Kiss

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vấn đề ở đây là, nếu anh mà hôn em, thì anh nghĩ anh sẽ không thể dừng lại được mất."

Đó là câu thoại trong một bộ phim mà Bridgette thích nhất, khi nam chính nói với nữ chính. Cô luôn tự tưởng tượng một ngày nào đó, người cô yêu sẽ nói câu ấy với cô. Và sau khi gặp Felix, thì cô đã ấn định suốt đời này, người nói câu ấy với cô chỉ có thể là anh mà thôi.

Ngay cả khi có thêm một tên mèo đen theo đuôi cô suốt ngày đi chăng nữa cũng chẳng thể thay đổi suy nghĩ của cô. Nói thế nào đây, đằng nào Brid cũng chỉ là một cô gái mộng mơ thôi mà.

Nhưng thực tế và phim ảnh khác nhau một trời một vực. 

Ladybug sẽ chẳng bao giờ ngờ được rằng Felix chính là tên mèo đen hay theo đuôi cô ấy. Chat Noir và anh vốn khác nhau một trời một vực, một bên phóng khoáng cuồng loạn còn một bên lại trầm lắng lạnh băng. Cô cứ ngỡ nó sẽ như một chuyện tình trong một bộ phim lãng mạn nào đó cô từng xem, nhưng không.

Bằng một cách nào đó, cô biết được về lời nguyền, biết được về tham vọng thật sự của tên mèo. Sự phóng khoáng cuồng loạn đó là giả, đôi mắt chân tình theo đuổi cô hằng đêm đó là giả. Lời bày tỏ nói yêu Ladybug cũng là giả. Tất cả đều là giả dối. Suy cho cùng, Felix vẫn là Felix, vẫn là Chat Noir, vẫn chỉ là cùng một người có trái tim nứt vỡ không biết yêu. 

Bridgette đã tưởng cô là người có thể chữa lành được vết thương trong tim anh, nhưng cô đã tự ảo tưởng mình thêm lần nữa. Chẳng thể nào được. Tình cảm của cô không đủ. Có lẽ cô không phải là người phù hợp với anh. 

Bridgette quệt vội hàng nước mắt vừa trực trào, hít một hơi thật sâu để bình tâm lại. Lời trách móc của Allegra vẫn cứ văng vẳng bên tai, nhưng chẳng thể lọt vào tai cô nổi một chữ. Claude và Allan chỉ đứng một bên chúc cô thuận lời bình an.

- Sao cậu lại đột ngột rời đi như vậy cơ chứ?!

Allegra tức giận phân bua với cô bạn thân, đang yên đang lành đùng cái nói sẽ chuyển đến Trung Quốc, cô biết làm thế nào đây?

- Tớ... xin lỗi... chỉ là có việc đột xuất của gia đình thôi...

Bridgette cười gượng. Đã là ngày cuối ở trên đất Pháp, mà chẳng hề thấy người ấy. Cũng đúng, cô bí mật rời đi mà, chỉ tại mama cô lỡ lời nói với cô bạn thân khiến Allegra bù lu bù loa với cô ở sân bay như thế này.

Cô đột ngột rời đi như vậy, thực ra việc đột xuất của gia đình chỉ là cái cớ. Brid chẳng thể đối diện với ánh mắt của Chat Noir vào mỗi đêm tuần tra nữa. Cô cũng không thể mặt dày bám theo Felix như trước. 

Nói ra thì thật ích kỉ, nhưng nếu không có Ladybug, thì Paris vẫn còn Melodie, Gavroche, Kid Mime và Chat Noir dốc lòng bảo vệ mà? Thiếu đi một Bridgette, Paris này vẫn như thế, sẽ chẳng có gì thay đổi quá nhiều. 

Bridgette muốn chạy trốn. Bất kì nơi nào trừ Paris. Bất kì nơi nào không có Chat Noir. Cô thẫn thờ nhìn chằm chằm vào tấm vé máy bay. Allegra trước mặt cô còn đang nói liên tục về một điều gì đó cô không nghe rõ. Còn năm phút nữa.

Bỗng nhiên một bóng dáng cao gầy quen thuộc lọt vào tầm mắt của Bridgette. Ban đầu cô không chú ý, nhưng rồi sau đó bóng dáng quen thuộc đó tiến đến gần cô hơn. Brid nhận ra đó là ai, là Felix. Cô hốt hoảng, sao anh lại đến đây? Ai nói cho anh biết? Tình cờ sao?

Cô quay về phía Claude, cậu chàng mỉm cười nhún vai ra vẻ hối lỗi. Ánh mắt cậu ta như muốn nói: "Xin lỗi, nhưng thật bất công nếu không cho cậu ấy biết chuyện này."

- Sao lại rời đi như vậy?

Felix đột ngột hỏi. Cô giật mình nhận ra anh đã đứng trước mặt cô từ lúc nào. Khuôn mặt đó, đôi mắt đó, mái tóc đó, dáng hình đó. Đôi mắt cô bỗng nhiên mờ nhòe hẳn đi. Dẫu biết rằng lời quan tâm chỉ là giả dối, nhưng tim cô vẫn không ngừng rung động. Bridgette, dù biết sự thật về lời nguyền kia hay không, từ trước đến nay cô vẫn không ngừng yêu Felix.

Cô ngu ngốc như con thiêu thân mù quáng lao mình vào biển lửa vậy.

Bridgette khẽ chớp mắt, một vệt nước dài chảy dọc bên má. Cô tiến đến gần Felix, kéo anh gần về phía mình. Môi cả hai khẽ chạm vào nhau.

Lúc đó cô chẳng nhìn thấy ba khuôn mặt ngơ ngác ngạc nhiên của ba kẻ đang đứng hóng chuyện đằng kia, cô cũng chẳng thấy đôi mắt mở lớn của người đối diện. Chỉ một lần này thôi. 

Bridgette Cheng đã luôn nghĩ nụ hôn đầu của mình sẽ thật ngọt ngào và lãng mạn. Nhưng hóa ra, nụ hôn đầu của cô lại chất chứa nước mắt, nỗi đau và sự chia ly. Và cả vị ngọt đắng của tình yêu tan vỡ không được hồi đáp.

- Tạm biệt.

Cô khẽ thì thầm và buông anh ra, quay lưng bước đi. Felix vẫn còn đang sững sờ trước hành động của Bridgette. Tiếng thông báo của sân bay vang lên.

"Hành khách trên chuyến bay từ Paris đến Thượng Hải..."

Cô vội bước đi, cố kìm nén cho tiếng nấc khỏi bật ra khỏi cổ họng. Brid còn chẳng kịp chào đám bạn thân, chẳng kịp nhìn bầu trời Paris một lần cuối, cô vội vã bước chân rời khỏi thành phố của tình yêu.

Felix hoàn toàn vẫn chưa hoàn hồn khỏi sự kiện bất ngờ vừa rồi, cho đến khi một tiếng "keng" vang lên kéo tâm trí anh trở về thực tại. Felix nhìn thấy một chiếc nhẫn đen mặt mèo lăn lóc rơi trên sàn cẩm thạch.

Đó là Miraculous của anh. Đó là lời nguyền của anh. Nhưng... không thể nào?! Chỉ có nụ hôn chân tình của Ladybug... chỉ có Ladybug mới phá được lời nguyền đó...

Ladybug? Nụ hôn chân tình?

Trong đầu Felix bỗng chớp qua giọt nước mắt chảy dài trên má cô trước khi môi cô chạm môi anh.

Brid?

 Văng vẳng đâu đó là tiếng nói của Plagg.

"Chúc mừng, cậu thoát rồi, nhóc ạ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net