Ba người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy tháng sau vào cuối tuần, Liễu Thủy bị bệnh, nhẽ ra phải rời giường sớm nhưng  gần giữa trưa mười hai giờ mới mệt mỏi tỉnh giấc.

          Lạc hoa gọi điện thoại cho Liễu Thủy : "Thủy, buổi chiều hôm nay chúng ta đi xem phim nhé? Lần trước chúng ta cùng nhau xem phim tài liệu hôm nay đã ra phần hai!" .

          ". . . . . . Xem phim?" .

          "Giọng nói của cậu làm sao vậy? Bị cảm?" .

          "Không biết, hình như thế?" .

          "Cậu đang ở đâu?" .

          "Tớ,tớ?. . . . . . Ở trên giường ?”

          "Sao lại trên giường?" .

          Liễu thủy bất đắc dĩ cười nói: "Tớ đang ở nhà." .

          "Chờ tớ" Lạc hoa tắt điện thoại. .

          Chỉ chưa tới hai mươi phút, lạc hoa xuất hiện ở nhà liễu thủy. Nàng tiến vào phòng bếp nấu một nồi cháo, nàng thúc giục liễu thủy ngoan ngoãn nằm ở trên giường đo nhiệt kế , nàng đi đến bên giường uy Liễu Thủy húp cháo, nàng đưa cho Liễu Thủy thuốc cảm và dục nàng mau uống nó.

          Liễu thủy cảm thấy trong lòng thực ấm áp khi được Lạc Hoa chiếu cố

          Lạc hoa đứng lặng yên bên giường ở bên giường hỏi Liễu Thủy sau khi uống thuốc xong : "Yên Lặng chính là giống đực có phải là rất yêu thích tiểu thư Ba Tư nhà tớ?”

          "Có thể lắm." Liễu thủy nghiêm túc trả lời

          "Nếu vậy cho chúng gặp nhau đi, về sau có thể sẽ sinh  ra rất nhiều tiểu yên lặng cùng tiểu thư Ba Tư a." .

          "Thực đáng tiếc, yên lặng đã là một nhỏ thái giám ." .

          "A?" Lạc hoa có điểm ngập ngừng hỏi, "Như thế có chút tàn nhẫn?”

          Liễu thủy  thấy  lạc hoa thật yêu thích đặt ra những câu hỏi nhỏ, nàng cầm tay Lạc Hoa để trong lòng  xoa nhẹ an ủi  "Đừng lo lắng, có thể tránh được rất nhiều bệnh tật nảy sinh, không chỉ có mèo đực,mèo cái cũng có thể làm tiểu phẫu triệt sản"

          "Nguyên lai là như vậy, tớ có cần hay không làm cho tiểu thư Ba Tư cũng. . . . . ." Lạc hoa bắt đầu ngồi  tính toán. .

          "Có thể a, dù sao đối chủ cùng con mèo nhỏ đều có lợi." .

          "Thủy, chờ cậu khỏi bênh, chúng ta cùng nhau đưa tiểu thư Ba Tư đi làm giải phẫu được không?" .

          Liễu thủy nhẹ gật đầu

          Khoảng hai tuần sau, đưa tiểu thư Ba Tư đi giải phẫu có ba người là Lạc Hoa, Liễu Thủy, còn có cả bạn trai của Lạc Hoa đi cùng

          Khi ba người gặp nhau, không khí có điểm xấu hổ. .

          "Xin chào, tôi là liễu thủy, là đồng nghiệp của Lạc Hoa." .

          "Xin chào, tôi là bạn trai của Lạc Hoa, thường xuyên nghe lạc hoa nhắc tới cô”

          Bạn trai của Lạc Hoa nhận thấy Liễu Thủy là một người thực xinh đẹp. liễu thủy bỗng nhiên cảm thấy choáng váng đỉnh đầu, lạc hoa vội lấy ra khăn tay thay liễu thủy lau đi mồ hôi trên trán. Ba người đi đến cửa bệnh viện, bạn trai Lạc Hoa dừng bước, không nói hai lời đưa lồng mèo cho Lạc Hoa, Liễu Thủy lấy làm lạ đi vào bệnh viện.

          "Hắn sợ chó." Lạc hoa một bên điền bảng, một bên nói với liễu thủy

          Liễu thủy sáng tỏ gật đầu. .

          Sau khi giải phẫu xong, bác sĩ đem tiểu thư Ba Tư trả lại cho các nàng, lạc hoa ve vuốt lông tiểu thư Ba Tư, liễu thủy lại ngồi xổm xuống một bên, còn thật sự hạ thấp giọng hướng Ba Tư tiểu thư giải thích lý do phải làm giải phẫu, khiến cho lạc hoa cười không ngừng. Sau khi ra khỏi bệnh viện, bạn trai Lạc Hoa đề nghị đi nhà hàng ăn cơm chiều gần đây, liễu thủy nói lý do từ chối vì đã có hẹn với bạn

          "Như thế nào không có nghe cậu nói qua?" Lạc hoa có điểm mất hứng. .

          "Chúng tớ vừa mới hẹn nhau." Liễu thủy tránh ánh mắt của Lạc Hoa. .

          Không đợi lạc hoa nói, người đàn ông bên cạnh đã kéo lạc hoa rời đi: "Hoa nhi, đi nhanh đi!" Hắn có điểm sợ tiếng chó từ trong bệnh viện phát ra. Lạc hoa không muốn nhìn thấy bong dánh Liễu Thủy dần xa, nàng nhỏ giọng nén giận trách  bạn trai  tính nôn nóng,hắn ra vẻ sinh khí  cười nói: "Rốt cuộc ai mới là bạn trai của em đây a, em hẳn là nên đi theo anh mới phải ha.”

          Mà bên kia, một mình một người  liễu thủy trực tiếp trở về nhà, trên thực tế nàng cũng không có hẹn với bạn. Ăn xong mấy món còn thừa trong tủ lạnh, liễu thủy đi vào phòng vẽ tranh, nàng đứng ở trước giá vẽ đứng ngây ngốc trong chốc lát rồi sau đó mới xốc lên giá vẽ trắng, lộ ra những đường vẽ chính là một nửa sườn mặt của lạc hoa.

          Liễu thủy thở dài: "Mình thật sự là điên rồi." .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net