Q1 - Chương 6.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rhys không có nghe thấy, Aisha nói câu kia là: "Ngươi ở chỗ này chờ ta một chút, ta lập tức sẽ quay trở lại.". Chẳng qua, Aisha biết sói xám không có khả năng nghe hiểu được cô đang nói gì. Nên chờ cô mang theo rổ đựng dược phẩm cùng dụng cụ chữa bệnh vội vàng quay trở lại, phát hiện Cự Lang thế nhưng vẫn còn ở chỗ đó, hơn nữa đã tự rửa sạch miệng vết thương thì trong lòng Aisha nhịn không được mà thấy ấm áp, bất tri bất giác lại có cảm giác vài phần ăn ý. Cô cười cười, kéo tấm vải bố màu xám trên rổ xuống, lộ ra bên trong là băng gạc, băng vải, dược phẩm cùng một ít dụng cụ bằng bạc đơn giản. Aisha cố gắng làm bầu không khí trở nên thân thiện, nói: "Ta đem mọi thứ cần dùng đến rồi... Để cho ta giúp ngươi chữa thương, được không?"

Rhys giật mình, hắn tưởng rằng cô bé này cứ như vậy mà đi rồi, không nghĩ tới cô còn quay trở lại, hơn nữa... Còn mang theo dược phẩm.

Cứ như vậy, trong nháy mắt Rhys không khỏi hoài nghi sách lược của bệ hạ đã có tác dụng. Nhưng mà, không đợi hắn suy nghĩ cẩn thận trước mắt rốt cuộc là tình huống gì, liền ẩn ẩn cảm giác được thân thể có chút dị trạng. Rhys quay đầu lại, liền thấy cô gái nhân loại đã vòng đến bên cạnh người hắn, rổ đựng đầy dược phẩm được để qua một bên. Cô chính là chuyên chú nhìn miệng vết thương ở chân hắn, tay giơ ra để trên đó*, sau đó...

(*) Các bạn cứ tưởng tượng như hình dưới đây, chỉ khác màu thôi nhé!

Trong lúc đó hai tay của cô hiện ra ra kim quang.

Rhys sửng sốt.

Gần như là trong nháy mắt khi ánh hào quang này xuất hiện, hắn cũng cảm thấy được có một luồng khí ấm áp quanh quẩn bên miệng vết thương của hắn, vô cùng dịu dàng, chậm rãi làm giảm đi sự đau đớn của hắn. Tiếp theo đó, hắn liền nhìn thấy miệng vết thương bong da tróc thịt của mình lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được từ từ khép lại, những bộ phận bị hoại tử* nhanh chóng bong ra. Da thịt mới cũng rất nhanh sinh trưởng theo một cách kì lạ và hợp lại với nhau, mạch máu bị đứt mở một lần nữa liên kết lại...

(*) Hoại tử: nói ngắn gọn là phần da thịt bị thối rữa. (Mọi người có thể tìm hiểu thêm trên google.)

Cô bé này là ma pháp sư?!

Không, đợi chút, trì dũ thuật* này hiển nhiên cùng những thuật khác bất đồng, chẳng lẽ... Cô là Ma Pháp Sư có thiên phú đặc thù sao?

(*) Trì dũ thuật: thuật chữa trị. (Ai chơi game hay coi hoạt hình chắc biết nó đấy.)

Rhys có vài phần giật mình mà hơi nhíu mi.

Trừ bỏ tinh linh, thì số người trong các chủng tộc có được thiên phú về ma pháp trong là rất ít, mà tỉ lệ Ma Pháp Sư có thiên phú đặc thù lại càng thấp đến đáng thương. Cho dù là nơi được công nhận là phát triển, có được hệ thống giáo dục tiên tiến nhất, tập trung các học giả của mọi lĩnh vực ưu tú nhất trên thế giới, được xưng là thế giới chi tâm - Wald. Thì tỉ lệ có được Ma Pháp Sư thiên phú đặc thù cũng tuyệt đối không vượt qua một phần một trăm nghìn, toàn bộ đảo nhỏ Wald có lẽ cũng chỉ có khoảng mấy chục người mà thôi. Ở Wald còn như thế, thì xác suất xuất hiện Ma Pháp Sư có thiên phú đặc thù tại trấn nhỏ xa xôi này lại càng có thể xem nhẹ, nhưng mà...

Bình thường Ma Pháp Sư sử dụng trì dũ thuật cần có sự trợ giúp của nhiều loại ma chú để làm trụ cột và những ma chú này hoà hợp với nhau để hình thành nên ma pháp, ngoài ra thuật này còn cần một lượng tri thức tương đối lớn để làm nền móng cùng thực tiễn trong thời gian dài mới có thể hoàn thành. Nhưng hiển nhiên cô gái trước mắt sử dụng ma pháp không phải là ma pháp hỗn hợp phức tạp, cô thậm chí không sử dụng ma trượng hay là ma chú, hoàn toàn phù hợp với đặc điểm của thiên phú đặc thù - thiên phú đặc thù thật ra là ma lực bình thường biến dị thành. Ma Pháp Sư loại này trời sinh có thể đem thuộc tính nguyên tố ma pháp không đầy đủ hấp thu sau đó chuyển hóa thành đặc tính nguyên tố đầy đủ, làm cho ma pháp xuất hiện đặc tính đặc biệt hoặc là năng lực cảm giác của bản thân xuất hiện sự khác biệt. Nói ví dụ như sức lực phá hoại cực kỳ mạnh mẽ, khống chế nhiệt độ, dễ dàng thay đổi hình dạng của vật thể, có thể nghe hiểu ngôn ngữ của sinh vật,... Hơn nữa không thể không nói, năng lực của cô gái này rất thực dụng.

Trong khi lúc này, Aisha vừa mới chữa trị một miệng vết thương đến khả năng cực hạn của mình, cô dừng phát ra năng lực. Nhanh chóng từ trong rổ lấy ra các vật dụng cần thiết, nhanh nhẹn bôi thuốc, lấy băng gạc quấn quanh, buộc chặt, dùng tốc độ nhanh nhất xử lý tốt một miệng vết thương, mới nhẹ nhàng thở ra, sau đó vừa ngẩng đầu...

Đối diện với đôi mắt màu lam xám của hôi lang*.

(*) Hôi lang: sói xám.

Aisha theo bản năng giật mình. Không thể không thừa nhận, hình thể sói xám thật lớn cùng mặt không chút thay đổi khiến người ta có cảm giác áp bách tương đối lớn. Aisha không chú ý liền hoang mang rối loạn, bất quá, ý thức được đối phương kỳ thật vẫn không có ý định công kích mình. Cô cuối cùng bình tĩnh lại, mỉm cười hỏi: "Làm sao vậy?"

Rhys nhớ lại. Bệ hạ nói qua hắn không thể bại lộ chuyện mình là Thú tộc, hay đề cập đến hiệp ước, cũng không được nhắc đến việc mình là thiếu tướng của Thú Tộc để đảm bảo an toàn. Trên thực tế, chuyện hắn trải qua lúc trước thật dễ dàng khiến cho người ta hoài nghi, kế tiếp nhất định phải càng thêm cẩn thận...

Vì thế, Cự Lang vô ý lắc lư cái đuôi một chút, giống như nghe không hiểu dời đi tầm mắt.

May mắn Aisha vốn cũng không trông cậy vào đối phương có thể nghe hiểu, tươi cười của cô sâu thêm chút. Đồng thời, cô đưa tay sờ sờ lông trên bộ phận không bị thương của Rhys.

***

Bình thường ít nhiều cũng thường xuyên sẽ có người tới tìm cô trị thương, trừ bỏ dựa vào năng lực trị liệu, Aisha cũng học tập một ít phương thức chữa bệnh thông thường. Vết thương trên người Cự Lang cô có thể sử dụng năng lực chữa khỏi để chữa trị, còn một số vết thương nhỏ thì chỉ cần băng bó thông thường. Bởi vì phụ thân là thợ săn, thường thường khi về nhà liền mang theo các vết thương nghiêm trọng, nên trong nhà Aisha các loại dược phẩm gần như là đầy đủ. Trong quá trình trị liệu cũng không có gặp phiền toái gì lớn.

Trong một thời gian ngắn, trị liệu rất nhiều miệng vết thương so với tưởng tượng của cô mệt hơn rất nhiều. Một lát sau, Aisha liền đầu đầy mồ hôi, thậm chí khi đứng lên thân thể có hơi lay động một chút.

Ổn định lại thân thể liền đón nhận ánh mắt bình tĩnh của Cự Lang, Aisha mỉm cười nói: "Ta không sao."

Cô biết ý nghĩ dùng cảm tình của con người để đọc suy nghĩ của động vật là chuyện rất ngu ngốc. Nhưng cô nguyện ý đem vẻ mặt Cự Lang lúc này là đang lo lắng cho cô. Điều này làm cho cô có cảm giác sói lớn rất dịu dàng.

Hiện tại, các vết thương trên người nó cơ bản cũng đã xử lý tốt, chỉ còn lại có...

Mũi tên kia.

Trong lòng Aisha hiện ra một chút lo âu, cô mím môi, có chút khẩn trương.

Cô chưa xử lý qua vết thương nghiêm trọng như vậy, không chắc được mấy phần. Hơn nữa, cô có thể tưởng tượng khi rút mũi tên đó ra một lượng máu thật lớn sẽ chảy ra, còn lại chính là miệng vết thương bị đâm thủng thật sâu. Mặt khác, nếu cô rút mũi tên không đủ nhanh, như vậy Cự Lang nhất định sẽ rất đau, còn khiến thời gian miệng vết thương tiếp xúc cùng mũi tên và không khí dài thêm, gia tăng khả năng nhiễm trùng.

Aisha nuốt nước miếng, đứng lên. Cự Lang từ nãy đến giờ vẫn rất ngoan ngoãn quỳ rạp trên mặt đất cho cô chữa trị. Lúc này, Aisha đứng thẳng lên vừa vặn với vị trí cầm thân mũi tên. Cô khẩn trương khiến cho lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, sau đó nhìn ánh mắt của Cự Lang, có chút gượng gạo cười nói: "Hình như, ta còn chưa tự giới thiệu qua... Ta tên là Aisha, Aisha Byrd, sống ở thị trấn nhỏ phía trước, hiện tại đang học ở trường công lập Star Phil. Hai ngày này, vừa vặn là lễ hội mùa thu hoạch cho nên nhà trường cho nghỉ, chờ hết mùa lễ có lẽ ta sẽ tốt nghiệp..."

Aisha là vì phân tán sự chú ý của sói xám nên mới không ngừng nói chuyện, hy vọng có thể giảm bớt đau đớn cho nó khi rút mũi tên ra. Nhưng ngược lại bởi vì quá mức khẩn trương mà Aisha nói năng có chút lộn xộn, trên tay cũng không biết phải dùng lực như thế nào... Mũi tên này đâm sâu hơn so với trong tưởng tượng, nó giống như sinh trưởng ở trên thịt vậy, thoáng dùng sức tất nhiên không nhổ ra được nhưng dùng nhiều sức lại sợ làm đau Cự Lang...

Rhys vừa nghe cô dùng thanh âm run rẩy nói chuyện cùng mình, vừa cảm nhận cô dùng sức lực nhỏ của bản thân để cố gắng rút mũi tên. Rhys trong lòng không khỏi thở dài, sau đó đứng lên.

Nhìn Cự Lang bỗng nhiên đứng lên, Aisha không tự chủ lui về phía sau hai bước, thân mũi tên cũng không cầm được. Sau đó, cô liền thấy đầu Cự Lang vừa động, há mồm cắn thân mũi tên màu đen, dùng sức kéo...

Mũi tên này cũng giống như bộ bẫy thú kia bị vứt vào dòng sông, màu máu đỏ sậm bắn tung toé, loang lổ mặt cỏ cùng bộ lông của Cự Lang và trên giày của Aisha. Một màn này tượng trưng cho sức mạnh cùng dã tính, Aisha nhìn xem mà hết hồn. Nhưng Cự Lang không có phản ứng đặc biệt gì, chính là nhìn cô một cái sau đó nằm xuống tiếp tục chờ được chữa thương.

Aisha vội vàng tiến lên, tay chân luống cuống dùng năng lực khâu lại miệng vết thương, bôi thuốc, quấn băng vải, tiếp đó...

Băng vải không đủ dùng.

Aisha lập tức hoang mang đứng dậy.

Cô chuẩn bị băng vải là cho người dùng, lấy dư rất nhiều, bình thường bệnh nhân tới cho dù tất cả họ đều bị thương ở đùi thì cũng có thể dùng đến hơn nửa năm. Nhưng là bất đắc dĩ hình thể của sói xám quá lớn, vết thương lại rất nhiều nên băng vải vẫn không đủ dùng, hơn nữa chỉ còn thiếu một chút...

Aisha nhanh chóng tìm kiếm xung quanh để xem có thứ gì khác có thể thay thế băng vải được hay không, sau đó... Cô chạm đến túi tiền có sợi dây tơ màu trắng kia.

Dây tơ trong lễ hội mùa thu hoạch thật ra mang rất nhiều ý nghĩa. Kỳ thật trừ bỏ các cô gái mang dây tơ để vẫy gọi hoa đào*, hay viết lên dây tơ người mình thầm mến để biểu đạt ý nguyện của bản thân thì các chàng trai cũng không phải là không có chuyện để làm. Vào lúc ban đêm của lễ hội, sẽ tổ chức khiêu vũ ngoài trời, toàn bộ người dân trong trấn sẽ vây quanh lửa trại để khiêu vũ. Đây cũng là thời điểm để nam nữ trẻ tuổi phát triển tình cảm, cũng là dịp cho các chàng trai...

(*) Chắc là thêm nhân duyên. (Mọi người có thể tìm hiểu vận đào hoa trên gg tại mình nghĩa nó cũng giống nhau.)

Trước khi vũ hội bắt đầu, các chàng trai ước chừng sẽ dành thời gian cả buổi sáng để đi vào trong rừng rậm tìm kiếm dây tơ của cô gái mà mình thích, cầm dây tơ mà cô gái tự tay cột hướng về cô ấy và mời cô ấy cùng khiêu vũ. Các cô gái không thể từ chối.

Vì có thể nhận ra chính xác dây tơ của bản thân, các cô gái bình thường sẽ làm ký hiệu ở trên đó. Để cho người trong lòng lấy được chính xác ti đái của mình, nhiều cô gái hơi có chút lớn mật đều có thể len lén mà tiết lộ vị trí đã cột dây tơ cùng với ký hiệu ở trên sợi dây tơ đó. Nếu như chàng trai thuận lợi lấy được dây tơ của cô gái mà trên sợi dây còn thấy được tên của mình thì đó chính là một việc rất đáng để vui mừng.

Đương nhiên, bởi vì đây chỉ là hoạt động giải trí trong ngày hội ở thị trấn nhỏ nên cũng không quá nghiêm ngặt cẩn thận. Chàng trai làm giả ký hiệu hoặc là cô gái nhận ra dây tơ của bản thân nhưng lại nhất định không chịu thừa nhận, những chuyện này cũng đã có xảy ra. Nhưng dù sao nói chuyện yêu đương cũng chú trọng đến việc ngươi tình ta nguyện, không có cách nào có thể ép buộc ai đó đồng ý được.

Aisha đem dây tơ đặt ở trong lòng bàn tay, nhìn nó vài giây.

Đây là dây tơ mà cô có trong năm đầu tiên, là quà tặng mà Wesson thái thái đặc biệt đưa cho cô, nhưng mà... Dù sao cô cũng không có người trong lòng...

Vì thế, suy nghĩ một chút Aisha liền đem dây tơ cột vào băng vải, nhanh chóng quấn quanh, buộc lại, băng bó xong.

Cuối cùng cũng hoàn thành, nhìn thấy tất cả các vết thương trên thân thể Cự Lang đã được băng bó tốt, trong lòng Aisha liền hiện lên cảm giác thành tựu trước nay chưa có cùng một loại cảm giác hạnh phúc khó nói lên lời. Cô hài lòng thở dài, lại nhìn "băng vải" có chút khác biệt trên đầu vai Cự Lang.

Thực ra như vậy cũng coi như đã đem dây tơ cột trên cây trước lúc hoàng hôn.

Aisha lạc quan suy nghĩ.

Hơn nữa vị trí còn rất cao đó nha.

Lúc này Cự Lang có lẽ cũng hiểu tất cả các vết thương đều đã được xử lý xong, đứng lên đi lại vài bước thoạt nhìn cũng không có gì bất tiện.

Aisha đã không còn sợ sói lớn nữa, cô đưa tay ôm cổ sói, vuốt ve bộ lông mềm mại sau lưng của nó, nói: "Sắc trời đã không còn sớm, ta muốn đi về nhà, ngày mai sẽ quay lại thăm ngươi... À, nhưng mà tốt nhất ngày mai ngươi nên trốn vào sâu trong rừng. Ngày mai là lễ hội mùa thu hoạch, chắc sẽ có rất nhiều nam tử trẻ tuổi tiến vào rừng, bọn họ có lẽ không có cách nào lập tức hiểu được ý tốt của ngươi..."

Nói tới đây, Aisha không khỏi có chút lo lắng.

Cô biết sói lớn thật ra không hiểu lời nói của cô, lỡ như ngày mai thật sự gặp phải người tiến vào tìm dây tơ... Trước mắt xem ra sói xám sẽ không chủ động tấn công con người nhưng nếu bị đánh chưa chắn sẽ không đánh lại. Mặc kệ là sói hay người dân trong trấn bị thương thì Aisha cũng không muốn nhìn thấy.

Bảo đảm nhất có lẽ là cô và sói xám luôn ở cùng một chỗ, nhưng cô không có khả năng ngủ lại trong rừng rậm lại không có khả năng đem sói xám lớn như vậy giấu về nhà.

Xem ra chỉ có thể quay về đem tình huống nói qua với người trong thị trấn, chẳng qua là không biết có thể thông báo đến bao nhiêu người.

Nhưng mà...

Vẻ mặt Aisha có chút buồn phiền.

Kỳ thật có thể sẽ xuất hiện tình huống khác, không phải người dân trong trấn cùng Cự Lang gặp phải, mà là Cự Lang sẽ trở lại trong rừng sâu rồi bỏ đi luôn cũng không chừng. Nó lại nghe không hiểu câu nói: "Ngày mai ta sẽ tới tìm ngươi.", có khả năng nó vừa thấy mình đi mất thì sẽ rời đi luôn...

Nghĩ như vậy thì có thể đây là lần cuối mình cùng Cự Lang gặp nhau, Aisha có chút thương cảm sờ sờ lông trên mặt nó, buồn buồn nói: "Nếu ngươi có thể hiểu được... Buổi tối ngày mai ta sẽ quay lại nơi này giúp ngươi đổi dược. Hiện tại ta phải trở về, ngươi chú ý an toàn... Ta sẽ nghĩ tới ngươi."

Nói xong, Aisha nhắm mắt lại nhẹ nhàng hôn một cái lên khoé miệng của Cự Lang, cười cười lại vuốt vuốt lông của nó, xách rổ lên rồi vẫy tay rời đi.

Cái hôn của cô rời đi qua nhanh, thế cho nên Aisha không chú ý tới trong tích tắc khi Cự Lang được cô hôn môi bỗng nhiên trợn to hai mắt, cả người cứng ngắc. Đương nhiên, cô cũng không biết thiếu tướng Thú tộc cấm dục đến hai mươi tuổi bỗng nhiên mất đi nụ hôn đầu tiên. Sau khi cô rời đi, vị thiếu tướng nào đó ở bờ sông duy trì hình thú, một mình đứng lặng nhìn phương hướng cô rời đi rất lâu... rất lâu...

Hôm nay trong tình huống xung quanh không có người lần đầu tiên trong lịch sử vị tướng quân trẻ tuổi này lại không biến thành hình người để hoạt động dễ hơn. Cũng không phải bởi vì bị thương nên khi biến hoá sẽ rất đau, mà bởi vì...

Hình người không che được mặt đỏ.

***

Ngoài lề một chút:

Không hiểu sao đọc đến đoạn anh sói được hôn mình lại nghĩ đến mặt bạn này :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net