sự muốn cái mạng già của y rồi.

- Thần Kiêu Pháp Giới đúng là là một vật chí bảo hiếm có.

Lạc Bắc không để ý Nhan Thọ Sơn bị Đông Nhan trêu chọc và y cũng sắp nổi giận. Suy nghĩ một chút, hắn tháo Thần Kiêu Pháp Giới, để vào túi tơ tằm ở trong ngực.

Dù thế nào, Thần Kiêu Pháp Giới cũng là một kiện pháp bảo bảo mệnh độc nhất vô nhị. Có Thần Kiêu Pháp Giới, có sự tình nguy hiểm, thì có thể cho phân thân đi làm. Cho dù phân thân bị giết, bản tôn nguyên khí đại thương, thì vẫn còn tốt hơn là cả thân xác và linh hôn đều bị hủy diệt.

Nói cách khác, có Thần Kiêu Pháp Giới trong tay, chẳng khác nào trên người cóthêm một cái mạng.

Đối với Lạc Bắc mà nói, pháp bảo như thế, phải cất đi, không cho người khác biết rõ. Bất cứ pháp bảo mạnh nào , không thể để cho đối thủ biết. Đợi đến lúc sử dụng, có thể tạo ra hiệu quả lớn.

"Khi dễ người quá đáng... Trên người ta không có nhiều pháp bảo lợi hại, lại không có pháp thuật lợi hại như các ngươi... Thử, thử con mẹ các ngươi a..." Lúc này sắc mặt của Nhan Thọ Sơn vẫn y như cũ, nghiến răng nghiến lợi, nội tâm đang trong trạng thái nóng giận. Mà đúng lúc này khi Lạc Bắc cất Thần Kiêu Pháp Giới đi lại lấy ra một cái giống như chiếc là vàng, bên trên có hoa văn núi non sông ngòi, còn có vô số phù văn nhấp nhô giống như nòng nọc, đưa tới trước mặt Nhan Thọ Sơn hỏi:

- Người có biết lai lịch của đồ vật này không?

Đồ vật này, chính là bản đồ Thần Kiêu động phủ mà Lạc Bắc đã lấy được từ rất lâu.

-Ngay cả hạng liên của Thần Kiêu Vương cũng ở trên người ngươi!

Nhan Thọ Sơn thừ người ra...Lập tức điên cuồng mắng ông trời bất công... Sau đó nét mặt y thay đổi liên tục, rồi hai mắt Nhan Thọ Sơn chợt tối sầm, phun ra một ngụm máu.

- Không phải chứ?

Đông Nhan luôn lấy việc trêu chọc Nhan Thọ Sơn làm thú vui. Nàng cảm thấy báu vật này thật sự rất quý. Nhìn thấy hai mắt Nhan Thọ Sơn tối sầm, còn phun ra một ngụm máu. Đông Nhan trợn tròn mắt, không kìm nổi nói:

- Nhan đại lão bản, ngươi thật lợi hại, chỉ bảo ngươi nhìn cũng thổ huyết thì ngươi là người thứ nhất trong giới tu đạo đấy.

- Ta... - Nhan Thọ Sơn vốn đã dừng thổ huyết, nghe thấy Đông Nhan nói câu này, không kìm được lại thổ huyết.

- ..... Ta còn chưa nói hết ngươi lại thổ huyết. Ngươi dùng Thần Kiêu Pháp Giới là chính xác, máu của ngươi nhiều như vậy, một ngày một phân thân chác chắn không thành vấn đề a. - Đông Nhan lè lưỡi nói.

"Ta có muốn thổ huyết đâu! Cũng tại ngươi chọc tức!.. Nhan Thọ Sơn muốn nói mà không nói được, lại phun ra một đống máu tươi.

- Được rồi, đừng ói nữa, nó lại ói nữa đấy. - Đông Nhan nhận ra cứ tiếp tục như vậy Nhan Thọ Sơn sắp tức chết rồi, không khỏi bật cười, nói:

- Nhìn bộ dáng ngươi này, tờ bản đồ Thần Kiêu động phủ hình như không phải vật bình thường. Ngươi nhanh chóng nói ra ảo diệu của nó đi.

- Bản đồ Thần Kiêu động phủ gì chứ?

Khiến Đông Nhan hoảng sợ chính là, Nhan Thọ Sơm không có thổ huyết nữa, nhưng lại nói đầy điên cuồng:

- Đây là Thần Kiêu tiểu thiên động phủ của Thần Kiêu Vương.

- Thần Kiêu tiểu thiên động phủ? - Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái Thục liếc đều giật mình nhìn nhau.

- Nhan Thọ Sơn! Ngươi nói đây không phải là bản đồ Thần Kiêu động phủ, mà là Thần Kiêu tiểu thiên động phủ.Ngươi có ý gì?

- Bản thân Thần Kiêu giới và cái này đều là hai đại chí bảo của Thần Kiêu vương. Ban thân nó chính là một động phủ.

Nghe Lạc Bắc nói. Trái lại Nhan Thọ Sơn lại có chút tỉnh táo, sau khi liên tục thở dốc mấy lần, liền nói:

-Thần Kiêu Vương là một tán tu. Nên cũng giống như tán tu khác, cho dù kiến tạo động phủ xong, cũng không có đệ tử bảo vệ. Một khi ra ngoài, thì động phủ không còn an toàn, có gì trong phủ lại tiện cho người khác. Vì thế bình thường nếu tán tu không khai tông lập phái, sẽ không kiến tạo động phủ. Nhưng Thần Kiêu Vương lại có cách khác. Lão luyện chế ra một cái tiểu thiên động phủ. Cái động phủ này lúc nào cũng ở trên người. Như vậy, lão có thể giống tất cả các tán tu khác, muốn đi chỗ nào thì đi, không cần lo lắng động phủ của mình lại tiện cho người khác.

- Không ngờ cái này không phải bản đồ, mà chính là một cái động phủ.

Lạc Bắc biết thời thượng cổ có một số người tu đạo, có thể lợi dụng pháp thuật, hay pháp trận, ở một số địa phương, tạo ra một vùng không gian lớn. Loại thủ đoạn này, so với phép thuật xé rách hư không của người tu đạo có tu vi cao còn huyền diệu hơn.

-----o0o-----

La Phù

Tác giả: Vô Tội

Chương 453: Thiên Bảo đại thừa! Trở về Thương Lãng cung

Nhóm dịch: Hany

Nguồn: banlong.us

Hiện tại có thượng cổ dị bảo này, linh khí trong động phủ Thần Kiêu Vương cực kỳ đậm, mà ngay cả trong thung lũng chia làm bốn mùa xuân hạ thu đông cũng đều tản ra một tia linh khí.

Loại linh khí của trời đất này thấm vào đất đai so với Linh Điền trong truyền thuyết thượng cổ của các môn phái luyện đan chuyên gieo trồng linh dược không khác là bao. Loại dược thảo này bình thường sinh trưởng trong Linh Điền, đều có dược lực phi phàm.

Ngồi dưới cây thông thiên diệu thụ tu luyện, không khác ngồi trên một linh mạch đầy đủ linh khí, tốc độ tu luyện so với địa phương bình thường nhanh hơn nhiều lần.

Nhưng gốc thông thiên diệu thụ cũng chỉ là một pháp bảo có thể liên tục hút và phát ra linh khí của trời đất, không có bất kỳ lực công kích và phòng ngự nàohay các công hiệu khác. Đông Nhan không nghĩ món pháp bảo này theo lời Nhan Thọ Sơn có quan hệ gì với nhân vật đúng thời điểm sinh ra thay đổi khí vận thiên hạ. Vì thế Đông Nhan nhìn gốc cây thông thiên diệu thụ trong thung lũng đang tỏa ra hàng nghìn hàng vạn ánh sáng mang điềm lành và Linh điền rồi không kìm nổi quay đầu nhìn Nhan Thọ Sơn nói:

- Nhan đại lão bản, là ngươi quá thông minh, hay là ta rất ngu ngốc, cho nên ta không hiểu ngươi có ý gì. Phiền ngươi có thể nói rõ ràng được không.

- Phúc duyên yêu vương quá nhiều. Người tu đạo bình thường, không có

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC