Chương 2: Nhiệm vụ thứ hai (Phần 1-A)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau nhiệm vụ đầu tiên, Han Yoojin nói rõ với mọi người rằng cậu đang tránh mặt Sung Hyunjae. Vì vậy những người bạn cùng lớp không tiết lộ bất cứ tin tức nào về cậu, nhưng họ cũng không ngăn cản việc Sung Hyunjae tiếp cận Han Yoojin khi ở ngoài lớp học. Chuyện này ngày càng diễn ra thường xuyên hơn.

Mọi chuyện bắt đầu từ lúc Sung Hyunjae ngồi cạnh Han Yoojin trong bữa sáng khi vừa hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên. Anh ta chạy đến bàn của Hufflepuff mọi người đều vui vẻ khi thấy anh ta, họ còn nhường chỗ để anh ta ngồi cạnh Han Yoojin.

"Anh muốn tôi giúp gì à?" Han Yoojin hỏi một cách lịch sự, hơi không tự tin và còn có một chút ẩn ý.

"Rồng đuôi gai Hungary." Nếu anh ta nhìn thấy sự thù địch của con rồng đó, thì chắc là anh sẽ không quan tâm đến những việc này rồi. "Con rồng mà cậu giao tiếp đêm hôm đó. Là con rồng mà em trai cậu đối đầu đúng chứ."

"Đúng vậy..."

Sung Hyunjae chống khuỷu tay lên bàn và quay sang đối mặt với Han Yoojin. "Tôi muốn biết cậu làm như vậy bằng cách nào." Anh ta nhích lại gần hơn khiến những người xung quanh thở hổn hển. "Cậu đã giao tiếp thành công hơn cả Riette mặc dù cô ấy thực sự là một con rồng."

"Tôi không nghĩ rằng tôi cần phải nói cho anh biết đâu." Han Yoojin cắn răng chịu đựng, cậu vẫn còn nhớ rất rõ hành động của người nào đó trong Nhiệm vụ đầu tiên. "Đừng có nghĩ rằng chỉ với sự hiểu biết của mình mà anh có thể đi tra tấn một con rồng."

Sung Hyunjae có vẻ hơi ngạc nhiên trước câu trả lời này, hình như anh ta không nghĩ rằng Han Yoojin sẽ đủ can đảm để nói ra những lời này. "Tôi chỉ làm những việc cần phải làm để hoàn thành nhiệm vụ một cách an toàn mà thôi." Anh ta nói, không có chút do dự nào. Hình như anh ta đã hiểu được là Han Yoojin không thích màn điện giật Cầu lửa Trung Hoa của anh. "Con rồng đó sẽ không ngần ngại đốt tôi thành tro bụi nếu nó có cơ hội."

"Đó là bởi vì anh đang xâm phạm vào lãnh thổ của nó và anh cũng là một mối đe đọa đối với nó." Han Yoojin chỉ ra điểm quan trọng. "Anh đã trói con rồng xuống đất - vậy đã là quá đủ với anh rồi."

Nụ cười của Sung Hyunjae càng tươi hơn, trông anh ta có vẻ như đang thích thú một cách đáng ngờ. "Tôi bắt đầu cho rằng cậu muốn tôi bị thương hơn là con rồng bị thương rồi đó."

"Tôi cũng đang tự hỏi vì sao anh lại nghĩ như vậy đấy." Han Yoojin chế giễu, cầm lấy túi đựng sách rồi bỏ đi.

__________

Han Yoojin đang làm bài tập về nhà trong thư viện, nơi tiếp theo mà cậu và Sung Hyunjae lại đụng độ nhau. Anh ta đến cùng một học sinh Durmtrang khác là Song Taewon và một số Slytherin. Anh ta nói cái gì đó với họ sau đó thì đi về phía Han Yoojin.

"Anh không định giải mã manh mối cho nhiệm vụ thứ hai luôn à?" Han Yoojin hỏi mà không ngước lên. Những quả trứng vàng mà mỗi nhà vô địch phải lấy đều chứa manh mối cho Nhiệm vụ thứ hai, tuy nhiên mỗi lần mở nó ra thì chỉ có mỗi tiếng hét chói tai kéo dài mà thôi. Han Yoojin đã ở đó lúc Han Yoohyun mở thứ đó ra - chả tốt đẹp gì cả.

"Còn nơi nào khác để điều tra tốt hơn chỗ này chứ?" Sung Hyunjae vẫy tay để biểu đạt về căn phòng họ đang ở. Han Yoojin chú ý rằng anh ta không cầm bất cứ cuốn sách nào. Thật kỳ lạ, cũng không có bất kỳ nhóm học sinh nào đi theo anh ta cả. "Anh ở đây cũng có ích gì đâu."

Han Yoojin dừng lại và nghiêng đầu sang một bên. "Tại sao anh lại cần sự giúp đỡ của tôi?"

Anh ta cuối cùng cũng nhận ra sự quan tâm của Han Yoojin, Sung Hyunjae nghiêng người lại gần hơn rồi hạ giọng, như thể anh ta sắp bật mí một bí mật nào đó. "Tôi nghĩ giọng nói đó là của một sinh vật nào đó."

"Anh cho rằng đó là một loại ngôn ngữ?" Han Yoojin đã nghĩ đến rất nhiều sinh vật khác nhau, thứ sinh vật mà ngôn ngữ của chúng liên quan đến tiếng la và tiếng thét chói tai.

"Tôi muốn dịch thứ đó." Sung Hyunjae gật đầu. "Nhưng trước hết tôi phải biết nó là sinh vật gì đã."

Han Yoojin có một số dự đoán khả quan. Cậu phải kiểm tra lại rồi nói cho Han Yoohyun - không đời nào cậu nói cho Sung Hyunjae biết trước cả. Cậu bắt đầu gom giấy da và đồ dùng bỏ vào túi rồi đứng dậy.

"Bạn bè của anh không có ai có thể giúp anh à?"

Những người ngồi ở bàn khác đang lén lút nhìn họ một cách tò mò, việc này chắc là phải giao cho Song Taewon, bởi vì anh ta đang rất tập trung vào cuốn sách của mình. Sung Hyunjae cũng đứng dậy khi Han Yoojin đến bên nhiều giá sách khác nhau, trả lại những cuốn sách mà cậu đã lấy và lấy ra những cuốn sách khác.

"Chuyện đáng nói chính là không ai trong số họ thành thạo trong lĩnh vực này như cậu cả."

"Tôi vô cùng tin tưởng vào năng lực của anh." Han Yoojin lặp lại những lời Sung Hyunjae từng nói với cậu. Sau đó cậu nhét hai cuốn sách vào ngực Sung Hyunjae. "Cái này. Những cuốn sách này có thể giúp ích cho anh."

Khi Sung Hyunjae nhìn tên cuốn sách thì Han Yoojin đã nhân cơ hội đó mà chuồn ra khỏi thư viện.

_________

Việc công bố Yule Ball đã mang đến một làn sóng mới đầy phấn khích cho các học sinh. Mọi người đột nhiên lại quay sang bàn tán về việc sẽ mặc gì hay sẽ tham gia cùng ai, và ồ, sẽ ra sao nếu mình có thể tìm được người mình yêu? Nhưng thay vì suy nghĩ cho bản thân mình, Han Yoojin lại tập trung nhiều hơn vào Han Yoohyun. Mặc dù thằng bé bắt buộc phải tham gia Yule Ball, nhưng có vẻ như nó không quan tâm cho lắm. Ít nhất thì thằng bé vẫn học rất tốt trong mấy lớp học khiêu vũ của nó.

"Em thực sự không có ai để cùng tham gia Yule Ball đấy hả?" Han Yoojin hỏi Han Yoohyun trên đường đến Sân Quidditch. Mặc cho năm nay không có cúp Quidditch nhưng các đội vẫn nhất quyết muốn tham gia buổi tập. Còn bây giờ, nhà Slytherin và Gryffindor sẽ có một trận đấu 'giao hữu'. "Em là người bắt bóng* đúng không, phải bay cho nhanh đấy."

(*Vốn là đang nói đến Tầm thủ á, không biết ghi sao cho đúng bản gốc nữa, cứ vậy đi :')

"Không cần lo lắng đâu, hyung. Em sẽ hỏi ai đó trước khi nhào đến bắt bóng."

"Thôi đi, cho dù đến phút cuối cũng đừng có làm vậy! Nếu không anh lại phải đặc một chiếc áo choàng mới nữa, hãy cầu nguyện là nó sẽ không trái ngược với màu áo của đồng đội mình đi." Han Yoojin nghiêm khắc nhắc nhở, lúc này thì họ đã đến bên sân. Han Yoohyun cười rồi đồng ý một cách thiện chí.

Khán đài chật kín một nửa số học sinh, hầu hết đều đến từ Hogwarts, nhưng cũng có một số học sinh của Beauxbatons và Durmtrang. Han Yoohyun viện cớ muốn gặp nhóm của mình và Han Yoojin lựa chọn không vạch trần chuyện em trai mình rõ ràng đang lãng tránh vấn đề. Cậu thở dài đi lên khán đài, nơi một số bạn bè của cậu đang ngồi.

Những chỗ ngồi không hoàn toàn chật kín như trong một trận đấu thực sự. Ở đây có nhiều chỗ trống nên mọi người không phải ngồi quá gần nhau. Có một nhóm nhỏ học sinh Durmtrang đang ngồi trước mặt bạn bè của Han Yoojin. Cậu vẫy tay với họ khi đang tiến đến rồi ngồi xuống bên cạnh Yoo Myeongwoo - một người bạn cùng phòng vô cùng thân thiết của cậu.

"Mình vừa bỏ lỡ chuyện gì hả?" Han Yoojin hỏi và chỉ nhận được một câu trả lời nửa úp nửa mở của họ. Cậu cau mày trước thái độ kì lạ đó. "Tại sao mấy cậu lại hành động kỳ lạ như vậy?"

Yoo Myeongwoo không chút tinh tế mà chỉ thẳng về phía những học sinh Durmtrang trước mặt. Đôi mắt của Han Yoojin lướt qua những bóng lưng cao và rộng của mấy người đó, rồi dừng lại khi bắt gặp mái tóc quen thuộc. Cậu có thể tự thuyết phục bản thân rằng là chỉ ai đó giống với tên kia thôi hoặc thậm chí là phớt lờ người đó hoàn toàn, nhưng ngay lúc đó thì cái bóng lưng đó quay đầu lại, Han Yoojin đối mặt với khuôn mặt tươi cười của Sung Hyunjae.

"Xin chào, Han Yoojin." Trước lời chào của Sung Hyunjae, những học sinh khác của Durmtrang cũng ngoái đầu lại. Han Yoojin gần như không nhận ra được khuôn mặt tò mò của Durmtrang và sự ngạc nhiên từ những người bạn Hufflepuff. Cậu khoanh tay lại.

"Anh đang theo dõi tôi à?" Cậu thẳng thừng nói, đảm bảo rằng giọng của mình có vẻ như không có cảm xúc. Bằng tầm mắt của mình, cậu có thể thấy những người khác đang há hốc mồm vì sự thô lỗ của cậu.

Trong tình huống này, Sung Hyunjae có thể lập tức phủ nhận lời buộc tội hoặc cười trừ. Nhưng thái độ của anh ta lại ngày càng kì lạ, thay vì đưa ra một câu trả lời rõ ràng thì anh ta lại nghiêng đầu ậm ừ một cách khó hiểu. "Nếu thật như vậy thì sao?"

"Tôi cho rằng số lần gặp anh cũng hơi nhiều rồi nhỉ." Han Yoojin đáp lại không sót một chữ nào. "Tôi không tin rằng số phận lại sắp xếp thời gian cho chúng ta gặp nhau liên tục đâu."

"Ồ, thật trùng hợp." Sung Hyunjae đưa ra lời biện hộ, nhanh chóng và không hề bị cản trở trước thái độ xấc xược của Han Yoojin. Trước khi Han Yoojin phản bác lại, tiếng còi báo hiệu trận đấu bắt đầu đã vang lên. Thay vì trả lời, cậu cắn vào lưỡi và tập trung vào trò chơi. Những người khác cũng làm theo cậu, mặc dù sự nghi ngoặc của họ về sự việc vừa xảy ra vẫn chưa biến mất.

Yoo Myeongwoo thúc cùi chỏ và cố gắng thể hiện sự bối rối của mình vì những lời họ vừa nói và chỉ tay thắc mắc. Han Yoojin đảo mắt và hí hửng. "Mau nhìn trận đấu kìa."

Mặc dù Cúp Quidditch biến mất, nhưng các cầu thủ Quidditch vẫn coi trận đấu tập này như một trận đấu thực sự, việc này có thể thấy rõ từ sự hung hăng của họ trong suốt trận đấu. Các Tấn thủ bị Bludger đập trúng còn Truy thủ thì chế nhạo lẫn nhau một cách ác ý, giống như một trận đấu thực sự. Han Yoojin cố gắng dõi theo trận đấu và tham gia vào những cuộc thảo luận kín đáo của bạn bè, nhưng đôi khi cậu vẫn bị phân tâm bởi ý thức được sự hiện diện của Sung Hyunjae.

Các học sinh Durmtrang hầu như không cử động khi xem trận đấu có cường độ đáng lo ngại này. Cũng có những lúc họ cau mày khi một cầu thủ nào đó bị Bludger đập trúng hoặc tặc lưỡi khi Truy thủ bỏ lỡ mục tiêu, lắc đầu khi Thủ quân không bảo vệ được khung thành, nhưng họ vẫn giữ im lặng. Khi nhìn họ tập trung và phê bình bàn chơi này như thế nào, Han Yoojin đoán họ có thể đều là người chơi Quidditch.

Vào phút thứ 17, cuối cùng thì Snitch đã được thả vào sân. Tầm thủ của Slytherin là Han Yoohyun, trong khi đó Gryffindor quyết định để cầu thủ mới của họ, Bak Yerim tham gia, để cô ấy làm quen với trò chơi. Bak Yerim rất nhanh nhẹn, cô ấy di chuyển như thể đang rất háo hức để giành chiến thắng, nhưng rõ ràng cô ấy vẫn thiếu kinh nghiệm hơn trong việc truy tìm Snitch. Han Yoohyun bay vòng quanh sân một cách chậm rãi trong khi tìm kiếm Snitch, anh hầu như còn không di chuyển để tiết kiệm năng lượng.

Đột nhiên, Han Yoohyun phóng đến một vị trí nhất định, bay ngang qua Bak Yerim. Sau vài giây mất cảnh giác, cô lập tức quay người đuổi theo, chắc chắn là trong lúc cô không chú thì anh ta đã tìm thấy Snitch rồi. Han Yoohyun bay vòng quanh khán đài và những cây cột khung thành, tránh né những cầu thủ khác cùng với những quả bóng đang bay đến, trong khi đó anh vẫn luôn giữ cho mình bay trước Bak Yerim. Quá gấp gáp, nữ phù thủy tăng tốc và bay nhanh hơn, cuối cùng thì cũng vượt qua Han Yoohyun - rồi ăn trọn một quả Bludger.

Cú va đập khiến cô lật nhào, cô cố gắng bám lấy cây chổi của mình trước khi bị rơi xuống. Ngay lúc đó, Han Yoohyun quay đầu lại và lao nhanh sang phía bên kia sân. Ở đó, anh bắt đầu một cuộc rượt đuổi hoang dã để bắt được Snitch. Ngay khi Bak Yerim cố gắng trèo lên chổi thì Han Yoohyun đã bắt được Snitch và kết thúc trận đấu với chiến thắng thuộc về Slytherin.

Han Yoojin đứng dậy cổ vũ thật lớn cho Han Yoohyun. Bạn bè của cậu thì dõi theo một cách nghiêm túc hơn, họ cũng thể hiện sự ủng hộ của mình với em trai của Han Yoojin. Cậu cười toe toét và quay sang Yoo Myeongwoo. "Đi nào, mình muốn đến chúc mừng Yoohyun."

Giá như Han Yoojin nhìn lại, cậu có thể sẽ thấy Sung Hyunjae đang chăm chú nhìn bộ dáng hí hửng của mình, và chỉ ngừng lại khi Song Taewon ho khan. Anh ta quay lại, mỉm cười một cách ngay thơ, không chút biện hộ cho hành động của mình.

"Tôi đánh giá cao sự tiết chế của cậu đấy." Song Taewon nói, nghe có vẻ như tán dương nhưng thật chất là phán xét. Sung Hyunjae cười nhẹ, từ chối hiểu những gì vừa nghe thấy.

__________

Hogwarts cung cấp nhiều khóa tự chọn cho những học sinh muốn theo ngành Magizoologist, tuy nhiên, vì không có bao nhiêu học sinh theo đuổi ngành này nên các lớp nâng cao không tách biệt từng năm - vì vậy Han Yoojin đã học môn Giải phẩu sinh vật và môn Giáo dục phép thuật cùng những học sinh năm thứ năm và năm thứ bảy. Cậu cũng hy vọng một số học sinh Durmtrang hoặc Beauxbatons có thể quan tâm đến khóa học này, nhưng cậu tuyệt đối chưa từng mong sẽ thấy Song Taewon trong lớp Giáo dục pháp thuật cả.

Thông thường thì học sinh Durmtrang và Beauxbatons sẽ ngồi với bạn cùng trường, nhưng hôm nay giáo sư quyết định thay đổi chỗ ngồi và cấm họ ngồi với bạn cùng nhà (đối với học sinh Hogwarts) và bạn cùng trường (học sinh trường khác.)

Trong một bước ngoặt khó xử của số phận, Han Yoojin cuối cùng lại phải ngồi cùng bàn với Song Taewon. Người đó lịch sự gật đầu với cậu khi họ đang chuẩn bị ngồi xuống, sau đó hoàn toàn không nói gì trừ khi giáo sư yêu cầu. Han Yoojin bất an, và có lẽ có chút lo lắng nữa, bởi vì cậu không thể giữ im lặng được, cậu cũng chẳng biết người này nghĩ gì về mình. Một số học sinh Durmtrang ghét cậu vì cậu cư xử thô lỗ với Sung Hyunjae, nhưng cũng có một bộ phận khác thương hại cậu vì đã thu hút sự chú ý của cái tên đó. Còn bây giờ, Song Taewon có khả năng sẽ gia nhập nhóm nào đây?

Đến giữa tiết học, Han Yoojin nhìn chằm chằm vào Yoo Myeongwoo - người bạn ngồi chung quen thuộc của cậu - người đó cũng quay lại nhìn. Và khi cậu ta làm vậy, Han Yoojin làm vẻ mặt cầu xin, còn cường điệu biểu cảm đó nữa. Yoo Myeongwoo nhăn mặt rồi giơ ngón cái đầy ẩn ý, nhưng không có hiệu quả gì hết. Han Yoojin gục đầu xuống rồi nhìn về phía trước.

Lớp học vẫn tiếp tục, Han Yoojin gần như bật dậy khi Song Taewon đột ngột gọi tên mình. Han Yoojin đơ người, nửa người cậu đã đứng lên khỏi chỗ ngồi còn động tác đeo túi sách qua vai cũng lập tức ngừng lại. "Vâng?"

Người kia đứng lên, Han Yoojin thấy vậy cũng đứng lên. Tuy nhiên, với cách biệt chiều cao của họ thì Han Yoojin vẫn phải ngước đầu lên để nhìn anh ta. "Là về Sung Hyunjae." Song Taewon bắt đầu nói, nghe có vẻ hơi đáng sợ. Han Yoojin lập tức gồng mình lên vì... điều gì đó. "Cứ tiếp tục những gì cậu đang làm."

"..."

Hai người nhìn nhau trong im lặng. Han Yoojin chớp mắt vài lần rồi não mới bắt đầu hoạt động lại. "Hở?"

"Nếu như cậu thấy không thoải mái, thì cứ mặc kệ cậu ta. Nếu cậu cảm thấy khó chịu, cậu chỉ cần nói với cậu ta là được. Còn nếu cậu ta tiếp tục làm phiền đến cậu, thì cậu cứ việc làm ầm lên ở nơi công cộng để mọi người biết là cậu không quan tâm đến cậu ta." Song Taewon liệt kê, liên tục tiếp thêm sự hoan mang bối rối cho Han Yoojin. "Cậu càng lừa cậu ta thì cậu ta sẽ càng làm phiền đến cậu."

"Xin lỗi, hừm." Han Yoojin lúng túng ho khan. "Anh không phải là bạn của Sung Hyunjae sao...?"

Song Taewon lập tức trầm mặt một cách khó tin, thậm chí là có chút không vui vẻ gì nữa. Anh ta nhìn chằm chằm Han Yoojin một lúc rồi mới thở dài. "Tôi chỉ nói nếu như thôi." Anh ta có vẻ không vui khi nói ra điều này. "Tính tình của cậu ta rất là khó chịu, hay tính toán với người khác và còn có chút u ám nữa. Nhưng cậu ta cũng không phải một kẻ xấu xa."

Không biết phải trả lời như thế nào, Han Yoojin lựa chọn im lặng.

Song Taewon nhấn mạnh: "Cậu ta không phải kiểu người sẽ làm tổn thương người khác chỉ để mua vui. Dù đó là con người hay sinh vật nào khác cũng vậy."

Han Yoojin có hơi bực bội khi cậu nhận ra Song Taewon đang nói đến Nhiệm vụ đầu tiên. "Anh không cần phải giải thích hay biện hộ cho hành động của anh ta."

"Tôi không có ý đó." Song Taewon nhanh chóng trả lời. "Bởi vì không cần thiết." Anh ta nghiên đầu sang một bên, ánh mắt sắc bén hơn. "Han Yoojin, nghe nói là các sinh vật huyền bí rất dễ dàng thích cậu. Tôi cho rằng điều đó đã khiến cậu quên mất là những người khác họ không có khả năng như cậu. Nếu một ai đó trong chúng tôi phải đối mặt với một sinh vật nguy hiểm, không có cơ hội nào có thể giúp chúng tôi thoát khỏi chuyện đó một cách an toàn. Thì chúng tôi bắt buộc phải làm một cái gì đó để đảm bảo bản thân có thể sống sót trở ra, nếu không thì chỉ có con đường là chết mà thôi."

Han Yoojin cau mày, bị mắc kẹt giữa việc muốn phản bác và miễn cưỡng chấp nhận lời giải thích của Song Taewon là sự thật. Bạn bè và giáo sư của cậu đôi khi cũng nói những điều như vậy, cho nên cậu có thể hiểu vì sao, nhưng rõ ràng là những chuyện đó cũng không hoàn toàn liên quan đến cậu. Cậu có thể giao tiếp bằng tâm trí của mình với các sinh vật, đó là một hành động vô hình nhưng cũng không kém phần nguy hiểm so với việc phải đối mặt trực tiếp với chúng ngoài đời. Cậu biết chúng nguy hiểm đến mức nào, nhưng không giống với những người khác, cậu lại có thể nhìn thấy quá khứ của những sinh vật đó để càng thêm kinh ngạc trước sự kì diệu của các sinh vật.

Cuối cùng, cậu nói. "Tôi sẽ suy nghĩ kĩ hơn về vấn đề này."

__________

Han Yoojin bỏ bữa trưa ở Đại sảnh để đến kiểm tra các sinh vật đang ở trong lều của người quản lý khu rừng. Thời gian gần đây cậu đã không đến thăm chúng bởi vì cậu đang bận giúp đỡ Han Yoohyun. Cậu đang nghĩ đến việc sẽ tổ chức một chuyến dã ngoại với một số sinh vật trên cánh đồng cỏ trên khoản đất nhỏ đằng kia.

"Xin chào tất cả mọi người!" Han Yoojin lớn tiếng chào khi cậu mở cửa lều. Niềm hân hoan của cậu lập tức tan biến khi nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang đứng ở giữa lều.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net