nhiệm vụ 168 - 171

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, tôi thức dậy vs tâm trạng đã ổn hơn hôm trc. Tôi phóng nhanh vscn rồi chỉnh chu trang phục lại, những thứ cần đem theo cũng đã chuẩn bị xong. Tôi khoá cửa phòng, rời ktx đến hội. Tôi thấy 1 mớ hỗn độn lại xảy ra, tôi lắc đầu ngao ngán, nhóc Yuki nhảy qua chỗ tôi vừa tị nạn vừa cười nói:

- Chào buổi sáng Hea-chan

- Chào buổi sáng Yuki-kun. Lại tị nạn nữa à

Thằng bé thở dài:

- Vâng

- Pink-chan đâu?

- Cậu ấy chưa tới ạ

Bỗng chúng tôi nghe tiếng gõ cửa, Kai-kun nhanh nhảu phóng ra mở cửa hội, 1 ng đàn ông gửi 1 bưu kiện đến, tất cả hoạt động dừng lại tập trung về phía cửa. Sakura-chan ngơ ngác:

- Bưu kiện? Của ai thế?

Những ng còn lại lắc đầu đồng thanh:

- K BIẾT

Con bé hỏi ng đưa bưu kiện:

- Chú ơi cho cháu hỏi bưu kiện này gửi cho ai thế

Ng đưa bưu kiện trả lời:

- À đây là bưu kiện từ thị trấn Hanami

Tôi tròn mắt nhìn Yuki-kun:

- Hanami? Chẳng phải là nơi chị và em đã làm nv sao Yuki-kun?

- Đúng rồi chị

Cả hội chúng tôi lại trố mắt nhìn ng đưa bưu kiện, ông ta liền giải thích:

- Đây là món quà mà nhà bác học ở đấy gửi cho cô Heria và cậu Yuki vì đã giúp ông ấy ngăn chặn cỗ máy lại

Tôi và Yuki-kun chỉ vào bản thân đồng thanh:

- TÔI

- Đúng vậy. Mời 2 ng kí nhận

Tôi và Yuki-kun kí nhận xong cả 2 nhận gói bưu phẩm, chúng tôi đem vào trong mở ra thì thấy 1 cặp gấu nhồi bông màu kem và màu nâu. Con gấu màu kem có thêu tên "Heria Misikana", con màu nâu tên "Yuki Hayashi". Ngoài ra còn có 2 hộp bento 1 màu lam 1 màu xanh lá, tôi và Yuki ôm con gấu có tên của mình và mỗi ng lấy 1 hộp bento. Tôi đến 1 góc hội dùng bữa sáng, sau đó đến bảng nv. Nhìn sơ 1 lược, hình như có nv mới. Tôi giật lấy 2 tờ rồi đọc:

"Con sông Hajime ở thị trấn Norina đột nhiên chuyển thành màu đỏ, nó là con sông duy nhất ở đó, giải quyết chuyện này

Tiền thưởng: 180.000 jewet"

"Một con đại bàng lớn thường xuất hiện trên bầu trời thành phố Egorio, nó bắn những tia lửa xuống thành phố, giải quyết chuyện này

Tiền thưởng: 180.000 jewet"

Đều do hội đồng yêu cầu. Tôi cầm 2 tờ nv đến chỗ Sakura-chan, con bé nhìn tôi:

- Chị lại đi làm nv à?

- Ừ

- Nhưng tiền nv hôm qua vẫn còn mà

- Chị thích vậy. Chị nhận 2 nv này

- Dạ chị đi vui vẻ

Con bé đóng dấu vào 2 tờ nv, tôi cầm nv ngóng qua ngóng lại:

- Ange-chan đâu?

- À cậu ấy vừa rời đi làm nv

- Vậy chị đi đây

- Dạ

Tôi rời hội đi làm nv. Vào rừng tôi rút sáo ra đặt viên pha lê xanh trắng vào thổi, 5p sau Waron tới đưa tôi đến hội đồng.

Tại hội đồng, tôi gặp lại cô gái tóc hồng, tôi bắt đầu bấn loạn cả lên vì ng hội đồng sao mà nhiều dữ vậy? Cô ấy thấy tôi liền mỉm cười:

- Chào cô

- Chào cô. Hôm nay tôi nhận nv ở thị trấn Norina và thành phố Egorio

- Vậy chúc cô may mắn

- Cảm ơn cô. Tạm biệt

- Tạm biệt cô

Tôi rời đi đến thị trấn Norina, tôi nhìn tay mình vẫn còn ôm con gấu bông có thêu tên mình, tôi đưa viên pha lê mặt trăng lên thổi, 2p sau Yue tới, anh nhẹ giọng hỏi tôi:

- Gọi tôi có việc gì à?

Tôi đặt con gấu vào tay anh, anh giơ con gấu lên ngắm rồi nói:

- Có tên em nữa à? Ở đâu vậy?

- 1 thị trấn tôi từng làm nv gửi tặng

- Nó đẹp đấy

- Vậy anh giữ nó giúp tôi nhé, tôi làm nv đây

- Ừ cũng đc

- Anh về đi tôi phải đi rồi

- Vậy cẩn thận nhé

- Ừm

Yue trở về, tôi vào thị trấn Norina. Tôi đến nhà thị trưởng, ông ấy kể cho tôi nghe về con sông của thị trấn. Theo lời ông thị trưởng thì nc sông rất đẹp, buổi chiều tà có màu ánh cam trông thật lãng mạn. Sau khi nghe ông ấy kể tôi trầm ngâm 1 lúc rồi nói:

- Như lời ông thì cách đây 3 ngày con sông chuyển thành đỏ

- Đúng vậy

- Vậy ông có biết trc đó có chuyện gì xảy ra gần con sông k?

- K có

- Ông đưa tôi đến con sông nào

Lão gật gù rồi dẫn tôi đi. Đến nơi, lão chỉ vào con sông rồi nói:

- Đây cô nhìn đi nó màu như vậy đấy

Tôi nhíu mày, nc sông k phải màu đỏ bình thường mà là màu huyết của máu. Tôi dùng 1 cành cây có lá tươi nhúng vào dòng sông, cành cây liền khô héo, ông thị trưởng tái mặt lắp bắp:

- Nc nc sông

Tôi ngắt lời ông ấy:

- Nc sông bị nhiễm độc. Ai đó đã bỏ độc vào đây

- Vậy vậy vậy làm sao đây?

Tôi rút kiếm ra nhúng đầu kiếm vào nc sông:

- Ánh Sáng Thanh Tẩy

Nc sông trong trở lại, nhưng đc 1 lúc thì từ đáy sông 1 làn khói độc dâng lên nhuốm bẩn cả con sông. Tôi nhíu mày:

- Có gì đó ở dưới đáy sông

Ông thị trưởng giật mình, tôi hoán phục mặc bộ đồ: quần ngắn đến nửa đùi màu xanh viền trắng bó, áo có tay qua vai 1 chút sát cánh tay ngắn bó hở bụng. Tôi bc xuống dòng sông, ông thị trưởng gọi hoảng hốt:

- Cô làm gì vậy?

- Tôi xuống đáy sông xem ở dưới đó có gì

- Nhưng dưới đó có độc mà

- Cơ thể tôi miễn nhiễm vs các chất độc

- Nhưng con sông này rất sâu

- Ông yên tâm, tôi là ma đạo sĩ nc mà

Ông ấy đứng như trời chồng nhìn tôi, tôi hụp xuống tìm hiểu nguyên nhân dưới đáy hồ. Nhìn xung quanh, tôi thấy 1 viên lacrima màu huyết sẫm, từ viến lacrima đó toả ra 1 lượng khí độc lớn đủ giết cả 1 thành phố. Tôi dùng kết giới đưa quả cầu lacrima lên, tôi rút kiếm cắm mạnh xuống đáy sông:

- Ánh Sáng Thanh Tẩy

Tôi ngoi lên mặt nc, cả dòng sông sáng rực lên, sau đó ánh sáng tắt đi, nc sông trong xanh trở lại. Tôi bơi vào bờ, thanh kiếm bay theo tôi rời khỏi mặt nc, tôi chụp lấy thanh kiếm thu vào trở lại, tôi hoán phục trở lại trang phục thường ngày. Tôi lấy ra 1 ít lá Bạc Hà và Trà Xanh ném lên chỗ viên lacrima màu huyết, chất độc giảm đi, nó từ từ rơi xuống, tôi hoá ra 1 mũi tên nc đc bao bọc bởi ánh sáng trắng, tôi dùng ma thuật chuyển từ màu trắng sang màu lam (thanh tẩy), tôi cắm mạnh vào viên lacrima. Viên lacrima phát sáng lên và vỡ tung ra, chất độc tan biến, viên lacrima cũng dần dần biến mất

Khi viên lacrima vừa biến mất thì 1 giọng tức tối vang lên:

- Này mấy ng làm gì thế sao lại phá đồ của ng khác?

Tôi lạnh lùng đáp:

- K phá cho nó huỷ hoại cả thị trấn à?

- Ta k quan tâm cái thị trấn này ra sao. Ta chỉ biết ngươi đang phá hoại đồ của ta

- Nhưng ta quan tâm cho nên ta phải phá huỷ nó

- Ngươi...

- Ta sao nào? Công chúa vương quốc Tuyết Yuko, tôi khuyên cô đừng nên gây sự vs tôi nếu k tôi k bảo đảm cô sẽ như thế nào đâu

- Heria Misikana cô giỏi lắm, có ngon thì đấu vs tôi này

Tôi xoay ng lại:

- Xin lỗi tôi k rảnh

- Cô dám xem thường tôi?

- Xem thường cô tôi chả đc đồng nào cả

- Bão Cánh Hoa

- Vũ Điệu Của Nước

- Đại Thực Vật

- Mưa Kiếm

Cô ta tức tối chỉ tay vào mặt tôi:

- Cô tại sao cô lại phản đòn lại

Tôi nhún vai:

- Tôi có não để dùng chứ k phải để trưng

- Cô cô cô đc lắm, 1 ngày nào đó tôi sẽ báo thù

- Nói vs Leani là đừng bao giờ xuất hiện trc mặt tôi luôn

Cô ta bỏ đi cơn tức tối, tôi nhếch miệng khoanh tay. Ông thị trưởng đứng im nãy giờ, giờ mới lên tiếng:

- À cô ơi, cô quen cô ấy sao?

- Cô ta là công chúa của vương quốc Tuyết, nhưng thân phận ngầm lại là ng của hắc hội

- Nhưng tại sao lại vậy?

- Thôi tôi k có thời gian tôi đi đây. Tạm biệt ông

- À ờ tạm biệt cô

Tôi rời đi đến thành phố Egorio. Đến nơi, tôi thấy cả thành phố cháy khét đen, 1 số chỗ chìm trong biển lửa, ng dân chạy tán loạn khắp nơi. Tôi kéo 1 ng lại hỏi:

- Anh ơi cho tôi hỏi, ở đây xảy ra chuyện gì vậy?

- Cô nhìn trên kia đi

Tôi nhìn lên thì thấy 1 con đại bàng bay bắn lửa tứ tung thành phố, tôi vung tay:

- Sóng Thần

Lửa trong thành phố đã đc dập tắt, con đại bàng bắn ra 1 quả cầu lửa, tôi liền chặn nó lại:

- Water Lock

Tôi nghiến răng, cứ như vậy k phải là cách:

- Thuỷ Tiễn

Trên tay tôi xuất hiện 1 bộ cung tên bằng nc, tôi mím môi trong lòng cầu nguyện "làm ơn, xin hãy trúng, xin thuỷ thần Rainneran giúp tôi", tôi kéo cung nhắm mục tiêu, nhưng nó cứ bay qua bay lại làm tôi k xác định đc vị trí của nó, tôi nhờ mũi tên đưa ma thuật tôi lên:

- Water Lock, Mũi Tên Nước

Ngay lập tức con đại bàng bị nhốt trong quả cầu nc, nó vùng vẫy cố thoát ra, tôi buông cung, mũi tên bay lên xuyên qua quả cầu nc và trúng nó. Tôi mừng rỡ trong lòng, rút kiếm ra nhảy phóc lên chỗ con đại bàng

"Xoẹt" "Xoẹt"

Con đại bàng bị chém nát ra trong quả cầu nc, tôi búng tay cho quả cầu vỡ ra cùng vs xác con đại bàng. Tôi rút sáo:

- Tiếng Sáo Hồi Phục - Thanh Tẩy

Mọi thứ trong thành phố trở lại như trc kia và trong lành, thu sáo về tôi quay ng toan bc đi thì ng dân trong thành phố gọi lại. Họ cảm ơn tôi vì đã giúp họ giải quyết con đại bàng, phục hồi mọi thứ lại như xưa. Họ tặng tôi 2 cái bánh kem xem như là quà cảm ơn vì đã cứu thành phố của họ. Tôi nhận lấy bánh kem rồi trở lại hội đồng nhận thưởng, sau đó về hội
--------------------------------------------------------
Quà cho Sakura-chan là 2 cái bánh kem MinamotoSakura123

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net