Qua đi
Mọi chuyện rồi cũng ổn hơn khi em đã an toàn quay về , có lẽ sau chuyện này thì Cá sẽ chẳng để em đi đâu một mình đâu
Bâng thì lòng có chút tự trách , rõ là thấy em đi một mình tại sao không chạy theo ? Do anh sợ em không chịu đi cùng anh sao ? Hay anh sợ em chưa tha thứ cho anh ?
Thôi thì mọi chuyện cũng qua đi , em cũng dần ổn hơn sau chuyện kinh hoàng ấy , có lẽ đấy sẽ là bài học để sau này em cảnh giác hơn
Dù sau cũng định về TPHCM nhưng vẫn nán lại 1 ngày để đi thăm Maris , em nhớ rõ hôm ấy anh ta chịu rất nhiều vết thương vì đỡ dùm em , nếu không đi thăn thì sẽ thành người vong ơn bội nghĩa đó !!
Em và Lai Bâng cùng đi , vì Cá hôm nay có chuyện đi cùng Titan mất rồi
Bâng đèo em trên con xe 2 bánh , cả hai yên tĩnh đi một đoạn không ai nói với ai câu nào
Bâng : Quý nè
Vẫn là Lai Bâng phá nát cái không khí vốn ngột ngạt này , anh muôn nói chuyện cũng như tiếp xúc nhiều hơn cùng em
Jiro : hả
Giọng em có chút nhỏ , vì em vẫn đau họng lắm , hôm ấy em la đến tắt tiếng cơ mà
Bâng : Quý có ghét Bâng không ?
Anh hỏi ra câu hỏi khiến em cũng suy nghĩ , em chưa từng ghét anh , cũng như chưa từng giận hay gì cả , nhưng em buồn anh là có thật
Jiro : tui đâu có ghét Bâng đâu , chỉ có nhiều lúc Bâng làm tui hơi buồn
Em cũng trả lời thật lòng , dù sau còn chung sống nhiều với nhau, cái gì giải quyết được cứ giải quyết đi
Bâng : vậy sao này Bâng không làm Quý buồn nữa , nha
Anh cũng xúc động trả lời lại em , lúc em nói em không ghét anh , thì anh chỉ muốn tấp xe xuống ôm em thôi ấy , anh làm bao nhiêu sai lầm như vậy nhưng em lại chẳng chán ghét anh , em quá là bao dung cho anh rồi chăng ?
Jiro : ông hứa nha , sau này làm tui buồn thì tui sẽ chẳng thèm nói chuyện cùng ông !
Em cũng vui lắm , khoản cách em và anh cũng dần biến mất , em thấy anh cũng thay đổi lắm chứ , anh biết nghĩ cho em rồi , cũng biết lấy lòng em rồi
Bâng : hứa đó , sau này Quý gọi tui là Bánh đi , gọi Bâng nghe xa lạ lắm
Jiro : được được
Em và anh cũng cười khà khà sau đó đi đến thăm con người trong viện kia
Đến trước phòng bệnh đẩy cửa vào thì thấy cảnh Sea đang trách móc Maris
Sea : đụ má đài tao quá , mày bỏ thói nha mày
Tiếng chửi vang cả căn phòng , em và Bâng vừa đẩy cửa vào thì Sea và Maris cũng nhóm người dòm ra xem ai
Maris thấy em thì vui lắm , anh chờ em mãi , cứ nghĩ em về TPHCM rồi chứ
Maris : Quý ... Đến thăm em hả
Bâng : chẳng lẽ đến đây thăm Sea sao ?
Bâng chọc tên đang nằm trên giường với đống băng gạt trắng kia , nhìn hắn buồn cười nhưng cũng thấy hơi tội , vì bảo vệ em nên hắn mới vậy , anh nên cảm ơn Maris mới đúng
Quý : đúng rồi , hôm ấy cảm ơn Maris nhiều , nếu không có cậu thì tui no hôm ấy rồi !
Em cũng thấy tội lỗi lắm chứ , hôm ấy hại anh ta bị đánh đến thảm rồi
Em đặt giỏ trái cây xuống bên cạnh giường , sau đó yên tĩnh gọt võ táo cho anh ta
Anh ta thì nhìn em mãi thôi ,nhìn em cứ như vợ chăm chồng ấy nhỉ , chồng là anh ta còn vợ là em , tiểu tam là Lai Bâng chăng ???
Suy nghĩ này chỉ vừa thoáng qua thôi thì tiếng nói Lai Bâng lên tiếng
Bâng : Chưa chết sao , xem nào
Anh ngứa ngáy tay chân đè thử vào tay anh ta , nào ngờ anh ta la lên.
Maris : đụ má đau ...
Anh ta nhìn ra Lai Bâng đang cảnh cáo mình , nhưng mơ đi , dâm ba cái này thì anh ta chẳng ngán đâu !!!!
Thăm viện xong thì cả hai cũng đi về , trên đường về cả hai cũng đi vào một tiệm bán đồ ăn , mua ít về cho mọi người
Sau chuyện này cả team cũng quay về Sài Gòn thân yêu , em vẫn là luyến tiếc Hà Nội lắm , nhưng nơi này cũng giữ cho em một kí ức ám ảnh , có lẽ em sẽ chưa quên ngay đâu
Về đến Sài Gòn ai cũng mệt , sau khi sắp sếp đồ lại thì ai cũng lao lên phòng mình làm một giấc đến chiều , em thì ngủ trên máy bay rồi nên không buồn ngủ lắm
Em sắp sếp lại đồ dùng của em và Cá , Cá thì ăn ở cũng gọn gàn lắm , nhưng cũng có lúc vứt lung tung lên cơ
Em nhớ ngày đầu ở cùng Cá , lúc vừa chợp mắt ngủ thì em chạm vào gì đó lạnh lạnh , thì ra là cốc thủy tinh Cá nhét dưới chăn , đến giờ em mới biết , mẹ nó làm em sợ chết đi được
Sau đêm ấy em bắt Cá dọn hết căn phòng này lại cho sạch sẽ , sau đó thì cũng gọn gàn được một thời gian
Đồ Cá và em cũng không nhiều , chủ yếu là vài món đồ lặt vặt
Em làm xong thì xuống nhà tắm , nói chứ em khó chịu cái mùi trên người em lắm rồi
Em vào nhà tắm bật đèn và nước lên , ngâm trong đấy rồi còn hát ngân nga lên nữa
Lai Bâng lúc này vừa tỉnh giấc thôi nên cũng mò xuống nhà định tìn nước uống , anh đi xuống tới nhà bếp thì ngửi thấy mùi hương rất ngọt , là sữa tắm ... Thơm lắm , nhưng anh nhớ gaming house làm gì có nữ ??
Anh tưởng trộm hay ai trà trộn vào nên đi đến trước cửa nhà tắm định tông vào , nhưng hình như cửa chẳng khoá , làm anh mở hé cửa nhìn
Ai chỉ anh rình ngta tắm v Bâng ^^
Anh mở hé khe cửa nhìn vào , làm gì có ăn trộm nào ? Là Jiro , em đang ngâm mình trong bồn tắm kia kìa
Anh nhìn em mãi , thân ảnh em trắng hồng lại còn nhỏ nhắn , lúc có quần áo nhìn em còn có chút da thịt , nhưng lúc này em dường như hơi ốm thì phải , em ngâm mình còn hát vài câu , mùi hương em tắm thơm lắm , chẳng như anh là cái mùi bạc hà nam tính
Em lại còn trắng nữa , mẹ nó em trắng đến độ như mặt trời toả nắng xuống vậy
Nhìn em đáng yêu như vậy mà Anh đỏ cả mặt lên , sau đó đóng nhẹ cửa lại , anh đứng bên ngoài chờ em tắm xong luôn , để anh canh cho em đi , nếu không ai lỡ nhìn thấy thì anh biết làm sao ???
Một lúc sau em tắm xong thì thấy Lai Bâng ngồi trước cửa , em tò mò hỏi
Jiro : làm sao lại ngồi đây vậy ?
Bâng : ầ...a...mắc vệ sinh
Nói rồi anh chạy thẳng vào trong luôn , em thì ngớ ra
Jiro : trên lầu có nhà vệ sinh mà ??
Thắc mắc cũng thôi nên em đi lên phòng mình , chẳng lẽ ở đây rình anh đi vệ sinh???
Lai Bâng vào bên trong thì ngửi thấy mùi này , vẫn là cái mùi thoảng nhẹ nhưng chẳng quá nồng , nó rất thơm , như là ngàn cánh hoa đang ở đây vậy
Anh canh em đi mất thì mới dám ló đầu ra , ban nãy ngại chết đi được
___________.
Nói sơ về Khoa , có lẽ em cũng nhận ra người Cá yêu là Quý , em chẳng có quyền gì ngăn cản cả , Quý rất tốt , em cũng rất mến anh ấy , nhưng em thích cá lắm
Khoa : thích anh là thật , yêu anh cũng là thật , nhưng có lẽ kiếp này vốn nên chỉ là anh em ....
Khoa biết tình cảm mình nên giải quyết thế nào , em cũng biết Cá yêu Quý nhường nào , những lúc Quý bị thương thì người hoảng nhất vẫn là Cá , đủ thấy Cá yêu Quý hơn bản thân mình , em cũng thích anh Quý lắm
Quý rất đẹp , vã lại rất bao dung , em chưa nhìn thấy anh ấy giận ai bao giờ , như những lúc Lai Bâng quá phận quát mắng anh ấy vào những ngày đầu , thì anh ấy cũng sẳn sàn bỏ qua hết quá khứ để có một hiện tại tốt hơn , nụ cười anh ấy rất đẹp .... Vì vậy Khoa nên buông bỏ rồi
Khoa suy tư xong rồi cũng lấy lại tinh thần mà chơi game , em chơi cùng Red
Red nuông chiều em lắm chứ , anh ấy thể hiện rõ mà em làm sao không biết cho được ??
Chơi game một lát thì cả hai rủ nhau đi xuống nhà , hôm nay cả hai còn chưa ăn gì mà
Xuống nhà thì thấy Lai Bâng ngơ ra ở cửa nhà vệ sinh
Red : thích ngửi mùi nhà vệ sinh lắm hả ?
Lúc nghe thấy giọng Red thì Bâng mới giật mình nhìn lên , là Khoa cùng Red đi xuống
Bâng : mới đi xong
Anh cũng buồn cười đáp lại , ai lại đi thích ngửi mùi nhà vệ sinh
Khoa : anh Bâng ăn gì luôn không ? Em đặt thức ăn nè
Khoa định xuống bếp rồi nhưng ở đây không có Jiro nên dẹp ý tưởng đó thôi , em mà xuống là có một vụ hoả liền !
Vậy nên vẫn là đặt đồ ăn cho lành
Bâng : không ăn đâu , em và mọi người ăn đi , nhớ đặt cho Quý nha
Nói rồi anh cũng bỏ lên phòng , Red nhìn theo bóng lưng anh có chút bất ngờ
Red : từ khi nào nó quan tâm đến thằng Quý vậy nhỉ ??
Thắc mắc cũng chỉ là thắc mắc , chứ làm gì có ai giải đáp đâu ,nên thôi cũng dẹp cái suy nghĩ ấy sang một bên mà chăm chỉ đặt đồ về ăn
_________
Huhuu tui bị bí ý tưởng mấy bồ ơi 🤡
Nên chap này xàm xíuu thông cảm nhoaaa
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net