Chương 044: Cổ độc phát tác, không thể khống chế nữa sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Như Tiểu Niếp cào rơi tóc của một nha hoàn. Dưới ánh mặt trời lộ ra một cái đầu trơn bóng điêu khắc bằng bạch ngọc. Mọi người lập tức sợ hãi.

Huyền Ngọc là người đầu tiên rút kiếm ra, kêu to: "Thế tử cẩn thận!"

Tốc độ phản ứng của Thanh Mặc Nhan cũng không chậm, nhưng bốn nha hoàn kia đã đồng loạt tấn công về phía hắn. Toàn bộ tóc tai rơi tung, để lộ ra gương mặt khiến người ta phát lạnh: Bốn nha hoàn này chắc chắn được chế thành từ con rối, tuy rằng đều mang mặt người, nhưng khi nhìn qua cái đầu bạch ngọc kia thì rõ ràng chính là dùng da người để dán lên.

Một thanh chủy thủ xé không lao đến, mang theo tiếng gió chói tai. Thanh Mặc Nhan nhẹ nhàng nghiêng người tránh thoát, lúc này Huyền Ngọc mới xông lên thay hắn cản phá đạo công kích thứ hai. Đám nha dịch ở xung quanh lúc này mới có phản ứng, tất cả đều rút đao từ bên hông ra tiến lên.

Lực đạo của mấy con rối này rất lớn, hơn nữa chúng còn không biết đau đớn, mới chỉ trong nháy mắt mà chúng đã ném được hai tên nha dịch xuống đất, ngay cả cây đao cũng bị gãy đôi.

Như Tiểu Niếp gấp gáp tránh một bên, lúc này nàng căn bản là không giúp được gì, mới nhìn đã thấy có thêm mấy nha dịch nữa cũng bị thương ngã xuống đất, không biết sống chết.

Nếu như cứ tiếp tục như thế này thì sẽ không giết chết được chúng nó!

Như Tiểu Niếp gấp đến độ kêu to lên, nhưng mà vào trong tai mọi người lại chỉ là những tiếng gào "chít chít".

Lại thêm một tên nha dịch bị cây chủy thủ trong tay con rối đâm chúng, Như Tiểu Niếp nhanh chóng đánh giá cơ hội, nhảy dựng lên, bổ nhào lên người một con rối, móng vuốt dùng sức bám thật chặt lấy y phục trên người đối phương, treo thân lơ lửng.

Đây đây, chỗ này, phải đánh vào chỗ này mới có tác dụng!

Nàng vung móng vuốt nhỏ đâm thẳng vào trái tim con rối.

Hiện trường loạn thành một đoàn, căn bản không có ai chú ý đến ý đồ của nàng, chỉ có Thanh Mặc Nhan đứng ngẩn người ra.

Đúng lúc này, một con rối tránh thoát được ngăn cản của Huyền Ngọc, lập tức đâm về phía Thanh Mặc Nhan, nhưng hắn đã giơ một chưởng ra đánh trúng ngực con rối.

Huyền Ngọc kinh hãi: "Thế tử, không thể!"

Như Tiểu Niếp nhân cơ hội chạy đến khu vực an toàn, vẻ mặt ngơ ngác không hiểu nhìn về phía Thanh Mặc Nhan.

Chuyện gì vậy, sao Huyền Ngọc lại phải khẩn trương như thế?

Một chưởng này của Thanh Mặc Nhan có mang nội lực, con rối bị hắn đánh trúng động tác lập tức chậm lại.

"Ngực..." Sắc mặt Thanh Mặc Nhan trắng bệch, khó khăn nói: "Lệnh cho bọn họ công kích vào đó..."

Huyền Ngọc một bên hô to cho mọi người biết nhược điểm của đám rối kia, còn một bên thì nâng đỡ Thanh Mặc Nhan không ngừng lui về phía sau.

Như Tiểu Niếp chạy nhanh đến gần, lo lắng nhìn vào Thanh Mặc Nhan.

Đám nha dịch nghe thấy nhắc nhở của Huyền Ngọc thì rất nhanh đã ổn định lại được trận tuyến, tuy rằng không thể thắng một cách nhanh chóng, nhưng mà không còn đánh loạn như lúc nãy nữa.

Huyền Ngọc đỡ Thanh Mặc Nhan vào một gian phòng trống.

Sắc mặt Thanh Mặc Nhan ngày càng không ổn.

"Thế tử, ngài sao rồi?" Huyền Ngọc gấp gáp hỏi.

Thanh Mặc Nhan nhếch môi, khó khăn lắm mới thốt được một câu: "Ngươi đi ra ngoài... canh chừng."

Trận chiến bên ngoài còn chưa kết thúc, Huyền Ngọc chỉ có thể lĩnh mệnh đi ra ngoài.

Như Tiểu Niếp thấy Thanh Mặc Nhan bước chân lảo đảo, thân mình đứng không vững trực tiếp ngã xuống đất.

"Meo..." Như Tiểu Niếp vội vàng đi qua muốn giúp hắn, nhưng bây giờ nàng bất quá cũng chỉ là một con Hương ly nhỏ, căn bản không có đủ sức đỡ lấy hắn.

Thanh Mặc Nhan ngã trên mặt đất, ngực kịch liệt phập phồng, đôi mắt sáng quắc dần nhiễm một màu đỏ oạch.

Đây là cổ độc phát tác sao?

Như Tiểu Niếp kinh hãi, rõ ràng là chưa đến mười ngày mà, hơn nữa bây giờ vẫn còn là ban ngày... chuyện này là sao đây?

Nàng vội nhảy bổ vào trong lòng Thanh Mặc Nhan.

Thanh Mặc Nhan không hề chuyển mắt nhìn nàng, ánh mắt đỏ ngầu mang theo tia lấp lánh làm cho người ta phải sợ hãi.

Cổ độc vẫn như cũ phát tác không có dấu hiệu dừng lại.

Trong lòng Như Tiểu Niếp một trận khủng hoảng, không phải nói nàng có thể khắc chế cổ độc trong người hắn sao? Tại sao bây giờ lại hết hiệu lực rồi...

*

Bản edit này chỉ được đăng ở Wattpad, update mỗi ngày cho đến khi hoàn thành. 

Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.

Mọi phản hồi của các bạn là động lực để lịch chap ra nhanh chóng hơn. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net