Chương 24 Ngôi nhà hạnh phúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                                                                           Chương 24

                                                                    Ngôi nhà hạnh phúc

Nó bắt đầu chìm vào giấc ngủ, trong giấc mơ nó đã thấy một ngôi nhà hạnh phúc, có ông nội của nó, có ba mẹ và có anh hai. Tất cả cùng sống trong một ngôi nhà nơi mà chứa đựng tất cả những hoài niệm đẹp của từng thế hệ.

Vào một đẹp trời cũng là vào sinh nhật lần thứ 5 của nó, ông nội và nó đang cùng nhau chuẩn bị cho sinh nhật của nó, cảnh tượng toàn là màu hồng và tràn đầy tình thương của một đại gia đình dành cho nhau . Nó sống trong sự yêu thương của tất cả mọi người.

- ' ông ơi hôm nay cháu đã được 5 tuổi rồi đó'.

- ' cháu của ông càng lớn càng xinh đẹp nha '.

- ' ông ơi có phải hôm nay sẽ rất vui phải không ạ'.

- ' đúng rồi hôm nay là ngày vui nhất vì là sinh nhật của Mẫn Nhi mà'.

-Nó liền cười nói ' hihi cháu hồi hộp quá ông ơi'.

- ' vậy thì chúng ta tiếp tục chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay thôi nào'.

- ' dạ' và trên môi của nó luôn luôn xuất hiện những nụ cười tựa thiên thần và ấm áp.

- ' mà Mẫn Nhi nè, ông tặng quà trước cho cháu nhé' nói xong ông lấy sợi dây chuyền mà tự tay ông làm ra tặng cho nó.

- ' wow đẹp quá ông ơi' nó dứt lời thì ông liền đeo dây chuyền cho nó.

Thế là hai ông cháu lại tiếp tục chuẩn bị bữa tiệc sinh nhật.

Vào buổi chiều hôm ấy trong lúc nó, anh hai và ông đang đợi ba mẹ về để bắt đầu tiệc sinh nhật thì đã có một toán người mặc áo đen đột nhập vào nhà nó. Ông đã ra sức bảo vệ cho hai anh em nó sau một hồi đánh nhau thì vệ sĩ của ba mẹ nó đã về kịp lúc và tất cả mọi người đã được an toàn.

Thế là mọi người bắt đầu tổ chức sinh nhật cho nó. Mọi người đang vui vẻ trong tiệc sinh nhật của nó thì có một tên mặc áo đen rất nhanh chóng đã bắn một viên kẹo đồng ghim thẳng vào tim của ông nó.

-Nó liền lao đến ôm ông nó hét' ông ơi, ông sao vậy. Ông mở mắt ra nhìn cháu đi ông, ông ơi'. Nó vừa khóc vừa lay người ông nó, nó đã khóc rất nhiều.

Lúc đó nó rất là sốc chuyện gì đang sảy ra trong bữa tiệc sinh nhật của nó vậy. Ông nó đã nằm bất động ở đó và thế là ông nó đã ngủ mãi mãi. Nó là người đã chứng kiến hết tất cả cái chết của ông nó và từ lúc đó nó đã mất đi nụ cười.

-Và ngay lúc này đây ông nó đã xuất hiện trong tâm trí nó, ông nói ' Mẫn Nhi ngoan của ông, không được để hận thù chiếm lấy cháu'.

-Nó liền mấp máy miệng ' cháu sẽ trả thù cho ông rồi cháu sẽ đến với ông mà ông đợi cháu nhé ' nó liền chạy đến gần chỗ ông nhưng hình ảnh của ông dần biến mất.

-Nó hét ' ông ơiiiiiiiiiiii' nó dật mình dậy mồi hôi ướt đẫm trán.

Nó tự nhủ * chỉ là giấc mơ thôi * rồi nó lại đưa tay lấy sợi dây chuyền ông tặng nó, nó luôn giữ nó bên mình và xem đó như bùa hộ mệnh của mình.

Nó nhìn đồng hồ chỉ mới 3h sáng thôi sao.

Nó không thể nào ngủ được nữa nên nó lấy máy tính ra làm việc nó phải chuẩn bị cho trận chiến sắp tới thật kĩ càng nếu không nó chưa trả thù cho ông mà nó đã về với ông rồi.

Nhưng nó nhớ lại trong giấc mơ ông đã nói với nó * đừng để hận thù chiếm lấy cháu* ý ông là sao chứ, nó không thể hiểu được ông nói như vậy là muốn nhắn nhủ với mình điều gì.

Nó không suy nghĩ nữa mà bắt đầu lướt những ngón tay lưu loát trên máy tính. Nó cứ thế làm việc đến 6h sáng.

------ Ông Thần Thời Gian-----

6h sáng nó đi vô nhà vệ sinh VSCN rồi nó đi thay đồng phục rồi xuống nhà nấu bữa ăn sáng cho Kara. Nó không muốn Kara phá bếp của nó một lần nào nữa.

Nó bắt tay vào nấu bữa sáng, hôm nay nó dậy từ sớm nên hơi mệt. Nó chỉ có thể chiên trứng và ăn với bánh mì. Xong xuôi nó pha một ly Cappuccino rồi đi ra phòng khách ngồi vừa uống vừa đọc báo buổi sáng.

Nó chỉ mới ngồi xuống đọc báo được 15p thì Moon và Sun từ trên lầu chạy xuống. Chúng chạy tới nó rồi nhảy vô lòng nó ngồi, chúng cọ cọ cái đầu vào tay nó. Nó liền lấy tay vuốt lông chúng rồi đặt cả hai qua một bên rồi đi lấy sữa cho chúng uống. Cho Moon và Sun ăn uống xong xuôi thì Kara cũng từ trên lầu đi xuống. Kara thấy nó đang ngồi ở ghế sofa thì liền đi lại.

- ' chào buổi sáng Eira, chúc một ngày tốt lành'.

- ' chào buổi sáng'.

- ' sao hôm nay mày dậy sớm vậy'.

- ' không ngủ được,  xuống ăn sáng rồi đi học'.

- ' uk đi ăn sáng' dứt lời cô và nó liền đi xuống dười bếp ăn sáng.

Ăn uống xong xuôi thì Kara dọn dẹp chén đĩa rồi cô liền sách cặp ra ngoài và đi học.

Nó và Kara đi học bằng con xe đạp điện của nó. Nó vẫn bần thần về câu nói của ông, có phải ông không muốn mình trả thù phải không. Và thế là nó cứ chạy xe với tình trạng như thế đến trường.

Vô tới trường nó bắt gặp một cảnh tượng rất khó coi. Đang có một cô gái đang đứng ôm anh hai của nó ngay giữa sân trường . Nó liền tức giận đi đến.

- ' buông ra'.

-Cô gái đó quay qua nói ' này cô là ai vậy'

-Nó đáp ' người quan trọng của người này' nó vừa nói vừa chỉ tay vào Roy.

-Có gái đó nhìn Roy hỏi ' ai vậy anh'.

-Roy trả lời ' người lạ thôi đừng quan tâm'.

-Kara nghe Roy nói vậy liền nói ' này anh vừa nói gì đó hả'.

-Snow cũng tiếp lời ' anh có thể nói được những lời như vậy hả'.

-Cô gái đó lên tiếng 'anh ấy nói vậy thì tôi cũng chả có gì để nói'.

-Shin lên tiếng ' Roy mày bị sao vậy mày, có bệnh hay bị nóng chỗ nào không mày' Shin vừa nói vừa sờ trán Roy.

-Roy đáp ' có mày không được bình thường ý' dứt lời Roy hất tay Shin ra khỏi mặt mình.

-Shin liền nói ' vậy sao hôm nay mày lạ vậy, mọi ngày mày gặp Eira là bảo bối này bảo bối nọ mà'.

-Roy đáp ' thì sao, hôm nay không thích'.

-Snow đen mặt lại ' anh dám nói những lời đó một lần nữa coi, tôi sẽ không bảo đảm có giữ được cái mạng của anh đâu đó'.

-Kara tiếp lời ' anh dám nói như vậy với Eira thì tôi sẽ cho anh đi gặp tổ tiên sớm'.

-Nó bây giờ mới lên tiếng ' đủ rồi'.

Học sinh toàn trường thấy chuyện đang sảy ra giữa sân trường thì liền đi lại bà tám.

-Hs1 : nhỏ đó bị thất sủng rồi.

-Hs2 : còn phải nói đồ nhà nghèo mà muốn bám theo tam hoàng tử.

-Hs3 : không biết cô gái kia là ai nhỉ ?

-Hs4 : chắc là người có quyền thế thì hoàng tử Khánh Duy mới vậy.

Vô vàn lời bàn tán về chuyện đang sảy ra giữa sân trường.

-Hắn nghe thấy thế liền thét lên ' trong vòng 3 giây ai còn ở đây thì chuẩn bị đi'.

Hắn vừa dứt lời thì tất cả học sinh đã biến mất tiêu, chỉ còn lại gió hiu quạnh.

-Hắn quay lại chỗ mọi người lên tiếng ' có gì giải quyết sau lên lớp học đi'.

-Snow nói ' giải quyết cho xong luôn đi không trước sau gì cả'.

-Kara đáp ' này cô kia, cô không biết nhục à mà cứ đứng ôm ôm con trai giữa trường thế hả'.

-Snow nói ' chắc là mặt dày quá không biết nhục ý mà'.

-Nó lên tiếng ' tao nói đủ rồi'.

-Snow đáp ' tao đang lấy lại công bằng cho mày đó'.

-Kara tiếp lời ' tụi tao đang giúp mày đó, mày thấy anh ta nói vậy mà nghe được sao'.

-Nó trầm giọng đáp ' tao bảo là đủ rồi'.

Lúc này thì mọi người đã im lặng hẳn chỉ còn nghe thấy tiếng của gió mà thôi.

Nó tiến lại gần anh hai nó từng bước từng bước một. Và nó dừng lại ở một khoảng cách không xa lắm. Lúc này nhìn tình hình rất căng thẳng.

Nó lên tiếng ' em là gì của anh'.

Roy đáp ' hồi lúc nãy trả lời rồi'.

-Nó nói ' cần xác minh lại một lần nữa'.

Snow và Kara có thể cảm nhận được sự tức giận trong người nó. Bây giờ xung quanh nó toả ra một khí lạnh sởn cả gai óc.

-Snow lên tiếng ' Eira hít thở đều nào'.

-Kara cũng tiếp lời ' Eira thở đi nào'

-Roy đáp ' anh không thích nói nhiều'.

-Nó đáp ' nói' giọng nó thật sự rất khiếp sợ.

Cô gái lúc nãy cảm thấy tình hình bây giờ rất căng thẳng nên liền buông Roy ra.

-Cô gái đó lên tiếng ' chị bình tĩnh đã'.

-Nó đáp ' tôi đã cho cô nói chưa'.

-Cô gái đó nói ' có gì từ từ nói sao lại nóng thế'.

-Nó đáp ' cô mà nói nữa là cô không còn cái răng nào đấy'.

-Cô gái đó đáp ' gì cơ chị có biết tôi là ai không'.

-Nó đáp ' nói nghe thử'.

-Cô gái đó đáp ' tôi là ............. ' .

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ^^


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net